Diệp Phi Ly hơi thở dốc, rồi nói:
"Cái người có tên là Cố Thanh Sơn kia, dùng mở đầu CHƯƠNG của trò chơi để ngăn
cản tôi giết người
"Bởi vì cậu cần trưởng thành nhanh hơn."
"Thế nhưng, tại sao lại phải vậy?"
"Để bảo vệ mẹ với bạn gái của cậu
thế giới này, thậm chí càng nhiều thế giới khác."
Diệp Phi Ly im lặng, ánh mắt trở nên âm u: "Tôi đã trở thành quái vật, cũng không thể
hòa nhập vào xã hội này nữa
Giọng nói trầm bổng du dương của Nữ Thần Công Chính biến mất, sau đó một giọng
nữ ẩn chứa tình cảm phong phú hơn xuất hiện: "Không thể hòa nhập vào phàm trần thì làm sao? Có một vài người còn sống, là để đi một con đường khác với mọi người, bọn
họ sẽ chỉ sống với khát vọng của chính mình mà thôi."
Trong ruộng hoang, yên tĩnh một lúc lâu.
"Câu đó là ai nói?" Diệp Phi Ly hỏi.
"Cố Thanh Sơn các hạ." Nữ Thần Công Chính trả lời.
Diệp Phi Ly suy tư, rồi nói: "Từ lúc tôi biến thành quỷ giết người, tôi đã tưởng rằng mọi thứ đã muộn, tôi không thể tiếp tục bảo vệ người trong lòng của tôi
có cơ hội xuất hiện, tôi sẽ đi làm chuyện mà mình muốn làm
Giọng nữ trở nên nhẹ nhàng, vang lên trong đồng ruộng yên tĩnh:
"Làm quen lại nào, tôi là Cố Tô An, hoan nghênh cậu lại gia nhập chúng tôi một lần nữa."
"Cố Tô An, xin chào." Diệp Phi Ly nói.
Cậu ta sử dụng cánh tay rất sắc bén của mình, chém giết sạch mấy con quái vật trước
mắt.
Ngay sau đó, rất nhiều ánh sáng đỏ máu từ trên người cậu ta phát ra, nhuộm đẫm cảnh
tượng xung quanh thành một màu đỏ máu.
Mà cậu ta đứng trong luồng sáng máu đó, thế nhưng ánh mắt vẫn trong sáng.
Ở nơi khác.
Đế quốc Phục Hi.
Trong một thành phố vắng vẻ nào đó.
Một tiếng cười điên cuồng vang lên:
"Ha ha ha ha, có lầm hay không? Thời điểm này ngươi mới là Luyện Khí kỳ, trong
mắt ta ngươi ngay cả con kiến cũng không bằng, vậy mà muốn đưa ta tới địa ngục?"
Người đàn ông kia tùy tiện quơ tay, ngay lập tức có từng luồng nước từ trong hư
không xuất hiện, cuốn lấy Cố Thanh Sơn về phía vùng biển trên bầu trời.
Bay tới nửa đường, bóng người của Cố Thanh Sơn bỗng biến mất.
"Ra đi, nghe nói ngươi là sứ đồ đại biểu ý chí Hỗn Độn, tại sao lại không dám chiến đấu với ta cơ chứ?" Gã ta nói với giọng mỉa mai.
Lại một cái bóng khác xuất hiện.
Vẫn là Cố Thanh Sơn.
Hắn nhìn đối phương, nói với giọng ngạc nhiên: "Ngươi là Linh của tận thế, là tồn tại bên trong Hỗn Độn Khư
cơ mà
Gã kia im lặng.
Cố Thanh Sơn nói: "À hiểu rồi
Khuôn mặt người đàn ông kia trở nên lạnh lùng, nói: "Coi như là vậy thì ngươi có thể
làm sao chứ?"
Cố Thanh Sơn thở dài: "Nhu nhược như vậy
Lông mày của người đàn ông kia dựng lên.
Rầm
Một dòng nước lại cuốn Cố Thanh Sơn bay về phía bầu trời.
Cùng lúc đó.
Trương Anh Hào đọc to: "Tiếp tục!"
Một người đàn ông đi tới, ngồi đối diện anh ta.
Trương Anh Hào hỏi: "Tên của anh là Diệp Uy?"
"Đúng." Người đàn ông kia hơi sốt sắng, nói.
"Tốt, Thiên Tuyển kỹ của anh là gì?" Trương Anh Hào hỏi tiếp.
"Tôi có thể nhìn xuyên một vài tồn tại." Người đàn ông kia trả lời.
Trương Anh Hào tự nhiên ngồi co lại chút, ho nhẹ rồi nói: "Tới trình độ nào rồi?"
"Có thể nhìn thấy chân lý phía sau một vài thứ, cùng với sự vận hành và thành phần cấu tạo của bọn chúng." Người đàn ông kia đáp.
"Khó trách anh có thể đứng đầu trong hơn ba trăm thiên tuyển giả có được loại năng lực này
"Vâng."
Diệp Uy đứng dậy, đi về phía sau của rèm.
Nơi đó có một thanh niên đeo trường kiếm, đứng trước máy bay đang chờ anh ta.
"Xin chào, tôi là Cố Thanh Sơn, đại diện cho Nữ Thần Công Chính tới nói chuyện với anh."
"Sau đó tôi phải làm gì mới có thể hoàn thành nhiệm vụ của Nữ Thần Công Chính?"
Diệp Uy hỏi.
Thanh niên cười cười, nói: "Anh đã nhìn về vùng biển ở trên trời chưa?"
"Đã nhìn qua." Diệp Uy nói.
"Có thấy được nhược điểm của nó không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Tôi cũng không chắc đó có phải là nhược điểm của nó hay không nữa." Diệp Uy nói với giọng thấp thỏm.
"Anh hoàn toàn có thể tự tin với năng lực của mình, bởi vì chúng tôi đã chọn ra anh là người phù hợp nhất với kế hoạch của chúng tôi trong danh sách mấy chục ngàn thiên
tuyển giả." Cố Thanh Sơn nói.
"Được rồi, vùng biển này có một vài tấm phù văn cố định, tôi có thể cảm nhận được bọn chúng kiểm soát sự vận hành của toàn bộ vùng biển, nếu như làm nhiễu loạn bọn
chúng, thậm chí là hủy diệt bọn chúng, vùng biển sẽ trở nên hỗn loạn." Diệp Uy nói.
"Anh có thể đánh dấu giúp tôi vị trí cụ thể của phù văn hay không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Có thể, xin hãy đưa cho tôi một kính viễn vọng có bội số lớn đi." Diệp Uy nói.
"Không có vấn đề, Tô An, hãy giúp anh ta xác định những phù văn kia đi, sau đó hãy nói với tôi." Cố Thanh Sơn nói.
Một lát sau
Diệp Uy có được tiền thưởng tương ứng, rời đi trong vui vẻ.
"Các hạ, tại sao ngài lại nghĩ tới việc nhờ những thiên tuyển giả giúp đỡ chứ?" Cố Tô An hỏi.
"Lực lượng của họ tới từ Hồng Hoang
thật sự thì không khác việc đồng loại nhìn đồng loại cả."
Cố Thanh Sơn giải thích.
Hắn chầm chậm cầm lấy kiếm của mình, nói: "Đưa tôi đi lên, tôi muốn chém vùng
biển phía trên ra."
"Các hạ, quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ." Cố Tô An nói.
"Thế nhưng tôi phải ra tay
Trên bầu trời, một luồng sáng rơi xuống, lơ lửng trước mặt Cố Thanh Sơn.
Một con robot.
"Đây là 'Sí Thiên Sứ - Seraph' sao?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ nghi ngờ.
"Tôi đã cải tiến rất nhiều nơi, nó có thể xưng là Chiến Thiên Sứ, các hạ." Cố Tô An nói.