favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3043: Liêu Hành không thích hợp

Chương 3043: Liêu Hành không thích hợp

Mấy phút sau.

Bọn hắn đã tới khách sạn mà lúc trước dừng chân.

Hai người đứng ở ngoài cửa, nhìn vào bên trong cùng một chỗ.

Chỉ thấy người đàn bà xin đẹp kia đang nằm trên quầy, hình như rơi vào giấc ngủ say.

Liêu Hành huýt sáo một tiếng, lớn tiếng nói: “Nữ sĩ, muốn đi nhờ xe hay không?”

“Chỗ ông có xe à?” Cố Thanh Sơn thấp giọng nói.

“Cái này cậu không hiểu được đâu, đừng nói chen vào.” Liêu Hành trả lời.

Chỉ thấy người đàn bà kia giật giật, đột nhiên ngẩng đầu.

Thịt trên mặt bà ta bị gặm đi một khối rất lớn, để lộ ra xương trắng bên trong, hai mắt lóe lên tia điên cuồng.

Người đàn bà vượt qua quầy hàng, ngã nhào trên mặt đất.

Lúc này mới nhìn thấy, một chân của bà ta cũng bị gặm sạch sẽ, ngay cả xương cốt

cũng không còn.

Cho nên bà ta chỉ có thể bò trên mặt đất.

—— Bò về phía Liêu Hành.

“Ăn

Người đàn bà gầm nhẹ lên.

Liêu Hành nhìn chăm chú vào người đàn bà kia, đột nhiên hỏi: “Thế giới hiện giờ của

chúng ta, đến cùng là hư ảo hay là chân thực đây?”

“Hẳn là một thế giới chân thật, bị Cửu Diện Trùng Ma chọn làm nơi diễn ra tà tế lần

này.” Cố Thanh Sơn nói.

“Nói cách khác, kỳ thật tai nạn này vốn không nên xảy ra.” Liêu Hành nói.

“Đúng.” Cố Thanh Sơn nói.

Ánh mắt Liêu Hành dần dần trở nên lạnh lùng, ông ta mở miệng nói:

“Để cho cô ấy thoải mái một chút.”

“Như ông mong muốn.” Cố Thanh Sơn cúi người, làm ra động tác nhặt nhặt.

Liêu Hành cúi người theo hắn, nhặt lên một cây côn sắt từ dưới đất.

Cố Thanh Sơn làm ra tư thế cầm côn sắt trong tay, đi về hướng người đàn bà kia.

Liêu Hành giơ côn sắt đi lên trước, miệng thì nói:

“Nữ sĩ, tôi vốn định mời cô cùng đi ăn tối.”

“Ngay cả đêm đó uống rượu gì ăn món nào tôi cũng đã cân nhắc qua rồi, tôi sẽ kể cho

cô nghe chuyện cười, ca ngợi quần áo của cô, thảo luận một chút về ý nghĩa của cuộc

sống với cô, sau đó mang đến cho cô một loạt lãng mạng trong đêm ——”

“Nhưng con côn trùng kia đã hủy diệt mọi thứ rồi.”

Côn sắt vung vẩy lên.

Máu bắn bắn ra tung toé, mọi thứ lại trở về với yên tĩnh.

Cố Thanh Sơn ho nhẹ một tiếng, nói: “Anh trai, chỉ cần ông có thể sống sót, con côn

trùng kia sẽ cách cái chết càng gần một bước.”

Liêu Hành nói: “Rất tốt, thù này chúng ta nhất định phải báo.”

Cố Thanh Sơn có cảm giác trong lòng, nhìn thoáng qua bên ngoài khách sạn.

Chỉ thấy trên đường phố phía bên ngoài có một Cật Nhân Quỷ cao hơn ba mét đứng

đấy.

“Tiến hóa rồi

Hắn đi ra ngoài.

Liêu Hành đứng ở bên cạnh hắn, hỏi: “Đánh thắng được không?”

“Ông đoán xem.”

“Ta đoán ——”

Liêu Hành còn chưa dứt lời, lập tức phát hiện thân thể của mình đã bắt đầu chạy.

Gió lớn bỗng nhiên gào thét dâng lên.

Tất cả phong cảnh rút lui cứ như tàn ảnh, toàn bộ thế giới bắt đầu không ngừng xoay

tròn.

Bành!

Một tiếng vang trầm đục vang lên.

Ngay sau đó là tiếng va đập nặng nề, hình như có cái gì ngã nhào trên mặt đất.

Liêu Hành lấy lại bình tĩnh, nhìn bốn phía chung quanh một vòng, lúc này mới phát

hiện con Cật Nhân Quỷ cao hơn ba mét kia ngã đổ dưới chân của mình, cả cái đầu đã

nổ tung, chết đến mức không thể chết thêm rồi.

Cố Thanh Sơn đứng ở một bên, hỏi: “Cảm giác như thế nào?”

“Có chút choáng đầu, lần sau cậu có thể hành động chậm một chút hay không.” Liêu

Hành nói.

“Chậm một chút thì ông đã chết rồi.” Cố Thanh Sơn nói.

Hắn cẩn thận ngó nhìn con Cật Nhân Quỷ sau khi tiến hóa kia, trên mặt lộ ra một chút

nghi hoặc.

Liêu Hành chỉ là người bình thường ——

Đối với hắn mà nói, Cật Nhân Quỷ bình thường đã được coi là cực kỳ nguy hiểm.

Tại sao lại xuất hiện Cật Nhân Quỷ cỡ lớn sau tiến hóa chứ?

Cật Nhân Quỷ loại trình độ này, người bình thường căn bản không có cách ứng phó

được.

Chẳng lẽ là pháp thuật mà mình dạy ông ta tu hành?

Không đúng.

Luyện Khí tầng một, không có chút khác biệt nào với võ giả nhân loại, chỉ là lực bộc

phát mạnh hơn một chút.

Nhưng tình huống bây giờ trông có vẻ không thích hợp.

Nếu như tất cả Cật Nhân Quỷ đều bắt đầu tiến hóa, vậy thì phá hủy tính cân bằng của

tế thuật.

Một khi mất đi cân bằng, tất cả nhân quả của tế thuật sẽ không cách nào thành lập.

Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, nhìn về hướng bốn phía chung quanh.

Chỉ thấy điểm cuối con đường cách đó không xa, lại có hai con Cật Nhân Quỷ cỡ lớn

xuất hiện.

Thân hình của bọn nó đạt đến năm mét.

“Không đúng

Rống ——

Hai con Cật Nhân Quỷ cỡ lớn tăng thêm tốc độ, nhào tới hướng Liêu Hành.

Cố Thanh Sơn bày ra một thủ thế ngay tại chỗ, làm ra tư thế nắm chặt côn sắt.

Liêu Hành cũng theo đó mà bày ra tư thế tương tự.

“Này

“Ông nói cho tôi biết trước, có phải ông còn có chuyện gì giấu diếm tôi hay không?”

Cố Thanh Sơn hỏi lại.

“Tôi có chuyện gì mà giấu cậu kia chứ, cậu cũng đã biết Nữ Thần Công Chính nghiêm khắc đến mức nào rồi —— Cô ta vẫn luôn trung thành thi hành mệnh lệnh

của cậu.” Liêu Hành nói.

Quái vật tới gần.

Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng nhiên hiện lên một ý niệm.

Sẽ không phải là ——

Hắn không kịp nghĩ tiếp, chạy gia tốc nghênh đón một con Cật Nhân Quỷ, thân hình

biến ảo qua lại liên hồi, đột nhiên lách mình lao qua, nhảy lên thật cao, làm ra tư thế

hung hăng ném mạnh.

Bạch!

Liêu Hành uốn éo thân thể ngay giữa không trung, cắm côn sắt vào hốc mắt con Cật

Nhân Quỷ đằng kia.

Cật Nhân Quỷ ầm một tiếng đã ngã xuống đất.

Còn lại một con!

Liêu Hành lăn ngay mấy vòng trên mặt đất, tránh đi con Cật Nhân Quỷ kia, lách mình

tiến vào một tiệm bách hóa bên cạnh, thuận tay khóa cửa lại.

Con Cật Nhân Quỷ kia cuồng nộ mà bổ nhào qua, lại bị cánh cửa tạm thời ngăn cản.

“Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật!”

Liêu Hành chùi mồ hôi lạnh trên trán, thở phào nói.

Ông ta đón nhận ánh mắt dò xét của Cố Thanh Sơn.

“Thế nào?” Liêu Hành không rõ cho lắm.

“Trước khi bị tà tế chộp tới, ông đang làm cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.

“Còn không phải làm việc cho cậu sao.” Liêu Hành không nhịn được mà nói.

“Làm việc gì?” Cố Thanh Sơn truy vấn.

“Không phải cậu bảo Nữ Thần Công Chính phối hợp với con nhóc con kia, phóng thích danh sách trong phạm vi toàn thế giới hay sao?” Liêu Hành hỏi lại.

“Tôi có bảo Tô An và Vũ đi làm chuyện này, vậy ông lại đang làm cái gì?” Cố Thanh

Sơn nói.

“—— Tôi làm một trong những nhân loại bình thường của thế giới nguyên sơ, cũng

thêm vào danh sách này, đang trải nghiệm sức mạnh của nó đó.” Liêu Hành buông tay

mà nói.

Chương trướcChương tiếp