favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3073: Bên trong chư giới lại có thuật như vậy sao?

Chương 3073: Bên trong chư giới lại có thuật như vậy sao?

Vì bảo tồn chiến lực, bọn họ không tiếc từ bỏ đầu thai.

Mà giờ khắc này, chính là thời khắc mà bọn họ chờ đợi đã lâu kia!

Trường Kiếm vung ra ——

Chiến đấu!

Chiến đấu!!

Chiến đấu!!!!

kiếm khí trùng thiên khuấy động trời cao, từng ánh kiếm tung bay không ngớt, khiến

cho người ta hoa mắt choáng đầu.

cảnh tượng này lấn át tất cả mọi ánh sáng trong hư không.

Cố Thanh Sơn thậm chí đã không thể nhìn thấy được tình hình của Cửu Diện Trùng

Ma.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Tất cả dị tượng tán đi.

Kiếm tu, Trường Kiếm, dây sắt, thế giới tướng vị vân vân, tất cả tất cả đều đã biến

mất.

Trên mặt đất chỉ còn lại một bộ xương khô đang quỳ gối.

…

Trên mặt đất.

Cơn gió rét lạnh thổi qua, mang theo từng vệt cát vàng.

Lạc Băng Ly tiến lên mấy bước, đứng trước bộ xương khô mà cẩn thận xem xét từng

chi tiết.

Chốc lát sau.

Nàng mở miệng nói: “Kỷ nguyên Hồng Hoang

của bọn ta thì cũng được coi là cân sức ngang tài, ngươi có thể nắm giữ một Linh

Hồng Hoang kỹ, coi như cũng có thể được tôn một tiếng thánh nhân trong thời đại

kia.”

Cố Thanh Sơn có mấy phần ngoài ý muốn.

Nói đến kỷ nguyên Tứ Thánh, mỗi một sứ đồ đều nói kỷ nguyên của mình là mạnh

nhất.

Nhưng nếu nói đến kỷ nguyên Hồng Hoang, Lạc Băng Ly lại coi trọng mấy phần như

thế.

Chỉ thấy Lạc Băng Ly lại thở dài một tiếng, nói: “Đáng tiếc kỷ nguyên Hồng Hoang

vẫn không thắng nổi Tà Ma, lúc ấy mới bị những sứ đồ chúng ta ẩn giấu đi các thánh

nhân, lưu lại chờ đợi trận quyết chiến trong tương lai.”

“Bây giờ đã đến thời điểm quyết chiến.” Cố Thanh Sơn nói.

Hai người nhìn nhau, cùng nhìn về bộ xương khô trước mặt.

Trận quyết chiến sắp đến.

Nhưng chúng sinh vẫn không hiểu rõ được gốc rễ củaTà Ma, càng không biết đi đối

phó như thế nào.

—— nếu như nói có được một tia hi vọng, thì hi vọng nằm ngay trên bộ xương khô này.

Cố Thanh Sơn tiến lên mấy bước, nhìn chăm chú vào bộ xương khô kia.

“Sở dĩ ta không Thương Giải nó, là bởi vì ta muốn nhìn xem linh hồn và trong thân

thể của nó, đến cùng đang cất giấu bí mật gì.” Hắn nói ra.

“Dùng phương pháp gì?” Lạc Băng Ly hỏi.

“Chẳng lẽ kỷ nguyên địa không có loại bí pháp dò xét thi thể hay sao?” Cố Thanh Sơn

hỏi lại.

“Có thì đúng là có, nhưng ở thời đại chúng ta, chúng ta đều đã dùng qua —— đáng

tiếc không thu hoạch được gì.” Lạc Băng Ly tiếc nuối nói.

Cố Thanh Sơn im lặng.

Không chỉ là kỷ nguyên địa, mà còn cả thủy, hỏa, phong.

Đáng tiếc tất cả mọi người không điều tra ra tình báo hữu dụng gì, nếu không cũng

không một mực trốn tránh Tà Ma.

Mà chính mình

Ngoại trừ một thức Linh kỹ Hồng Hoang cùng thuật hoán linh kia ra thì thực lực đều

đã bị xóa đi.

Nếu như mình còn nắm giữ Huyền Bí Chúng Sinh Đồng Điều chung cực, có lẽ còn có

thể nghĩ ra biện pháp, thử nghiệm biến mình thành Cửu Diện, nhìn xem có thể tìm

kiếm một chút tình báo từ đó hay không.

Nhưng hiện giờ mình lại có thể làm gì?

Cố Thanh Sơn thở dài, chung quy vẫn có chút không cam tâm.

So sánh với dĩ vãng, cuộc chiến đấu lần này hoàn toàn khác biệt.

Vì đối phó Cố Thanh Sơn, đám Tà Ma đang tìm kiếm hắn trên dòng sông thời gian,

chịu đủ mọi đau khổ, cuối cùng dung nhập vào danh sách Ma Vương, ý đồ đánh một

trận chiến quyết định thắng thua.

Cửu Diện Trùng Ma chính là Tà Ma duy nhất không dung nhập vào danh sách Ma Vương.

Nó còn không sợ bị các pháp tắc trả thù.

Còn có thể dùng sức mạnh của yêu tinh.

Cố Thanh Sơn suy nghĩ, sau đó cắn răng, trực tiếp vươn tay đặt lên trên đống xương

khô kia.

“Ngươi muốn làm gì? Đây chính là xương cốt của Tà Ma đấy, cẩn thận!” Lạc Băng

Ly cảnh giác nói.

Cố Thanh Sơn không đáp, chỉ nhìn về phía hư không.

Chỉ thấy từng hàng đom đóm chữ nhỏ nhanh chóng hiển hiện:

[Ngài đã chạm vài hài cốt của Cửu Diện Trùng Ma.]

[Đây là chuyện chưa hề phát sinh qua.]

[Hỗn độn đã tiến vào tình trạng cảnh giới cao nhất!]

Chỉ trong chớp mắt tiếp theo ——

Toàn bộ thế giới bỗng nhiên phát sáng lên.

Bên trong hư không, thác nước màu vàng kim cứ như vô tận ầm một tiếng đã hiển

hiện.

“Sao hỗn độn lại tới đây!” Lạc Băng Ly thất thanh kêu lên.

Chỉ thấy tất cả thác nước màu vàng kim quấn quanh thành một mặt biển, hoàn toàn

hội tụ lên trên đỉnh đầu của Cố Thanh Sơn, cuối cùng ngưng tụ thành một sợi tơ

mỏng, lặng lẽ chui vào trên tay của hắn.

Cùng lúc đó, trong hư không xuất hiện từng hàng chữ nhỏ đom đóm, dừng ở trước

mắt Cố Thanh Sơn không nhúc nhích:

[Dựa vào ngài, hỗn độn đang toàn lực phân tích ma vật này.]

[Tuyệt đối không nên buông tay ra.]

Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua, sau đó thì nói với Lạc Băng Ly: “Bảo vệ ta một lát.”

Lạc Băng Ly chính là sứ đồ kỷ nguyên, có kiến thức cực lớn, lời nói này vừa vào tai

thì đã đoán được mấy phần.

Nàng đứng ra, ngăn cản trước mặt Cố Thanh Sơn, mở miệng nói:

“Thôi được, nơi này là Thế Giới của Đất, ta cũng muốn xem xem có thứ gì dám đến

chọc giận ngươi.”

Hai người lẳng lặng đứng đấy bất động.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Thời gian lẳng lặng trôi qua.

Không có bất kỳ chuyện gì phát sinh.

Lần này Cố Thanh Sơn lại hơi kinh ngạc, nhưng nghĩ lại, đám Tà Ma căn bản không

có cách nào thoát ly danh sách Ma Vương, nếu không thì sẽ bị vô số pháp tắc khắc

chế, chớ đừng nói đến nơi này là Thế Giới của Đất, dù bọn chúng không sợ chết muốn

tới liều một phen thì nơi này lại áp chế tất cả các sức mạnh siêu phàm ——

Tới thì không tới được rồi đấy, đến được thì cũng chỉ có nước chết.

Kẻ duy nhất có thể tới là Cửu Diện, nó cũng đã hóa thành bộ xương khô rồi.

Cho nên giờ khắc này mới bình tĩnh như vậy.

Cố Thanh Sơn cùng Lạc Băng Ly nhìn nhau, đều nhẹ nhàng thở ra.

Lại trôi qua mấy giây.

Trong hư không trước mắt Cố Thanh Sơn bỗng nhiên hiện ra một loạt các hàng chữ

lớn đẫm máu:

[Chú ý!]

[Ngài đã chạm đến một Nơi Phong Ấn nào đó của Hỗn Độn.]

[Tất cả các sức mạnh hỗn độn đều tạm thời ẩn đi, đợi khi ngài đưa quyết định thì mới có thể kích phát lần nữa.]

Nơi Phong Ấn của Hỗn Độn?

Quyết định?

Lòng Cố Thanh Sơn chứ đầy mơ hồ, nhịn không được hỏi: “Cái gì là Nơi Phong Ấn

của Hỗn Độn?”

Một hàng chữ nhỏ hiển hiện:

[Cái gọi là Nơi Phong Ấn của Hỗn Độn, chính là địa phương đặc thù chuyên dùng để

giam cầm phong ấn một bí mật nào đó.]

Cố Thanh Sơn nói: “Nói cách khác, nó là nơi dùng để ngăn cản người khác thu hoạch

được bí mật nào đó?”

Đây là một thuật chuyên ngăn cản người khác thu hoạch bí mật trên phương diện luật

nhân quả.

—— Bên trong chư giới lại có thuật như vậy sao?

Chương trướcChương tiếp