Nó cố ý dừng một chút.
Trên mặt đất, cánh tay của Liêu Hành dần dần trở nên thô cứng, trên lưng cũng mọc ra
giáp xác, thân thể càng lúc càng giống côn trùng.
Cửu Diện nói: “Chỉ cần ngươi chịu đầu hàng, ta đảm bảo sẽ chuyển hóa ngươi thành
trùng ma, làm trợ thủ của ta, có được quyền lợi tiến vào kỷ nguyên mới
Liêu Hành liên tục thở dốc, thấp giọng nói: “Kỷ nguyên mới?”
Hai mắt ông ta dần dần biến thành một đôi mắt kép, nhịn không được lẩm bẩm: “Thật
kỳ diệu, ta đã cảm nhận được
không!”
“Ngươi muốn kiểu tiến hóa nào ta cũng có thể ban cho ngươi, Liêu Hành!”
Âm lượng của Cửu Diện đột nhiên tăng cao:
“Đúng, chỉ cần ngươi đầu hàng, tiến hóa trên người ngươi sẽ tiếp tục duy trì, ngươi sẽ
thu được sinh mệnh vĩnh cứu, không bao giờ bị cái chết uy hiếp nữa!”
“Sinh mệnh
Khắp nơi trên người hắn đều trào ra máu tươi.
Hiển nhiên, từ một nhân tộc tiến hóa thành ma trùng cũng không phải chuyện đơn
giản.
Giọng nói của Cửu Diện quanh quẩn trong căn phòng:
“Không chỉ có như vậy, ngươi trở thành chiến sĩ cường đại người người kinh sợ trong
trùng tộc, nắm giữ ý nghĩa thực sự của tà tính, ngươi sẽ trở thành cường giả trong hư
không
Liêu Hành cúi đầu nhìn lại.
Chỉ thấy hai tay của ông ta đã hóa thành móng vuốt sắc nhọn, lúc khép mở tỏa ra uy
thế cường đại.
Đây là sức mạnh ngoài sức tưởng tượng.
“Cường đại
Cửu Diện khẽ cười: “Đúng, ngươi sẽ trở thành một thành viên trong số chúng ta
Đến đây đi, lập tức đầu hàng, thậm chí còn không phải ra khỏi căn phòng này, tuyên
bố từ bỏ chống cự, như vậy ta sẽ ban cho ngươi tất cả.”
“Ta sẽ trở thành một thành viên trong trùng ma?” Liêu Hành hỏi.
“Đúng.” Cửu Diện nói.
“Sinh mệnh vô hạn?”
“Đúng.”
“Còn có gì nữa?”
“Quyền thế
kỷ nguyên mới.”
Liêu Hành có vẻ như đã động lòng, liên tục quan sát thân thể mới của mình, rơi vào
trầm tư.
Thời gian như dừng lại.
Qua giây lát.
Ông ta đột nhiên nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cửu Diện lập tức lên tiếng: “Yên tâm, hắn không thể ngăn cản ngươi, chỉ cần ngươi
đầu hàng, hắn sẽ rơi vào hủy diệt vĩnh hằng!”
“Cho nên, quyết định của ta lúc này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thắng bại giữa các ngươi?” Liêu Hành hỏi.
“Đúng là như vậy, bằng không ta tuyệt đối không tùy tiền tìm một trợ thủ, đây là cơ
hội quan trọng nhất trong đời ngươi, Liêu Hành!” Cửu Diện nói.
Liêu Hành gật đầu, lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn, hỏi: “Tuy cậu không giúp được
tôi, nhưng chẳng lẽ cậu không có gì muốn nói với tôi sao?”
Cố Thanh Sơn khoanh tay nói: “Tôi chỉ có một câu nói.”
“Cài gì?” Liêu Hành hỏi.
“Ông có thể hỏi nó, sau kỷ nguyên mới, chúng sinh sẽ có kết cục như thế nào.” Cố
Thanh Sơn nói.
Liêu Hành giật mình, sau đó quay sang hỏi hư không: “Này, sau kỷ nguyên mới,
chúng sinh sẽ có kết cục như thế nào?”
Cửu Diện nói: “Sẽ chẳng có chúng sinh nào cả
lòng dạ ngươi lạnh lùng vô cảm, ngươi căn bản không thèm để ý đám nhân loại ngu
muội phàm tục này, chẳng lẽ không phải như vậy sao?”
“Đúng vậy, ta ghét đám ngu ngốc kia, ngươi nói không hề sai.” Liêu Hành nói.
“Đầu hàng đi, chỉ cần ngươi nói ra hai chữ ‘đầu hàng’ hoặc “từ bỏ’, toàn bộ tiến hóa
trên người ngươi sẽ lập tức có hiệu lực! Đây là lời hứa của ta với tư cách Cửu Diện
Trùng Vương.” Cửu Diện Trùng Ma nói.
Sắc mặt Liêu Hành dần dần trở nên lạnh lẽo.
Ông ta lại nhìn Cố Thanh Sơn một cái.
Cố Thanh Sơn nhún vai nói: “Tất cả mọi người sẽ chết, không có quán rượu, không có
khoa học kỹ thuật, không có âm nhạc, thậm chí không có những thứ ngươi muốn nhất,
chỉ có ngươi sống sót
Cửu Diện nói: “Hắn không để ý tính mạng những người khác.”
Cố Thanh Sơn chỉ cười, không nói thêm gì nữa.
Liêu Hành chợt xen lời: “Đúng vậy, ta không quan tâm tính mạng của những người
khác.”
Cửu Diện cười như điên.
“Cố Thanh Sơn ơi Cố Thanh Sơn, trơ mắt nhìn mình bị nhân quả hủy diệt, ta đoán
ngươi sẽ vô cùng tuyệt vọng.”
Trong hư không, một ảo ảnh của một tế đàn hiện lên.
Thời khắc quan trọng đã tới.
“Liêu Hành, đối mặt với tế đàn, nói ra hai chữ ‘đầu hàng’
ngươi không cần phải tiếp tục trải qua bất cứ nguy hiểm nào! Tất cả sẽ lập tức kết
thúc!” Cửu Diện cao giọng nói.
Quả nhiên Liêu Hành đi tới trước tế đàn.
Ông ta mở miệng nói: “Ta cự tuyệt đầu hàng.”
Vừa dứt lời, ông ta lập tức hét thảm một tiếng, lại ngã nhào trên mặt đất.
Những dấu hiệu trùng hóa trên người ông ta nhanh chóng biến mất.
Dường như đây là một quá trình cực kỳ đau đớn, Liêu Hành lăn qua lăn lại, không
nhịn được mà gào thét!
Giọng nói tràn đầy vẻ không thể tin nổi của Cửu Diện Trùng Ma vang lên: “Không!
Rõ ràng ngươi đã bằng lòng, vì sao lại muốn cự tuyệt!”
Liêu Hành lăn trên mặt đất một lúc, tất cả biến hóa trên người đều đã biến mất triệt để.
Ông ta lại biến thành một nhân loại.
Chỉ thấy ông ta quỳ trên mặt đất, liên tục thở dốc, hùng hổ nói: “Côn trùng chết tiệt, ngươi cho rằng ta sẽ từ bỏ thời đại này?”
Cửu Diện Trùng Ma trầm giọng nói: “Rõ ràng ngươi không hề có lòng từ bi chính
nghĩa, lại muốn có được sức mạnh và vĩnh sinh, sao lại cự tuyệt?”
Đôi mắt Liêu Hành ánh lên vẻ kiên định, lạnh lùng nói: “Cố Thanh Sơn đã nhắc nhở
ta
là tín ngưỡng của một người đàn ông
“Cái gì?” Cửu Diện Trùng Ma hỏi.
“Ông đây muốn tán gái, ông đây muốn phụ nữ!” Liêu Hành giận dữ hét lên.
Bốn bề tĩnh lặng.
Sau đó giọng nói của Cửu Diện Trùng Ma cũng không vang lên nữa.
Cố Thanh Sơn nhún vai tỏ vẻ sao cũng được.
Giọng nói của Cửu Diện không vang lên nữa.
Trước mắt Cố Thanh Sơn, dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng hiện lên:
[Người chiếu rọi nhân quả của ngài đã từ chối đầu hàng.]
[Hiến tế tà tính chính thức bắt đầu.]
[Liêu Hành sắp rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm đối với ông ta
thể sống sót, cả ngài và ông ta đều phải chết ở chỗ này.]