Cố Thanh Sơn nắm chặt tấm thẻ bài, kích hoạt nó lên.
Ngay sau đó
Cảnh tượng xung quanh đều biến mất.
Hắn phát hiện mình đang đứng trong một quán rượu.
Một người đàn ông mặc trường bào đứng phía trước quầy bar, đang dùng ánh mắt
bình tĩnh mà nhìn hắn và Mạc.
"Làm sao ngươi biết tên của ta?" Người đàn ông kia hỏi.
"Không lâu sau đó, chúng ta là anh em tốt
"Tình hình bên ngoài ngươi cũng thấy đấy, đó là chiến đấu mà ngươi không thể tham dự, cho nên hãy đưa Trấn Ngục Quỷ Vương trượng cho ta, sau đó rời khỏi nơi đây
ngay lập tức, đừng dính vào chuyện này trước khi mọi chuyện kết thúc."
Trên mặt Lam Tụ xuất hiện vẻ do dự, đau khổ rồi nói: "Thế nhưng ta chưa cứu được vương phi của ta ra, ta đã chuẩn bị rất nhiều năm, thật vất vả mới chờ đợi tới lúc này."
Cố Thanh Sơn búng tay, nói: "Trò hề của đám Thiên Thần kia cũng không tệ, thế
nhưng cũng chỉ là trò hề mà thôi, Mạc, hay là ngươi đi một chuyến?"
"Như vậy an toàn của ngươi thì sao?" Mạc hỏi.
"Ta ở đây thì ngươi hãy yên tâm đi, giúp hắn ta trước." Cố Thanh Sơn nói.
"Vậy được, đi thôi, Lam Tụ, mang ta theo, ta sẽ giải quyết mọi chuyện giúp ngươi."
Lam Tụ nhìn Mạc, rồi liếc nhìn thanh trường mâu bảy mau đang được hắn ta cầm kia,
nói với vẻ chần chờ: "Thiên Thần có rất nhiều thủ đoạn, ngươi có chắc hay không
Mạc ngắt lời hắn ta, nói: "Yên tâm đi, ta chỉ dùng một ngón tay là có thể nghiền chết bọn chúng."
"Như thế nào? Như vậy hài lòng rồi chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Như vậy thì không gì tốt hơn." Lam Tụ thở dài, nói.
Mạc bước tới mấy bước, đặt tay lên vai Lam Tụ, nhảy lên, lập tức vọt vào trong hư
không, bay đi xa không thấy đâu nữa.
Mộng cảnh xung quanh cũng biến mất theo.
Cố Thanh Sơn trở lại trên boong tàu, nhìn về phía Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trên hư không:
"Trước khi Lam Tụ đi, đã để chiếc Trượng này lại cho ngài."
"Trận tranh hùng này cũng đã kết thúc."
"Ngài nhận được một trong ba Thần khí Địa ngục: Trấn Ngục Quỷ Vương trượng."
"Ngài trở thành người sở hữu của Trấn Ngục Quỷ Vương trượng."
"Ngài trở thành Quỷ Vương của Địa Ngục."
"Từ hiện tại bắt đầu, tất cả người chết trong mười tám tầng địa ngục, đều phải thần phục trước ngài."
Cố Thanh Sơn nắm chặt Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, nghĩ lại những lời mà Thánh
nhân Thái Âm Câu Hồn đã nói
"Trong chúng ta đã từng có cao thủ xem bói, tính ra được trong tương lai, ngươi sẽ
gắn bó với Trấn Ngục Quỷ Vương trượng
Cố Thanh Sơn im lặng một hơi.
"Chỉ là Quỷ Vương thôi sao? Cục diện hiện tại quá gian nan, Quỷ Vương cơ bản là không đáng chú ý
Hắn lẩm bẩm, trên người dâng lên từng luồng sáng âm u, từng tia từng sợi nhập vào
trong Trấn Ngục Quỷ Vương trượng.
Thần thông: Càn Nguyên Hoán Linh!
…
Trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, dần dần có từng luồng sương mù thoát ra.
Từng tiếng nói nhỏ ngắt quãng từ trong quyền trượng truyền ra.
Trong hốc mắt của đầu lâu sừng nhọn, luồng sáng màu đỏ thẫm cũng dần dần biến
mất.
Toàn bộ quyền trượng tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu.
Cố Thanh Sơn thở sâu, quát lớn: "Tới đây, những năm đó các ngươi đều không muốn
xuất hiện để cứu Hồng Hoang, hãy cho ta biết, lý do là gì!"
Trên người hắn xuất hiện một luồng sát ý khủng bố.
Nếu những Thánh nhân năm đó chỉ vì sợ chết, muốn tránh thoát tai họa mới trốn đi, từ
bỏ chiến đấu với Tà Ma, sẽ làm cho Cố Thanh Sơn trở nên cực kỳ thất vọng.
Trước mắt.
Tà Ma đã bắt đầu ăn mòn thế giới Tu Hành.
Ở tại thế giới Nguyên Sơ, Cửu Diện Trùng Ma cũng đã tới Hoàng Tuyền.
Mặc dù không biết tại sao nó có thể tránh khỏi việc bị vô số pháp tắc xóa bỏ, thế
nhưng nó thực sự đã xuất hiện.
Thời điểm năm đó Tà Ma chiến Hồng Hoang, nếu như những Thánh nhân không bị tà
hóa đều vì tránh họa mà chạy trốn thì
Như vậy lần này, Cố Thanh Sơn dựa vào gì phải tin tưởng bọn họ?
Một luồng gió từ trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng xuất hiện, bao phủ quanh người
Cố Thanh Sơn.
Bỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không:
"Linh có quan hệ với ngài và quyền trượng này sắp xuất hiện."
"Nó là một đoạn Linh kỹ đặc biệt, tới từ một trong bốn sứ đồ Thánh Trụ, hắn ta đã chứa tình huống trong quá khứ vào bên trong quyền trượng, khi một vài kỹ năng đặc
biệt tác dụng lên quyền trượng, đoạn Linh kỹ quá khứ này sẽ xuất hiện."
Còn có thể như vậy à?
Kỹ năng đặc biệt
tiếp, người mà làm mọi chuyện này đó là
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, bỗng một giọng nói quen thuộc từ trong quyền trượng
truyền ra:
"Tiên Thiên Thánh nhân tương lai của Hồng Hoang, khi ngươi nghe được những lời
nói này của ta, có lẽ cuộc chiến cuối cùng sắp tới rồi."
Từ trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng dâng lên từng đoàn sương mù, ngưng tụ giữa
không trung thành một bóng người.
Tần Tiểu Lâu.
Chỉ là hiện tại hắn ta đang mặc một bộ chiến giáp kỳ lạ, uy thế trên người cũng rất
khủng bố.
Đây là hình tượng của hắn ta tại thời đại Hồng Hoang!
Ánh mắt của Tần Tiểu Lâu rơi trên Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, nói tiếp:
"Có lẽ ngươi sẽ không hiểu, tại sao các Thánh nhân thời đại Hồng Hoang đều trốn đi, nói thật ra
"Đó là ý của ta."
Cố Thanh Sơn im lặng mà nhìn hắn ta.
Tần Tiểu Lâu xua tay về phía sau, hư không xuất hiện thay đổi, hóa thành một vũ trụ
rộng lớn vô cùng.
"Trong tất cả Kỷ nguyên, bốn Kỷ nguyên mạnh nhất theo thứ tự xuất hiện trong dòng lịch sử, tên của bọn chúng đã biến mất bên trong Hỗn Độn, hiện tại chúng ta chỉ dùng
Địa, Thủy, Hỏa, Phong để gọi bọn chúng."
"Trong thời điểm bọn chúng mạnh nhất, không có bất kỳ Kỷ nguyên nào có thể thay
thế bọn chúng, thậm chí có đôi khi ngay cả Tận Thế đều không thể hủy diệt bọn
chúng."
"Bốn kỷ nguyên này đều có điểm độc đáo của chính mình, thế nhưng nếu muốn nói
Kỷ nguyên nào mạnh nhất, đó chắc chắn là văn minh mà Hỏa Thánh Trụ đại biểu."
Phía sau Tần Tiểu Lâu, vô số sao trời bắt đầu chuyển động, dần dần hóa thành một
phương thế giới có vô số ngôi sao vờn quanh.
Trên thế giới đó, chúng sinh thành lập văn minh, dần dần phát triển mạnh mẽ.
Văn minh trong kỷ nguyên này đã thăm dò cùng thử nghiệm vô số lần, nghiên cứu các
loại lực lượng khác nhau, cũng có được thành tựu cực cao ở mọi phương diện.