favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3071: Dẫn dụ tới

Chương 3071: Dẫn dụ tới

Lạc Băng Ly không ngờ hắn lại đưa ra câu hỏi này, trong lòng biết hắn nhất định đã

nghĩ tới điều gì, nàng suy tư nói: “—— lúc trước ngươi giết Long Thần có chút gian

nan, dù sao nó có được quyền năng kỳ tích, lại có thể không ngừng hiến tế sinh mệnh

của chính mình từ những thế giới song song.”

“Đúng vậy, thế giới song song là vô hạn, cho nên cho dù chúng ta đánh thủng nhiều

thế giới đến mức nào, cũng chỉ là phó công vô ích thôi.” Cố Thanh Sơn nói.

“Nếu nói như vậy, vậy thì không có cách nào đánh nữa —— khó trách Tà Ma chưa

từng thua bao giờ.” Lạc Băng Ly nói.

“Không, nếu như vẫn là Liêu Hành và ta ứng phó ở chỗ này, cái này mới thực sự là

cục diện khó khăn, nhưng hiện tại ngươi đã thay thế hắn —— cho nên con côn trùng

không thể không dùng thế giới vô tận để ngăn cản ngươi, hiện tại phải xem chúng ta

có thể tìm thấy nhược điểm của nó hay không.” Cố Thanh Sơn nói.

“Cái kia rất khó.” Lạc Băng Ly nói.

Nàng vươn tay lần nữa, nhấn một cái hướng về phía hư không.

Chỉ một thoáng.

Nguyên hư hiển hiện lần nữa, làm cả hư không bị triệt để đông kết vào trong đó,

không cách nào động đậy được mảy may.

“Hiện tại chúng ta làm gì bây giờ?” Nàng hỏi.

“Sau khi ngươi đánh ra một quyền, giả bộ như hao hết sức mạnh, ta sẽ dẫn dụ nó hiện thân.” Cố Thanh Sơn nói.

“Sau đó?” Lạc Băng Ly truy vấn.

“—— Ngươi là sứ đồ địa, có thể sử dụng sức mạnh trong Thế Giới của Đất chứ?” Cố

Thanh Sơn hỏi lại.

“Có thể.” Lạc Băng Ly nói.

“Rất tốt, vậy chúng ta cứ đi đến nơi đó chờ con côn trùng.” Cố Thanh Sơn đánh nhịp

mà nói.

“Nếu như nó không đến thì sa?”

“Vậy thì chúng ta thoát thân.”

“Nếu như nó đến?”

“Nó chết.”

…

Một tàn ảnh bay thẳng lên từ trong lòng đất, bỏ chạy về hướng sâu trong khoảng

không phía trên.

“Muốn chạy sao?”

Lạc Băng Ly khẽ vồ cách hư không, dùng sức kéo một cái trở về ——

Bóng đen kia lập tức bị lôi lại, rơi vào mặt đất, phát ra từng tiếng nổ vang lần nữa.

Bụi mù dâng trào, gió lớn thổi tới.

Lạc Băng Ly đứng thẳng bất động trong gió, vẫn đang che chở Cố Thanh Sơn ở sau

lưng.

“Ngươi không phải rất ghê gớm sao? Đến đây, chúng ta đánh một trận nữa nào.”

Nàng tràn đầy khoái ý mà nói.

Trùng Ma leo ra từ trong hố sâu, chín gương mặt cùng nhìn chằm chằm vào Lạc Băng

Ly.

“Thì ra là thế, là một cái bẫy

Nó thấp giọng mà nói.

Lạc Băng Ly giơ tay lên.

Từng ánh lưu quang màu vàng kim vây quanh quả đấm của nàng không ngừng bay

múa.

“Ngươi đã mất đi sức mạnh, mà quả đấm của ta vẫn có thể hủy diệt ngàn vạn thế giới

—— ngươi biết ta muốn nói gì không?” Lạc Băng Ly nói.

Cửu Diện Trùng Ma không nói một lời.

Lạc Băng Ly cười lạnh, lên tiếng: “Tử kỳ của ngươi đã đến.”

Chỉ thấy trong hư không toát ra tầng tầng lớp lớp những vật thể ngưng kết hình dáng

pha lê, triệt để phong ấn Cửu Diện Trùng Ma vào trong đó.

Thân hình Lạc Băng Ly trầm xuống, toàn lực huy động cánh tay, hung hăng đánh ra

một quyền kia.

Kim quang lóe lên, lại lướt qua cực nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mắt Cửu Diện

Trùng Ma.

Đùng ——

Tiếng va chạm có vẻ rất nhỏ vang lên.

Toàn bộ thế giới yên tĩnh.

Bên trong nguyên hư, Cửu Diện Trùng Ma nâng vuốt nhọn lên tiếp nhận ánh kim

quang.

Lạc Băng Ly và Cố Thanh Sơn đều biến sắc.

—— Cái này cũng không phải sức mạnh thân thể của Cửu Diện Trùng Ma!

Từ lúc hai bên giao thủ đến nay, đều đại khái có thể phán đoán nội tình của nhau.

Thân thể của Cửu Diện Trùng Ma tuyệt đối không thể chịu đựng được đòn công kích

như vậy, nó nhất định đang vận dụng sức mạnh nào khác nữa!

Cố Thanh Sơn quát: “Nhanh —— cho ta xem ghi chép chiến đấu!”

Theo lời nói của hắn, chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ đom đóm nhanh chóng hiển hiện

trong hư không:

[Cấm Tuyệt của Đất phong bế sức mạnh siêu phàm của Cửu Diện Trùng Ma.]

[Cửu Diện Trùng Ma thả ra Thần Kỹ yêu thuật: Chơi xấu.]

[Dựa vào Thần Kỹ yêu thuật lần này, Cửu Diện Trùng Ma tạm thời thu được sức

mạnh siêu phàm, cũng thả ra thuật Tà Ma: Cân Bằng Bóng Ma.]

[Nói rõ: Chỉ định một mục tiêu, vào thời điểm mục tiêu phóng thích sức mạnh siêu

phàm, bản thân có thể rung ra sức mạnh mang tiêu chuẩn ngang nhau, dùng điều này

để đạt thành cục diện bất bại.]

[Chú ý, yêu thuật trên người nó đã biến mất.]

Cố Thanh Sơn nhìn quét qua thật nhanh, lập tức nói: “Băng Ly, quả nhiên nó có thể sử

dụng yêu thuật.”

Lạc Băng Ly nheo mắt lại, nói ra:

“Yêu thuật? Vừa vặn ta muốn nhìn xem, đến cùng là yêu thuật mạnh hơn một chút,

hay là Thuật Huyền Bí của kỷ nguyên đất bọn ta mạnh hơn.”

Cố Thanh Sơn nói: “Trong khoảng thời gian ngắn, hình như nó chỉ có thể lợi dụng

một lần yêu thuật.”

“Làm sao ngươi biết?” Lạc Băng Ly hỏi.

“Bởi vì nó mượn nhờ yêu thuật thả ra một tà pháp dùng để Thủ Ngự, lại không phát

động công kích nhằm vào ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.

Lạc Băng Ly cảm ứng một chút, quả nhiên phát hiện sóng dao động yêu thuật trên

người Cửu Diện Trùng Ma đã biến mất.

Nàng phóng tới Cửu Diện Trùng Ma.

Thân hình của Cửu Diện Trùng Ma chấn động, cư nhiên cũng phóng về phía nàng.

Hai người hung hăng va chạm một quyền, sau đó cả hai bên đều bay ngược về phía

sau, đúng là cân sức ngang tài.

“Thuật kia của nó có thể khiến cho sức mạnh của nó cùng cấp với ngươi —— nói một cách khác, các ngươi không ai giết chết được ai cả.” Cố Thanh Sơn nói.

“Không sai,” Cửu Diện Trùng Ma nói tiếp: “Các ngươi có thể ép ta đến tình trạng này,

đã có thể tính là cực kỳ không tầm thường, nhưng nếu như muốn giết ta thì vẫn là ý

nghĩ hão huyền thôi.”

Lạc Băng Ly không tin được, tiện tay đánh ra một ánh sáng tĩnh mịch.

Cửu Diện Trùng Ma theo sát đó, cũng đánh ra một ánh hào quang tương tự.

Hai ánh hào quang truy đuổi lẫn nhau, nhanh chóng xông lên bầu trời, biến mất không

thấy đâu nữa.

“Thật sự giống như đúc

Lạc Băng Ly chần chờ mà nói.

Nàng và Cố Thanh Sơn nhìn nhau.

—— Nói cách khác, lại trôi qua một lát nữa, nó có thể sử dụng yêu thuật lần nữa rồi.

“Như thế có hơi khác với Nhục Nhục—— ta nhớ lúc trước khi Nhục Nhục cùng ta

chiến đấu với Tà Ma kia, nàng lại có thể luôn luôn phóng thích ra yêu thuật ấy.” Cố

Thanh Sơn suy nghĩ sâu xa mà nói.

“Nói cách khác, nó không phải yêu tinh chân chính, lại có thể phóng thích ra yêu

thuật.” Lạc Băng Ly nói.

“Đúng là như thế.” Cố Thanh Sơn nói.

Chương trướcChương tiếp