favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3054: Đáp án của hỗn độn

Chương 3054: Đáp án của hỗn độn

Hắn nắm chặt tay Phi Ảnh, cả người bỗng nhiên hóa thành một ánh kiếm quang, trong

nháy mắt đã vượt qua khoảng cách dài vô tận, trực tiếp tới được sâu bên trong đại lục hắc ám.

Hai người dừng lại bên ngoài một cánh cửa đá cao chừng vài trăm mét.

Cánh cửa đá này trực tiếp liên kết với ngọn núi, nếu như không mở ra thì căn bản

không có cách tiến vào bên trong.

Bàn Tay Hủy Diệt nói: “Vua của Vĩnh Diệt các hạ, nơi này nằm trong vùng phong ấn

nghiêm ngặt của hỗn độn, không một ai có thể mở ra phong ấn, phóng thích quái vật

trong đó.”

Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: “Tại sao lại có phong ấn nghiêm ngặt như thế? Ta nhớ

trước đó có nhiều chỗ trực tiếp công khai mở cửa mà.”

Bàn Tay Hủy Diệt giải thích: “Bởi vì quái vật của kỷ nguyên này thực sự quá kinh

khủng, có được sức mạnh cùng pháp thuật khiến cho các quái vật khác không cách

nào ngăn cản, cho nên hỗn độn đã phong ấn chặt chẽ, vĩnh viễn không cho phép mở

ra.”

“Tình huống bây giờ đã bất đồng, chúng ta cần càng nhiều sức mạnh đi đối phó Tà

Ma.” Cố Thanh Sơn nói xong thì rút ra Kiếm Thần Sơn Lục Giới chỉ thẳng về cửa đá

một cái ——

Uy năng của hỗn độn: Chìa khóa bí mật!

[Chìa khóa bí mật: Kiếm này đại diện cho ý chí của các mấy vị sứ đồ hỗn độn trong quá khứ, khi nó nằm trên tay của ngài, nó sẽ tập hợp tất cả quyền hành của năm vị sứ

đồ hỗn độn, bởi vậy, toàn bộ hỗn độn đều phải nghe theo mệnh lệnh của ngài, mở ra

tất cả các bí mật cất giấu cho ngài.]

Chỉ thấy Trường Kiếm lập tức phóng ra từng luồng ánh vàng, bay vọt tới cửa đá kia,

hóa thành từng phù văn khắc lên trên đó.

Oanh long long long ——

Cánh cửa đá cao tới vài trăm mét mở ra.

Bên trong cánh cửa thì tối sầm, sâu không lường được, thần niệm căn bản không cách

nào tiến hành dò xét.

Cố Thanh Sơn điều chỉnh biểu cảm thật nghiêm túc, lớn tiếng nói: “Ta chính là sứ đồ

của hỗn độn, đến đây để thức tỉnh và giải phóng các ngươi, đều đi ra đi!”

Trong cánh cửa an tĩnh một trận, ngay sau đó, từng âm thanh tất tất tác tác bỗng vang lên.

Chỉ nghe có không ít người đang nhỏ giọng nói chuyện.

“Có người đến!”

“Xong đời xong đời —— tại sao lại có người đến chứ?”

“Hỗn độn cũng sẽ an bài sứ đồ đi kiểm tra phòng sao? Cái này hình như là lần đầu.”

“Sẽ không điểm danh đó chứ.”

“Điểm danh thì xong đời —— ta nhiều nhất chỉ có thể đổi thành ba loại âm thanh,

thay ba người đáp lời mà thôi.”

“Ha ha ha, ta thì đổi được bốn loại đó!”

“Đừng có tào lao nhiều như vậy, mau đi kêu tất cả mọi người trở về.”

“Ai, ta đã nói đừng có chuồn ra ngoài mãi như thế, lần này làm sao bây giờ, có vài tên đã không liên lạc được nữa rồi.”

“Nhất định là đang chơi trốn tìm đấy!”

“Sai! Còn có thể là uống nhiều quá chưa tỉnh ngủ nữa!”

“

Cố Thanh Sơn lẳng lặng lắng nghe, trên mặt đột nhiên hiện ra một loại biểu cảm kỳ

quái.

Kỳ tích

Cũng đúng.

Ngoại trừ chủng tộc kia ra thì còn có loài nào càng thích hợp sáng tạo kỳ tích hơn so với chúng nó?

…

Trong cánh cửa đá đen sì, truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.

Chỉ thấy một tên yêu tinh tuổi nhỏ lảo đảo nghiêng ngã chạy đến, liếc mắt một cái thì trông thấy Cố Thanh Sơn.

Nó lập tức lộ ra vẻ kích động, vung vẩy hai tay nói: “A, sứ đồ! Sứ đồ các hạ vĩ đại,

cường đại, tôn kính, làm cho người người kính yêu, từ trước tới giờ không đánh răng,

ngài rốt cuộc cũng tới cứu chúng tôi rồi sao?”

Cố Thanh Sơn dần dần nheo đôi mắt lại, hỏi: “Vì cái gì ta không đánh răng?”

Yêu tinh tuổi nhỏ bị hỏi cứng họng.

Nó có chút bất an, lặng lẽ quay đầu nhìn vào bên trong cánh cửa đá.

Trong cửa đá truyền đến một loạt tiếng nghị luận bàn tán.

Một hồi lâu sau.

Hình như bọn chúng đã tìm ra được câu trả lời cho vấn đề này.

Một tiếng nói thận trọng lặng lẽ truyền đến từ trong cửa đá:

“Hắn không đánh răng, là bởi vì đêm qua hắn ăn rất nhiều món ăn ngon, không nỡ

đánh răng!”

Yêu tinh tuổi nhỏ như được khai sáng, vội vàng nói: “Đúng —— sứ đồ các hạ, ngài đã ăn được một món thiệt là ngon, cho nên không nỡ đánh răng!”

Cố Thanh Sơn thở dài.

Có cần phải diễn tiếp như vậy hay không?

—— Không cần.

Hắn hít vào một hơi, cao giọng hô to về phía cửa đá: “Lão yêu tinh, tránh cái gì mà

tránh, ta đã nhìn thấy ngươi rồi! Còn có ngươi, Nhục Nhục!”

Tiếng nghị luận rầm rì rầm rì trong cánh cửa đá lập tức biến mất.

Lại qua một hồi lâu.

Một nữ yêu tinh xinh đẹp nhăn nhăn nhó nhó đi tới, khua tay nói với Cố Thanh Sơn:

“Này, đã lâu không gặp, kỳ thật ngươi nhận lầm người rồi, ta không phải Nhục

Nhục.”

“Vậy ngươi là ai?” Cố Thanh Sơn buông tay mà nói.

“Ta là em gái của Nhục Nhục, tiểu Nhục Nhục.” Nữ yêu tinh nghiêm mặt nói.

“Nhưng cây gậy trên tay ngươi kia —— ta nhớ là của Nhục Nhục đấy.” Cố Thanh

Sơn nói.

Nữ yêu tinh luống cuống, siết chặt cây gậy trong tay mà nói: “Ngươi xem sai rồi, đây

thật ra là một nửa khác của Côn Cắt Khúc.”

Cố Thanh Sơn khoanh tay, trầm tư nói: “Nói như thế thì, hai cây Côn Cắt Khúc có thể

tạo thành Côn Cắt Hai à?”

“Không sai, chính là như vậy, sứ đồ đại nhân ngài thật thông minh!” Nữ yêu tinh tán

dương.

Hình như nàng nhẹ nhàng thở ra, quay người muốn đi về trong cửa đá.

Cố Thanh Sơn bỗng nhiên lại hỏi: “Tú Tú khôi phục thế nào?”

Nữ yêu tinh vừa nghe hắn hỏi chuyện này, lập tức hừ lạnh một tiếng, hất cái cằm lên,

bày ra một tư thế cực kỳ phong cách, nói: “Bản yêu tinh tự mình ra tay trị liệu, ngươi còn không tin được sao?”

Bốn phía yên tĩnh.

Yêu tinh tuổi nhỏ kia vội vàng nhắc nhở: “Không phải là chị trị liệu đâu, là chị của chị

——”

Nhục Nhục đột nhiên quay đầu lại nói: “Trong toàn bộ công viên trò chơi hoa hoa cỏ

cỏ, yêu thuật trị liệu của bà đây là xếp số một đấy, thằng nhãi con ngươi dám có ý

kiến?”

Yêu tinh tuổi nhỏ bị dọa đến co rụt cổ lại, nhỏ giọng nói: “

Nhục, chị làm bại lộ thân phận rồi.”

C-O-O-O-N-G!

Côn Cắt Khúc trong tay Nhục Nhục rơi xuống mặt đất.

Nàng chậm rãi quay đầu nhìn về phía Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn nghênh tiếp đôi mắt to tròn đáng thương kia của nàng, trong lòng mềm

nhũn, sau đó lên tiếng: “Các ngươi thật là —— chúng ta đều là bạn cũ, vì sao còn phải trốn tránh ta?”

Chương trướcChương tiếp