favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3019: “Sư huynh, lá bùa này của huynh tốt thật đấy.”

Chương 3019: “Sư huynh, lá bùa này của huynh tốt thật đấy.”

“Đến!”

Một tiếng gào to vang lên, trong hư không có hàng trăm hàng nghìn đường linh quang

bay tới.

Linh quang vô tận như lông chim khổng tước, ngưng tụ thành hình giữa không trung,

lần lượt hiện ra vô số vầng linh quang có hình hài cụ thể, chính là vô số thần thú trong truyền thuyết.

Toàn bộ linh quang tụ lại, bay tới trên thân người giấy, dần dần nhập vào trong thân

thể nó.

“Sức mạnh của bọn họ đều tới rồi!”

Người giấy mừng rỡ thốt lên một tiếng, sau đó nhẹ nhàng bay lên, hóa thành Thỉnh

Thần Phủ.

Trong nháy mắt, toàn bộ cảnh tượng dị thường biến mất.

Tất cả khôi phục như thường.

Lá bùa bay xuống trong tay Cố Thanh Sơn, lên tiếng: “Cố Thanh Sơn, ngươi phải tìm

một người đáng tin cậy, giao lá bùa này vào tay hắn.”

“Vì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.

Thỉnh Thần Phù nói: “Phải có người khống chế lá bùa này

Cố Thanh Sơn nói: “Ta thì sao?”

“Ngươi phải nghĩ cách làm cho bổn nguyên của thế giới này trở nên lớn mạnh

vậy chúng ta có thể tranh thủ thêm nhiều thời gian hơn nữa!” Thỉnh Thần Phù nói.

Cố Thanh Sơn và Mạc nhìn nhau một cái.

Mạc bí mật kể lại chuyện lúc trước cho hắn nghe, lúc này hai người mới đồng loạt

phục hồi tinh thần.

Bí mật này.

Bí mật đến từ Tạ Cô Hồng này chắc chắn có liên quan đến chuyện xảy ra vào thời đại

Hồng Hoang.

Ở kiếp đầu tiên của Cố Thanh Sơn, hắn vừa lên đường đã gặp phải sự tà hóa của các

thánh nhân, bị truy sát suốt dọc đường.

Nhưng mà trước đó thì sao?

Nếu có một vài thánh nhân cũng giống như tất cả các kiếm tu, đã sớm nhận thấy mọi

chuyện không ổn, bọn họ sẽ đối phó như thế nào.

Bí mật này có liên quan đến các thánh nhân Hồng Hoang!

Suy nghĩ trong đầu Cố Thanh Sơn xoay như chong chóng.

Tình hình trước mắt rất nguy cấp, không phải lúc để khám phá bí mật, trước hết phải

nghĩ cách làm bổn nguyên thế giới trở nên lớn mạnh.

Chuyện này

Chỉ có một phương pháp hữu dụng nhất.

Cố Thanh Sơn ổn định tâm trạng, vội nói: “Mạc có thể ở lại đây, thôi động sức mạnh

thần thú Hồng Hoang mà ngươi phát ra.”

“Đúng, với sức mạnh của ta thì việc này không thành vấn đề.” Mạc nói.

“Ngươi học về bùa bao giờ chưa?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.

“Mỗi một kiến thức của thế giới ta đều hiểu một chút, tuy không tinh thông, nhưng

thôi động bùa thì ta vẫn làm được.” Mạc nói.

Thỉnh Thần Phù lại nói: “Không được! Cố Thanh Sơn, bây giờ ngươi đã mất hết toàn

bộ thực lực, Tận Thế Bí Mật này phải ở lại bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi, đổi người

khác đi.”

“Vậy

“Nàng đâu?” Thần Phù hỏi.

“Tạm thời nàng không có ở đây.”

“Có thể liên lạc với nàng được không?”

Cố Thanh Sơn nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy trong di tích nay đang tỏa ra tầng tầng

lớp lớp dao động pháp trận, muốn rời đi cũng phải mất rất nhiều công sức chứ nói chi

là đi tìm Tạ Đạo Linh.

“Không được.” Cố Thanh Sơn trung thực đáp.

“Thời gian cấp bách, ngươi phải tìm một người có thể lập tức liên hệ, hơn nữa còn

được ngươi tín nhiệm.” Thần Phù thúc giục.

Cố Thanh Sơn vô thức nhìn về phía Tần Tiểu Lâu.

Tần Tiêu Lâu hốt hoảng, vội vàng khoát tay nói: “Sư đệ, đệ và Thần Phù trong di tích

này có duyên, nhưng ta và bọn họ không có

Còn chưa nói xong, Cố Thanh Sơn đã đặt thần phù vào trong tay hắn ta rồi nói: “Sư

huynh, hiện tại ta chỉ có thể tin tưởng huynh, sứ mệnh cứu vớt thế giới xin nhờ cả vào huynh!”

Tần Tiểu Lâu chống cự: “Nhưng tu vi của ta quá tháp, không có cách nào kích hoạt lá

bùa này.”

“Ầm!”

Trên người hắn bỗng bốc lên một luồng khí thế.

Linh lực đầy ắp hóa thành gió lớn cuồn cuộn, từ trên người Tần Tiểu Lâu tỏa ra, thổi bay các loại binh khí trong di tích rơi xuống đầy đất.

Mọi người đều sửng sốt.

Tần Tiểu Lâu cũng ngẩn người.

Không phải vừa mới thức tỉnh một vài sức mạnh kỷ nguyên sao? Sao lại tới nữa?

Lẽ nào tại thời điểm đó trong tương lai, mọi chuyện của Cố Thanh Sơn sẽ tiến triển

thuận lợi?

Đây là một tin tức tốt.

Trong lòng Tần Tiểu Lâu bỗng thấy hưng phấn, nghiêng đầu một cái đã thấy Cố

Thanh Sơn và Mạc đang đứng một bên, lẳng lặng nhìn mình.

Hắn ta vội vàng nói: “Tam sư đệ, là như vậy, ta khắc khổ tu hành đã lâu, góp nhặt

từng ngày, hôm nay rốt cuộc cũng có được thành quả, hoàn thành một lần đột phá tu

vi, nhưng còn chưa đủ để kích hoạt lá bùa này.”

“Sư huynh, huynh tinh thông lục nghệ, mấy chuyện như dùng bùa hẳn phải là sở

trường của huynh mới đúng.” Có nói với vẻ khó hiểu.

Tần Tiểu Lâu lộ ra biểu cảm sầu khổ, hắn ta nói: “Nhưng nhìn là biết lá bùa này là

thánh phẩm Hồng Hoang, ta căn bản không biết phải dùng nó như thế nào.”

“Ầm!”

Một tia sét đột nhiên giáng xuống, đánh mạnh vào người Tần Tiểu Lâu, khiến hắn và

mấy trượng quanh thân hắn sụp xuống thành một cái hố sâu.

Lôi kiếp

Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trong di tích dần hiện ra từng đám mây

kiếp, có thể thấy sẽ có vô số lôi kiếp giáng xuống.

“Không hay rồi, sư huynh sắp độ kiếp.” Cố Thanh Sơn thất thanh nói.

Thỉnh Thần Phù đột nhiên nhảy ra nói: “Người độ kiếp, ngươi vung ta lên, ta có thuật

pháp xua tan thiên kiếp, có thể giúp ngươi trực tiếp tấn thăng.”

“Còn có chuyện này nữa!”

Giọng nói tràn đầy mừng rỡ của Tần Tiểu Lâu vang lên từ dưới hố.

Chỉ thấy hắn ta đầu đầy bụi đất bò lên, trong tay cầm Thỉnh Thần Phù, cố sức vung bề

phía những đám mây dày đặc trên không trung.

Chỉ thấy trên lá bùa phát ra một tiếng phượng kêu rồi hóa thành một trận gió.

Gió vừa nổi lên, chẳng mấy chốc, mây kiếp đã hoàn toàn bị thổi tan.

Thiên kiếp biến mất rồi.

“Ha ha ha, bùa tốt, một chiêu vừa rồi thực sự xuất sắc!”

Tần Tiểu Lâu cầm chặt thần phù, nói với vẻ dương dương đắc ý.

Hắn ta chợt nhớ ra gì đó, nghiêng đầu một cái, thấy Cố Thanh Sơn và Mạc đang đứng

bên cạnh, lẳng lặng nhìn mình.

“Sư huynh, lá bùa này của huynh tốt thật đấy.”

Cố Thanh Sơn nói.

Lần này thì yên tâm rồi.

Thỉnh Thần Phù và Tiểu Lâu sư huynh rất hợp nhau, dùng một cái đã linh.

“Sư huynh, ở đây giao lại cho huynh

lên không trung, liên tục vung bùa là được.” Cố Thanh Sơn nói.

Chương trướcChương tiếp