Cố Thanh Sơn đưa tay che cái trán lại.
Liêu Hành cũng đưa tay che cái trán theo, kêu lên: “Cậu làm cái gì vậy? Đau đầu?”
Cố Thanh Sơn thở dài nói: “
chuyện.”
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy con Cật Nhân Quỷ bên ngoài siêu thị kia đột nhiên ngã trên mặt đất.
Bắp thịt cả người nó không ngừng ngọ nguậy nhúc nhích.
“Gặp quỷ, cậu mau nhìn xem, hình như cái con đó lại đang tiến hóa kìa!” Liêu Hành
gầm lên.
“Lúc này cũng là lúc nó yếu ớt nhất.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhìn một vòng chung quanh, đi đến trước một cây xà beng, làm ra tư thế nhặt.
Liêu Hành lập tức cầm cây xà beng kia lên, đi theo hắn cùng xông ra siêu thị, chỉ hai ba gậy là đã đánh nổ đầu Cật Nhân Quỷ.
Hai người đi trở về bên trong siêu thị.
Cố Thanh Sơn nhìn qua Liêu Hành, hỏi: “Tôi nghiêm túc mà hỏi ông một lần, ngươi
thật sự thêm vào Chư Giới Tận Thế Online. Vũ đúng không?”
“Đúng vậy, đây không phải chuyện mà cậu đã hạ lệnh hay sao? Vì cái gì còn phải hỏi lại tôi chứ?” Liêu Hành nói.
Tiếng nói của Cố Thanh Sơn đột nhiên đề cao: “Trước đó ông giết vài con Cật Nhân
Quỷ, tại sao tôi không thấy được ông có thay đổi gì?”
Liêu Hành nói: “Cái giao diện này tung bay ở trước mắt tôi, căn bản không có chút
căn cứ khoa học nào, tôi cảm thấy phải cẩn thận một chút —— Hơn nữa tôi vừa gia trì
nó thì đã bị truyền tống tới ——Nữ Thần Công Chính và cô nàng kia cũng không có
mặt, nhằm mục đích cẩn thận là trên hết, tôi cũng không dám tùy tiện đụng bậy vào
nó.”
Cố Thanh Sơn gục đầu xuống thật sâu.
Mình bảo Cố Tô An đi đón Liêu Hành trở về.
Quả thật mình cũng bảo Cố Tô An trợ giúp Vũ truyền bá danh sách.
Nói như thế, Liêu Hành làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, được gia trì Chư
Giới Tận Thế Online. Vũ trước những người khác.
Đây là một việc hợp lý đến cỡ nào.
Chỉ là mình thật sự không nghĩ tới.
Thế nhưng cứ như vậy, thuật tà tế nhất định sẽ tăng cường thực lực của những Cật
Nhân Quỷ đó, khiến hình thành một loại cục diện nào đó ——
Đối với người phụ thuộc danh sách mà nói thì cục diện này cũng cực kỳ nguy hiểm.
Đúng lúc này, trên đường phố phía bên ngoài vang lên một tiếng gầm rú đinh tai nhức
óc.
—— lại một con Cật Nhân Quỷ bắt đầu tiến hóa rồi.
Cố Thanh Sơn điều chỉnh cảm xúc một chút, sau đó mở miệng nói: “Liêu Hành, ông
nhất định phải lập tức dựa vào sức mạnh của danh sách để mạnh lên, nếu không chỉ
dựa vào thực lực Luyện Khí tầng một thì có thể sẽ sống không lâu trong trận chiến sau đó.”
“Nhưng tôi còn chưa học được cách dùng giao diện này như thế nào.” Liêu Hành
buông tay mà nói.
“Ông có biện pháp cho tôi xem thế giới của ông một chút không? Tôi dạy ông.” Cố
Thanh Sơn nói.
“Cái này thì đơn giản.”
Liêu Hành ra lệnh: “Rút ra nội dung thị giác chỉ định, quang ảnh hiện ra!”
Trên trán của ông ta lập tức hiện ra một mảnh quang ảnh, bày ra hình thái giao diện.
Cố Thanh Sơn cẩn thận nhìn lại, chỉ thấy cái kia chính là giao diện của Chư Giới Tận
Thế Online. Vũ.
Từng hàng nhắc nhở dừng lại bên trên giao diện:
[Ngài đã đánh chết Cật Nhân Quỷ, thu hoạch được 2 điểm số Vũ,]
[Ngài đã đánh chết Cật Nhân Quỷ, thu hoạch được 1 điểm số Vũ,]
[Ngài đã giết chết Cật Nhân Quỷ cỡ lớn, thu được 10 điểm số Vũ.]
“
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: “Số Vũ là cái gì?”
Liêu Hành bỏ cuộc, ông ta nói: “Không phải cậu dự định nói cho tôi biết dùng giao
diện này như thế nào sao? Cậu cũng không biết à?”
Cố Thanh Sơn cắn cắn răng, yên lặng thầm hỏi trong lòng: “Giao diện, số Vũ này của
ông ta là có ý gì?”
Giao diện Chiến Thần nói: [Cùng loại với điểm cống hiến —— Vũ che chở thị tộc Dã
Man Nhân của nàng, dựa vào điểm số Vũ nhất định có thể trao đổi tài nguyên và pháp
thuật của thị tộc, dùng để vũ trang cho chính mình.]
Cố Thanh Sơn nhìn về phía giao diện Liêu Hành, chỉ thấy phía trên đã có 35 điểm số
Vũ.
“Liêu Hành, ông cứ nói —— trao đổi.”
“Được, trao đổi.”
Theo mệnh lệnh của Liêu Hành, bên trên thế giới của ông ta lập tức hiện ra bốn lựa
chọn.
Chỉ thấy trước mặt Liêu Hành bay lơ lửng bốn lựa chọn khác nhau:
Chân Ngã, Gọi Linh, Kỳ Thuật, Thủ Ngự.
“Này, bốn mục này nên chọn cái nào đây?” Liêu Hành hỏi.
“Ông cảm thấy thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Mục thứ tư tên là 'Thủ Ngự ", tôi đoán nhất định là thứ có rất nhiều loại hình phòng ngự, cái này hẳn có thể giúp tôi sống sót." Liêu Hành nói.
“Tình huống bình thường thì đúng là như thế, nhưng lần này chúng ta không chọn vậy
được.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy chọn thế nào đây?” Liêu Hành hỏi.
“Chọn ‘Chân ngã’.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vì cái gì?”
“Kỳ thật nếu không phải vì trợ giúp tộc nhân, Vũ đã sớm có thể mạnh hơn được, thậm
chí bên trong chư giới, tuyệt đối có thể xếp vào hàng thượng đẳng, cũng bởi vì loại tư
chất này của nàng, ngay cả hỗn độn cũng nguyện ý thừa nhận nàng là một danh sách
chân chính.”
“Cậu biết những lựa chọn này đều đại diện cho cái gì không?” Liêu Hành không cam
lòng mà hỏi.
“Gọi linh là trắc triệu hồi, kỳ thuật có thể đoán ra là một vài pháp thuật không cách nào giải thích, Thủ Ngự là sức mạnh mang tính phòng ngự, trong bốn lựa chọn này thì
chỉ đứng sau chân ngã, bởi vì Vũ để ý tộc nhân nhất.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được rồi, vậy tôi chọn ‘Chân ngã’.”
Suy nghĩ của Liêu Hành khẽ động, lựa chọn đại diện cho “Chân ngã” lập tức phát
sáng lên, mà ba lựa chọn còn lại cũng theo đó mà biến mất.
Một tấm bài lặng yên xuất hiện, trôi nổi ở trước mặt Liêu Hành.
Chỉ thấy bên trên tấm thẻ bài này có vẽ một đóa hoa u ám, tỏa ra hào quang lấp lánh,
chiếu sáng bóng đêm.
Từng hàng thuyết minh cũng theo đó mà xuất hiện:
[Ngọn nguồn u ám.]
[Đóa hoa đặc hữu của nhân gian mộ, sau khi ăn sẽ căn cứ vào thiên phú của ngài mà
sinh ra biến hóa đặc biệt, trợ giúp ngài tìm thấy bản ngã.]
[Ngoài ra, ngài nhất định sẽ trở nên càng cường tráng hơn.]
Cố Thanh Sơn nhìn nhanh một lượt, sau đó nói: “Ăn nó đi.”
“Được thôi.”
Liêu Hành nghe lời mà đáp lại, thực thể hóa lá bài thành một đóa hoa, bắt đầu ăn từng ngụm từng ngụm nhỏ.
“Mùi vị có hơi lạ —— thật sự là kỳ diệu, cậu mau nhìn này, bắp thịt trên cánh tay tôi trở thành cứng ngắc rồi.”
Ông ta cảm thán.
“Rất tốt, chúng ta ra ngoài thử nghiệm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Không phải muốn chạy trốn ra khỏi thành sao?” Liêu Hành hỏi.
Cố Thanh Sơn cười một tiếng, sau đó nói: “Có lẽ ông không hiểu ý nghĩa của danh
sách
cường đại.”
Liêu Hành chần chờ nói: “Chiến đấu ——”
“Giao cho tôi.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người một trước một sau đi ra khỏi siêu thị.