favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3056: Từng nói qua chân tướng!

Chương 3056: Từng nói qua chân tướng!

Lão yêu tinh nói: “Đương nhiên rồi, bọn chúng cũng không có năng lực của yêu tinh,

làm sao có thể chạy ra khỏi đại lục hắc ám này được chứ, cho nên rất rõ ràng chỉ có

một khả năng.”

“Bọn chúng vốn cũng bị phong ấn trên đại lục hắc ám này?” Cố Thanh Sơn hỏi.

Lão yêu tinh nói: “Từ trước đến này, nhất tộc Yêu Tinh chúng ta cũng không dám nói

ra những chuyện này này, nhưng bây giờ trận quyết chiến đã lửa xém lông mày, ta

cho ngươi biết cũng không sao ——”

“Đúng vậy, bọn chúng vốn cũng bị phong ấn tại đây, thế nhưng kỳ thật nơi này rất

nguy hiểm, một vài thứ không biết tên có khi sẽ ăn mòn đại lục hắc ám, kéo theo đó

cũng sẽ khiến cho những cái đám bị phong ấn kia dần dần tà hóa ——”

“Đây cũng là nguyên nhân nhất tộc Yêu Tinh chúng ta cũng không thể nào nán lại nơi

này được.”

Cố Thanh Sơn thầm nghĩ đến một đáp án nào đó, trực tiếp hỏi: “Bọn chúng vốn thuộc

về kỷ nguyên phong đúng không?”

“Đúng thế.” Lão yêu tinh nói.

“Có phải quái vật của các kỷ nguyên khác, hoặc nhiều hoặc ít đều bị sức mạnh của Tà

Ma ăn mòn hay không?” Cố Thanh Sơn tiến thêm một bước dò hỏi.

“Không sai chút nào.” Lão yêu tinh nói.

“Thế nhưng

Hắn đột nhiên nhớ tới thời khắc bây giờ.

Bất kể là Tà Ma, hay là chúng sinh, thắng bại đều nằm trong hành động lần này.

Vào giờ phút như thế này, bọn chúng lại phơi bày lợi thế của mình ra ——

Cố Thanh Sơn đột nhiên nhìn về phía lão yêu tinh.

Lão yêu tinh bỗng nhiên cười cười, hỏi: “Cố Thanh Sơn, ngươi có nhớ lời mà Nhục

Nhục đã từng nói với ngươi? Kỳ thật trước kia rất lâu nàng đã muốn cảnh tỉnh ngươi,

đáng tiếc khi đó ngươi vẫn biết quá ít, không ý thức được chuyện này.”

Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ, lẩm bẩm nói: “Ta nhớ ra rồi

Lúc trước vào thời điểm cứu Tú Tú, mình từng giao đấu với một Tà Ma bên trong Thế

Giới của Đất.

Nhục Nhục và mình dồn hết toàn lực mà ra tay, mới giết chết được Tà Ma kia.

Sau lúc đó, Nhục Nhục từng nói qua một vài câu với mình là ——

"Những Linh khác cũng không thích hợp nói chuyện này, mà ta là linh hồn yêu tinh cũng khá nổi trội trong những kiếp xa xưa trước đó, ỷ vào đặc tính của chủng tộc, cho nên ta có thể giải thích bí mật này cho ngươi ——

“Cố Thanh Sơn, ngươi phải nhớ kỹ

thần bí, phía trên thần bí, những quyền năng hoàn toàn không cách nào hiểu được thì

gọi là kỳ quỷ, tỉ như hỗn độn do các loại huyền bí diệt tuyệt vô tận ngưng tụ mà thành, và ví dụ như

“Tà Tính chi Ma.”

Suy nghĩ lướt nhanh như chớp qua đầu Cố Thanh Sơn, một câu nói đột nhiên được

thốt ra:

“Tà Ma là thứ tồn tại ngang hàng với hỗn độn, thậm chí nó chính là một bộ phận của

hỗn độn, đúng hay không?”

Nếu như không phải vậy, dựa vào cái gì sức mạnh của tà tính lại lan tràn bên trong

hỗn độn?

Nếu nói như thế, lúc trước Tà Ma muốn chiếm lĩnh Lục Đạo Luân Hồi, sau đó lại tiến công hỗn độn, hành động như vậy chẳng qua là một lớp nguỵ trang.

—— Chỉ có hỗn độn mới có thể che dấu tung tích của Tà Ma!

Không thì vì sao bọn chúng giống như được sinh ra từ trong khe đá, cũng không ai

biết lai lịch của bọn chúng?

Bọn chúng đến từ hỗn độn.

Thế nhưng, bọn chúng lại đang mưu đồ cái gì?

Cố Thanh Sơn suy nghĩ thật sâu vào, bất tri bất giác phía sau lưng đã chảy ướt đẫm

mồ hôi lạnh.

Lão yêu tinh nghe mấy câu nói đó của hắn, không biết nghĩ đến cái gì, bên trong ánh

mắt hiện lên một tia sợ hãi.

“Ta nói

Cố Thanh Sơn vội hỏi gặn.

Lão yêu tinh lắc đầu, lại gật gật đầu, từ đầu đến cuối cũng không mở miệng nói

chuyện.

…

Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn đi lòng vòng, hắn hỏi: “Ngươi không tiện nói ở chỗ này,

hay là không dám nói? Hay là không thể nói?”

Lão yêu tinh lắc đầu.

“Vậy là cái gì? Cũng phải có cái lý do chứ.” Cố Thanh Sơn nói.

Lão yêu tinh vẫn lắc đầu.

—— Có chuyện gì mà khiến cho lão yêu tinh không dám nói ra?

Cố Thanh Sơn do dự, thử dò xét: “Có lẽ

“Đúng!” Lão yêu tinh lên tiếng đáp lại ngay tắp lự.

Phi Ảnh bật cười lên lần nữa.

Cố Thanh Sơn vuốt cái trán, nói: “Ngươi không biết thì không biết, vì sao còn làm ra bộ mặt sợ hãi, ta còn tưởng rằng ngươi biết một loại bí mật cực kỳ trọng yếu nào đó.”

Lão yêu tinh lại nghiêm nghị nói: “Ta đương nhiên không biết bí mật quan trọng nhất

kia, nhưng ta biết bí mật giấu ở nơi nào, nghĩ tới bí mật có liên quan đến cái thứ kia, ta đã cảm thấy sợ hãi, thậm chí có chút không dám dẫn ngươi đi dò xét bí mật đó.”

“Vì cái gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.

“Ta sợ ngươi và cả ta đều không có biện pháp an toàn trở về.” Lão yêu tinh nói.

Cố Thanh Sơn kéo Phi Ảnh qua, nói: “Ngươi xem nàng một chút —— giờ phút này

trên người nàng còn quấn quanh loại sức mạnh kia —— ngươi hiểu chứ, có loại sức

mạnh kia ở đây, chí ít trong mười hai giờ chúng ta không cần lo lắng quá nhiều.”

Lão yêu tinh nhìn chăm chú vào Phi Ảnh, chậm rãi gật đầu nói: “Qủa thật, trên người

nàng có thứ sức mạnh không thể nói đó, có lẽ đây là cơ hội duy nhất của chúng ta —

—”

“Chúng ta phải nắm chắc thời gian.” Cố Thanh Sơn lập tức nói.

Lão yêu tinh duỗi một ngón tay ra, lên tiếng: “Đây là thời khắc của chúng ta, bởi vì

những Hỗn Độn Chi Linh tà hóa kia tề tụ vào đại lục hắc ám này —— ngươi nhất

định phải giết chết hết bọn nó.”

Cố Thanh Sơn giật mình nói: “Cũng đúng, lúc chúng ta đi thăm dò bí mật đó thì

không thể để người khác quấy rối ở sau lưng, cho ta nhìn xem còn có bao nhiêu Hỗn

Độn Chi Linh tà hóa còn sống.”

Hắn giơ tay lên.

Sợi dây nhỏ màu đỏ nhạt lặng lẽ xuất hiện, quấn quanh trên cổ tay hắn, bay về cùng

một phương hướng.

—— Chỉ còn lại có hai sợi.

Một sợi trong đó có màu sắc hơi nhạt, sợi còn lại màu đậm hơn nhiều.

Cố Thanh Sơn nói: “Còn lại hai Hỗn Độn Chi Linh tà hóa.”

Vừa dứt lời, sợi dây có màu nhạt hơn kia đột nhiên biến mất, mà sợi còn lại thì trở nên càng đậm hơn rất nhiều.

Trên cánh tay của hắn chỉ còn lại một sợi dây nhỏ màu đỏ sẫm cuối cùng.

“Đây là tình huống gì thế này?” Lão yêu tinh hỏi.

Chương trướcChương tiếp