Âm thanh của chim nhỏ từ trong thanh đao truyền ra:
"Ta được sinh ra trong Quỷ Hỏa Địa Ngục, trải qua vô số năm, những quỷ tốt mạnh
mẽ đều cầm ta đi chém người, làm sao? Ngươi muốn tìm bọn chúng à? Bọn chúng
đều chết sạch rồi."
Cố Thanh Sơn cười nói: "Thảo nào như vậy."
Ánh mắt của hắn đảo qua đông đảo Thần khí, bỗng rơi vào Vong Xuyên Ly Hồn Câu.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu thấy hắn đang nhìn mình, chủ động đi ra: "Ta là Thần binh
từ thời đại Hồng Hoang, chủ nhân của ta năm đó là một vị Tôn giả có đạo pháp siêu
phàm."
Mắt Cố Thanh Sơn sáng lên, chắp tay nói: "Vậy xin hãy để ta sử dụng thần thông một lần."
"Thần thông của ngươi có tác dụng gì cơ chứ?" Ly Hồn câu hỏi.
"Tạm thời còn không thể nói
Ly Hồn Câu thở dài, nói: "Thôi được, ngươi là một kiếm tu, cũng là chủ nhân của Sơn Nữ, cho nên ta sẽ để ngươi thử thần thông một lần vậy."
Nó bay tới trong tay của Cố Thanh Sơn.
Toàn thân Cố Thanh Sơn tản ra từng luồng sáng đen nhánh, lại sử dụng thần thông một lần nữa
Càn Nguyên Hoán Linh!
Ly Hồn câu không nhúc nhích.
Một giây
Hai giây
Ba giây.
Trong khoảnh khắc đó, có một ngọn lửa màu xanh thẫm từ trong Ly Hồn câu bốc lên
hừng hực, tản ra uy lực không gì sánh kịp.
Xong rồi!
Ai ngờ ngọn lửa kia giống như có Linh, vừa mới xuất hiện đã muốn trở lại trong Ly
Hồn câu, thu lại tất cả khí tức.
Cố Thanh Sơn cảm ứng được điều này, vội vàng nói: "Tiền bối đừng đi, xin hãy tới giúp ta một tay!"
Ngọn lửa kia dừng lại, có vẻ như đang do dự.
Cố Thanh Sơn tiếp tục vận dụng thần thông, nói: "Thời điểm quyết chiến đã sắp tới, tiền bối định ẩn giấu tới bao giờ nữa?"
Ngọn lửa lay động liên tục, sau đó bùng lên, hóa thành một bức tường lửa, tản ra khắp không gian xung quanh, bao phủ Cố Thanh Sơn vào trong.
Ngay sau đó, trong hư không xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
"Ngài kêu gọi chủ nhân đời thứ nhất của Vong Xuyên Ly Hồn Câu, người này là Linh đang ẩn sâu tại Hoàng Tuyền, chuẩn bị từ trong thế giới Tướng Vị nào đó chạy tới."
"Chú ý, các người sắp gặp mặt!"
Địa ngục, Vong Xuyên, Thiết Vi sơn, đám Thần khí biến mất trước mắt Cố Thanh
Sơn.
Trong bóng đêm, một giọng nói ầm ầm vang lên:
"Làm sao mà ngươi lại nghĩ tới việc dùng thần thông để tìm ta?"
Dựa theo giọng nói này, có một bóng người xuyên qua tường lửa, rơi xuống trước mặt
Cố Thanh Sơn.
Bóng người này hoàn toàn do ngọn lửa cấu tạo thành, không thấy rõ mặt mũi, thế
nhưng lại tản ra khí tức đạo pháp mạnh mẽ không gì sánh kịp.
Thánh nhân Hồng Hoang!
Đây là một vị Thánh nhân Hồng Hoang biến thành Linh, với lại trên người ông ta
không có tia khí tức tà hóa nào cả.
Cố Thanh Sơn cười cười, nói: "Ta thường thường suy nghĩ, nếu như toàn bộ Thánh
nhân tại Kỷ nguyên Hồng Hoang đều gia nhập vào Tà Ma
"Ngươi có chứng cớ gì sao?" Bóng người kia tiếp tục hỏi.
"Ta nhìn thấy
Đúng vậy.
Tạ Cô Hồng nói với Mạc, ông ta chính là Thánh nhân thời đại Hồng Hoang.
Đó là một trong ba bí mật, là bí mật có thể nói.
Nói cách khác
Khi Lục Đạo và Tà Ma tiến vào thời điểm quyết chiến cuối cùng, khi đám sứ đồ tại
những kỷ nguyên quá khứ liên tục hiện thân, Tạ Cô Hồng cho rằng
Bí mật thuộc về các Thánh nhân thời Hồng Hoang, đã tới lúc có thể xuất hiện!
Bởi vậy ông ta mới nói ra thân phận của mình.
Bí mật này, sẽ có tác dụng cực lớn đối với thế cục sau đó!
Bóng người kia im lặng một lúc lâu, mới nói: "Thì ra là vậy
Cố Thanh Sơn nói: "Sau khi ta biết việc này, ta đã nghĩ, nếu ta là Thánh nhân thời Hồng Hoang, nếu như thực sự không muốn gia nhập vào Tà Ma, như vậy cách tốt
nhất chỉ có thể trốn đi, hoặc biến thành một loại tồn tại khác, làm cho Tà Ma không
thể tìm thấy, lưu lại lực lượng để ứng đối tương lai."
Bóng người kia hỏi: "Cho nên ngươi cho rằng, Hoàng Tuyền vẫn còn bí mật?"
"Sứ đồ của Kỷ nguyên quá khứ sẽ không cho ta một thần thông không có tác dụng nào cả, hắn ta chắc chắn biết điều gì đó, chỉ là không thể nói ra, cho nên ta cũng chỉ có thể
đi thử
Bóng người kia hơi hậm hực, nói: "Hừ, cái tên kia sợ chết thật sự, sợ mình chết đi thì kỷ nguyên của hắn ta cũng biến mất theo, thật sự là vô vị."
Cố Thanh Sơn chắp tay, nói: "Mời tiền bối giải thích cho ta biết, năm đó đã xảy ra chuyện gì?"
Bóng người kia nói: "Việc này cũng không có gì phức tạp cả, đó chính là chúng ta không đánh thắng được Tà Ma."
Cố Thanh Sơn nói với vẻ không tin: "Những năm đó, Hồng Hoang là chính kỷ
nguyên, thực lực của các tiền bối chắc là mạnh nhất chứ, chẳng lẽ không có cách nào
chiến thắng?"
Bóng người kia bước đi mấy bước, nói: "Thực ra tại thời đại Hồng Hoang, thực lực của chúng ta gần tới đỉnh của chư giới, sau đó chúng ta sáng lập Lục nghệ, để phát
triển văn minh tu hành, trong đó thứ mạnh nhất lại là Quẻ số
"Chúng ta tính ra được nơi các Kỷ nguyên ngủ say, Hỗn Độn."
"Chúng ta cũng tính được thực lực của các Kỷ nguyên trong quá khứ, rồi so sánh với thực lực của Hồng Hoang hiện tại, sau đó chúng ta phát hiện
"Bốn Kỷ nguyên mạnh nhất, không kém hơn thực lực của kỷ nguyên Hồng Hoang
chúng ta."
"Thế nhưng cho dù là bọn chúng, cuối cùng cũng bị hủy diệt."
Cố Thanh Sơn nói: "Nếu như ta là các ngươi, chắc chắn sẽ nghĩ ra cách để tránh việc thời đại Hồng Hoang cũng rơi vào kết quả như vậy."
"Đúng
"Chuyện gì?"
"Chúng ta kêu gọi ngươi, người đại diện cho Ý chí Hỗn Độn, Cố Thanh Sơn."
"Gọi
"Đúng."
Bóng người kia nhìn thẳng Cố Thanh Sơn, nói: "Kỷ nguyên Hồng Hoang tới từ Hỗn
Độn, chúng ta không đánh thắng Tà Ma, đương nhiên cần phải kêu gọi lực lượng của
Hỗn Độn rồi."
Cố Thanh Sơn nghĩ nghĩ, nói: "Thế nhưng thời điểm mà ta giáng lâm Hồng Hoang,
hình như chỉ còn lại có Thánh nhân tà hóa, không thấy được các người."
"Chuyện đó cũng có nguyên nhân." Bóng người nói.
"Nguyên nhân gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.