favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3007: “Nhận lấy cái chết đi, Cố Thanh Sơn!”

Chương 3007: “Nhận lấy cái chết đi, Cố Thanh Sơn!”

Mấy giây sau đó, trời đất lại quay cuồng một trận.

Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Cửu Diện Trùng Ma, thân thể hóa

thành ánh sáng, trực tiếp chém lên.

Cửu Diện đang muốn ngăn cản, đột nhiên toàn thân cứng đờ, sững sờ ngay tại chỗ.

Chỉ một thoáng, ánh kiếm dâng trào lên, lại chém từ đầu tới đuôi nó một lần.

Thi thể của Cửu Diện hóa thành vô số bụi mù, tán loạn bên trong hư không.

Cố Thanh Sơn chờ đợi mấy giây.

—— vẫn không có lời nhắc nhở nào, càng không có thác nước màu vàng kim hiện ra.

Vẫn không chết sao?

Cố Thanh Sơn suy nghĩ, vỗ tay nói: “Không tầm thường, có thể liên tục sống sót mấy

lần dưới kiếm của ta, khả năng tránh né tử vong này của ngươi đúng là hiếm thấy

trong cuộc đời ta.”

Sâu bên trong làn sương mù, một tiếng nói hơi ngạc nhiên vang lên:

“Cố Thanh Sơn, một kiếm vừa rồi kia của ngươi

Cố Thanh Sơn bật tiếng cười lớn, thừa nhận: “Đúng là thế, ta đã thông hiểu vạn pháp, cũng có thể hóa tất cả các thuật công kích thành ánh kiếm.”

Trong sương mù, vang lên tiếng nói áp lực của Cửu Diện: “Cư nhiên

loại cảnh giới này, ta quả thật chưa từng nghe qua dạng kiếm thuật như vậy

Cố Thanh Sơn khoanh tay lại mà nói: “A, nếu như ngươi muốn đầu hàng thì nhân cơ

hội hiện giờ đi, nếu không chiêu tiếp theo ta cũng không lưu tình đâu.”

Ánh mắt của hắn lướt qua hư không, không thèm nhìn những hàng chữ nhỏ đom đóm

hiện ra trên giao diện Chiến Thần vừa rồi:

[Ngài đã phát động ra Hải Mệnh.]

[Mượn sức mạnh của Hải Mệnh, ánh kiếm của ngài tạm thời có thể mang theo uy lực

của quyền thuật.]

[Chỉ có một lần này.]

“Nếu như thực lực của ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế

bên trong hỗn độn đi.”

Cố Thanh Sơn mở miệng nói.

Cửu Diện dừng lại một chút, bỗng nhiên phát ra một tiếng côn trùng kêu thật dài.

Chín gương mặt trên cổ nó cùng nhau phát ra tiếng gầm thét: “Ta chính là Cửu Diện

Tà Ma, trong những tháng năm dài đằng đẵng đã qua, từ xưa tới nay chưa từng có ai

dám nói với ta những lời như vậy.”

“Cố Thanh Sơn, ngươi được sinh ra trong hỗn độn, lại dám mạo phạm ta như thế, ta sẽ

cho ngươi kiến thức được cái gì mới thật sự là chiến đấu ——”

“Kết quả của ngươi đã định trước rồi!”

Chín gương mặt phóng lên tận trời, lần lượt mang theo thân thể khác biệt, bay về bốn

phương tám hướng, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

Cố Thanh Sơn sẵn sàng nghênh đón quân địch.

Bàn Tay Hủy Diệt lặng lẽ nói: “Chú ý, chín phút tiếp theo, ngươi nhất định phải

phóng đại lục hắc ám ra ngoài, nó nhất định phải có được sức mạnh che chở của hỗn

độn, mới có thể trấn áp lại những linh và quái vật kia.”

“Đã biết.” Cố Thanh Sơn tập trung đáp lại.

Làn sương mù đột nhiên biến mất sạch sẽ.

Cố Thanh Sơn phát hiện mình đang đứng trên mặt đất, bốn phía là triều côn trùng phủ

khắp núi đồi.

Từng hàng chữ nhỏ đom đóm nhanh chóng xuất hiện:

[Chú ý!]

[Thuật Huyền Bí của Tà Ma: Cửu tinh liên hoàn đánh trúng vào ngài.]

[Nói rõ: Chín thế giới tướng vị khác biệt chồng chéo vào nhau, bọn chúng đã phong

ấn ngài vào trong đó.]

[Chín thế giới đều có nguy cơ, mà lúc nào ngài cũng có thể sẽ chuyển đổi trong chín

thế giới khác nhau.]

Cố Thanh Sơn nhìn về phía biển côn trùng vô biên.

“Loại chiến đấu này

Thân hình hắn lóe lên, hóa thành ánh kiếm sáng chói cả trời cao, trong nháy mắt đã

chiếu rọi tất cả các ma trùng trên mặt đất.

Tất cả ma trùng lập tức bị chết sạch.

Cố Thanh Sơn hiện thân, đột nhiên cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy trên người mình hiện đầy các loại phù văn quỷ dị.

Lời nhắc nhở đột nhiên nhảy ra:

[—— Ngài bị vận mệnh của ma trùng đánh trúng!]

[Vận mệnh của ma trùng cũng chính là vận mệnh của ngài, hai bên sẽ có được cùng

một loại nhân quả, cũng chính là nhân quả sinh tử.]

[Ngài chết.]

Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng thở ra.

Nguy hiểm thật!

Nếu như nhất pháp này đổi thành điều kiện khác thì nói không chừng mình còn bị

thương, nhưng nếu là bàn về sinh tử ——

Mình đã sớm chết, giờ phút này đang dùng thân thể người chết chiến đấu.

Tiếng côn trùng đầy tức giận đột nhiên vang lên:

“Ngươi cho rằng dùng mánh lới gian lận là có thể đánh với ta một trận?”

Cảnh tượng bốn phía nhoáng lên một cái.

Thế giới ma trùng đã đi xa trong nháy mắt, một thế giới hoàn toàn mới nhanh chóng

xuất hiện, nuốt trọn Cố Thanh Sơn vào trong đó.

Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, phát hiện mình đang đứng trên một sợi

dây sắt to lớn.

Ánh lửa màu đỏ rực chiếu rọi tới từ hư không phía dưới, làm cho cảnh tượng trong cả

thế giới hiện ra trước mắt Cố Thanh Sơn.

Toàn bộ thế giới cấu thành từ dây sắt khổng lồ nối từ bốn phương tám hướng.

Chỗ giao nhau của tất cả dây sắt, một con côn trùng khồng lồ trên thân phủ kín hoa

văn màu tối bò xuôi theo dây sắt nhanh chóng lao đến.

“Nhận lấy cái chết đi, Cố Thanh Sơn!”

Con công trùng khổng lồ phát ra một tiếng rít đinh tai nhức óc, giơ chân trước sắc bén lên, trực tiếp chém về phía Cố Thanh Sơn.

“Chiêu này thật sự không tệ.” Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng vung vẫy cánh tay.

Kiếm quang vô tận ngưng tụ thành hình trong tay hắn, trong nháy mắt đã vung vẩy lao

ra, đón nhận lấy chân trước của con côn trùng.

C-O-O-O-N-G!

Ánh kiếm và chi côn trùng đụng vào nhau.

Cả người Cố Thanh Sơn như đạn pháo mà bay vút ra ngoài, trong miệng phun ra một

ngụm máu.

Vô số mảnh giáp rơi rụng xuống từ trên người hắn, lại nhanh chóng ngưng kết thành chiến giáp mới.

—— Trong nháy mắt hai bên giao thủ, Giáp Chân Cổ Ma Vương đã vỡ thành cặn bã.

Trong hư không, một hàng chữ nhắc nhở nhanh chóng xuất hiện:

[Chú ý!]

[Thế giới này cấu thành từ quy tắc báo thù cao nhất.]

[Mỗi khi ngài đỡ lại công kích của kẻ thù, ngài phải tiếp nhận tổn thương gấp ba lần

công kích đó.]

Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua một mạch, bất đắc dĩ nói:

“Cửu Diện, ngươi đánh nhau như vậy cũng quá vô lại rồi.”

—— Nếu như ngăn cản thì sẽ gặp phải tổn thương gấp ba lần; Không chặn thì gần

như né tránh không kịp, trực tiếp bị đánh trúng.

Tính đi tính lại, hình nư ngoại trừ bị đánh thì không còn cách nào khác.

Con côn trùng khổng lồ kia ồm ồm lên tiếng: “Sức mạnh của Tà Ma là không thể

tưởng tượng, nhất định sẽ khiến cho tất cả chúng sinh chấn động và kính phục, mà

ngươi vẫn còn đang làm hành động lấy châu chấu đá xe.”

Chương trướcChương tiếp