Một thanh chiến kỳ trong đó tỏa ra ánh sáng nhạt ở phía sau hắn, chiếu rọi cả người
hắn dưới ánh hào quang.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, chỉ thấy là chiến kỳ đại diện cho thánh trụ hỏa kia.
[Phương pháp căn bản nhất là để cho toàn bộ Tứ Thánh Trụ thức tỉnh một lần, thu
hoạch được sức mạnh ban đầu nhất của bọn chúng, dùng sức mạnh của chư kỷ nguyên
này, ngưng tụ thành danh sách hoàn toàn mới bên trong hỗn độn.] Giao diện Chiến
Thần nói.
[Trước mắt, ngươi đã để kỷ nguyên thuộc về thánh trụ hỏa thức tỉnh, còn cần để ba
loại kỷ nguyên Địa, Thủy, Phong thức tỉnh.]
Cố Thanh Sơn lâm vào trầm tư.
Hắn nhìn thoáng qua trên mặt đất, chỉ thấy Tần Tiểu Lâu còn đang nằm ngáy o o.
“Chuyện này hẳn là để ta mang thân phận tận thế đi làm, ta kia đang trong thời kỳ
mạnh nhất, lại đang nằm bên trong hỗn độn, rất thích hợp làm chuyện này.” Cố Thanh
Sơn nói.
“Đúng như thế, nên do một ngươi khác đi làm.” Giao diện Chiến Thần nói.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên ngơ ngẩn.
—— Kê gia đã mất tích.
Hiện giờ, vị trí thời không của mình cũng không giống với một “chính mình” khác, không cách nào thông báo cho hắn.
Phải mau chóng nghĩ biện pháp thông báo cho một “chính mình” khác!
Nhưng mà phải làm thế nào, mới có thể vượt qua giới hạn thời không, để một “chính
mình” khác biết được chuyện xảy ra ở nơi này?
Cố Thanh Sơn cảm thấy nôn nóng, không khỏi hít sâu một hơi, cố gắng để cho mình
bình tĩnh trở lại.
Bỗng nhiên.
Hắn phát hiện tay trên cổ tay của mình có một sợi dây đen đang lặng lẽ sinh ra.
Bên trong hư không, vô hình dòng nước xiết cũng theo đó mà hiển hiện, bóng dáng
một cô gái đang chầm chậm bước đến.
“Phi Nguyệt!”
Cố Thanh Sơn mừng lớn hô to.
Chỉ thấy hư không khẽ động, một thiếu nữ nhân ngư nhẹ nhàng linh hoạt đáp xuống
trước mặt hắn.
“Rất nhiều chuyện đều đang xảy ra thay đổi, ta vốn muốn đến thông báo cho ngươi
một ít chuyện, lại cảm nhận được phía bên ngươi sinh ra biến hóa quá mãnh liệt, đến
cùng đã xảy ra chuyện gì?”
Phi Nguyệt —— cũng chính là Phi Ảnh, hỏi thật nhanh chóng.
Cố Thanh Sơn lập tức thuật lại mọi chuyện một lần.
Phi Nguyệt biến sắc nói: “Đám Tà Ma nắm danh sách trong tay? Cái này sao được
chứ.”
“Cho nên ngươi muốn lập tức thông báo cho một ta khác.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta tới là muốn nói cho ngươi, vô số Linh tận thế cường đại bên trong mảnh đất Vĩnh
Diệt đang tụ tập ——ta sẽ lập tức đi truyền lại tin tức của ngươi cho một ngươi khác
——” Phi Ảnh vội vàng nói.
“Phi Nguyệt!” Cố Thanh Sơn gọi nàng lại.
Phi Ảnh lập tức dừng lại, quay đầu nhìn hắn.
“Ngươi là một trong quá ít người mà ta có thể tin cậy,” Biểu cảm của Cố Thanh Sơn
trở nên vô cùng nghiêm túc, hắn tiếp tục nói: “Chuyện này quan hệ trọng đại, ngươi
không thể tin tưởng bất cứ kẻ nào, nhất định phải một mình lặn đến tương lai, chính
miệng mang tin tức này đến cho hắn.”
“Ta hiểu được, từ giờ trở đi, ta sẽ không tiếp xúc với bất cứ kẻ nào.” Phi Ảnh kiên
định mà đáp.
Bỗng nhiên, dòng nước xiết khẽ động, lại có mấy bóng người xuất hiện.
“Đi!” Cố Thanh Sơn quát khẽ lên.
Phi Ảnh cắn răng một cái, thân hình trực tiếp chui vào bên trong sóng nước vô hình,
nhanh chóng đi xa không thấy đâu nữa.
Mấy giây sau đó.
Tộc trưởng Lưu Lân của Nhất Tộc Thời Gian mang theo mấy tên thủ hạ xuất hiện.
“Cố Thanh Sơn, ngươi có nhìn thấy Phi Ảnh không?” Hắn hỏi.
“Nàng vừa đi —— ta giao cho nàng một nhiệm vụ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nhiệm vụ gì? Cần chúng ta hỗ trợ không?” Lưu Lân hỏi.
“Không cần, kỳ thật ta bảo nàng trở lại thời đại Tuyên Cổ, truyền cho Rhode của khi
đó một tin tức, để thêm một chút sức mạnh vào trong các loại pho tượng Tử Thần, để
ta thu hoạch được sức mạnh một lần nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thì ra là thế.” Lưu Lân phất phất tay.
Mấy tên ngư nhân của Nhất Tộc Thời Gian phía sau hắn ta lập tức thối lui về phía sau, chui vào trong dòng nước thời gian vô hình, nhanh chóng lao đi vun vút.
“Ngươi có thể tới giúp ta một chút sức lực chứ?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đáng tiếc, Nhất Tộc Thời Gian chúng ta cũng không thể trực tiếp tiến vào thời không
cụ thể, đi nhiễu loạn những chuyện vốn phải phát sinh kia.” Lưu Lân tiếc hận mà nói.
“Thật là đáng tiếc.” Cố Thanh Sơn nói.
Lúc này thân thể của Tần Tiểu Lâu bỗng nhiên giật giật.
—— Hắn đã sắp tỉnh lại.
“Ta phải đi rồi, có việc gì có thể kêu gọi chúng ta vào bất cứ lúc nào.” Lưu Lân lập
tức nói.
Không đợi Cố Thanh Sơn nói cái gì, hắn ta trực tiếp chui vào bên trong dòng nước hư
vô, nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ một lát.
Tần Tiểu Lâu dần dần tỉnh lại, duỗi người nói: “Ngủ được một giấc thấy thật dễ chịu
—— Chờ một chút, ta đang ở đâu thế này?”
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, lắc đầu nói: “Nhị sư huynh, chúng ta đang nằm bên
trong di tích.”
“Di tích?” Tần Tiểu Lâu chậm rãi nhớ lại chuyện đã xảy ra trước đó.
Hắn ta nhảy lên một cái, lớn tiếng nói: “Chúng ta còn sững sờ ở nơi này làm gì?
Nhanh đi tìm sư tôn thôi.”
“Đi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Chờ một chút —— Đệ đã đột phá đó sao?” Tần Tiểu Lâu lập tức thò ta bắt được tay
của hắn.
Cố Thanh Sơn khựng lại, cười khổ nói: “Đúng vậy.”
Từ Luyện Khí kỳ đột phá đến Trúc Cơ kỳ.
Đột phá trình độ này không đáng kể chút nào, ảnh hưởng đối với thế cục cực kỳ bé
nhỏ, điiều duy nhất đáng giá chú ý đó chính là thần thông mà mình lấy được——
Thần thông?
Cố Thanh Sơn nhìn về hướng giao diện Chiến Thần, chỉ thấy một hàng chữ nhắc nhở
vẫn luôn dừng lại ở nơi đó:
[Đã hoàn thành rút ra thần thông, bởi vì ngài sử dụng một loại tiên tửu cường đại
trong thời đại hồng hoang, cho nên ngài thu được quyền lợi lựa chọn.]
[Chú ý, ‘Ám’ là một loại thần bí nhất trong ngũ hành đặc dị.]
[Xin chọn lựa một loại từ bốn loại thần thông trong Ngũ Hành Ám để tiến hành thức
tỉnh.]
“Hắn thật sự nói như vậy sao?”
“Đúng vậy.”
“Ta đã biết, cám ơn ngươi, Phi Nguyệt.”
Trong sương mù, Cố Thanh Sơn đứng ở biên giới hòn đảo, trầm tĩnh đáp lại.
Phi Ảnh hóa thành thiếu nữ một lần nữa, đáp xuống bên cạnh hắn, nói: “Tình huống
bây giờ rất loạn, ta không biết tiếp theo ngươi có tính toán gì, nhưng ta quyết định
cùng ngươi chiến đấu, không đi vào bên trong khắp các khoảng thời gian rời rạc nữa.”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía nàng, cười nói: “Nếu như ngươi tới trợ giúp ta, chẳng
khác nào là vận mệnh đứng ở phe của ta cả.”
Thiếu nữ lộ ra nụ cười.
Bỗng nhiên, tốc độ của đảo nhỏ bắt đầu giảm xuống, dần dần dừng lại trong sương mù
vô tận.
Hòn đảo đang lẳng lặng trôi nổi bất động.
Cố Thanh Sơn run lên một giây, lấy ra một cái điện thoại nắp trượt màu đen từ trong
ngực.
Điện thoại mở ra, bên trong lập tức truyền ra một tiếng nói:
“Xét thấy tình huống nào đó đã xuất hiện, báo thù dừng ở đây.”
“Vì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Mục tiêu cần báo thù quá nhiều, cho nên lựa chọn tốt nhất của ngài không phải báo
thù, mà là cố gắng chạy trốn.”
“Quá nhiều
Cố Thanh Sơn trầm tư mấy giây.
Phi Ảnh không đợi hắn nói cái gì, trực tiếp nắm chặt tay của hắn, thấp giọng quát lên:
“Sức mạnh của hai tầng vận mệnh!”