Định Giới Thần kiếm bay múa trong hư không, nói: "Hắn nói đúng đấy, thời gian quá khứ trong vùng hư không này đã bị khóa lại, chỉ có cái bóng đen kia mới có thể mở ra
mà thôi."
Vừa rồi bóng đen lợi dụng cái chết của Tạo Vật Chủ, mở ra một thứ gì đó, lúc này
mới xuất hiện thế giới Chúng Thần, thậm chí hàng trăm ngàn thế giới khác biệt khác.
"Đáng tiếc chúng ta không đánh lại bóng đen kia." Sơn Nữ nói với giọng rầu rĩ.
Công tử luôn luôn mưu trí chồng chất.
Thế nhưng tình hình lần này hoàn toàn khác biệt.
Đây là một kẻ địch cực kỳ khó mà chiến thắng, hơn nữa coi như là chiến thắng cũng
chưa chắc lấy được bí mật của bọn chúng.
"Mà đáng lẽ chúng ta nên thấy may mắn
thế ban sơ mạnh mẽ chui từ trong Khư Mộ ra ngoài." Định Giới Thần kiếm nói.
Cố Thanh Sơn bỗng nói: "Đã như vậy, chúng ta chỉ còn một cách, đó chính là lại đi gặp bóng đen kia một lần nữa."
Sơn Nữ vội vàng nói: "Công tử, người đã dùng hết tấm thẻ bài hộ thân kia rồi, nếu như lại chính diện đánh với bóng đen kia một trận nữa
Nàng không nói tiếp, thế nhưng giọng nói lại nơm nớp lo sợ, ngay cả Định Giới Thần kiếm cũng nghe ra được.
"Aiz, cái tên kia rất khó chiến thắng
"Cũng bởi vì như vậy, cho nên năm đó sư tổ mới chỉ điều tra ra được nơi đây có văn minh bị nhốt, thế nhưng không điều tra ra được bí mật phía sau văn minh." Cố Thanh Sơn nói.
Hai thanh kiếm không nói gì.
Bí mật.
Bí mật của Tà Ma!
Chưa ai có thể thăm dò, bí mật ẩn giấu sâu phía sau những văn minh này là cái gì.
Cố Thanh Sơn cũng không nói thêm, im lặng một lúc lâu.
"Công tử, người đang nghĩ cách để chiến thắng bóng đen kia sao?"
Một lúc lâu sau, Sơn Nữ mới hỏi nhỏ.
"Hiện tại vẫn chưa nghĩ ra cách đánh bại nó
hội duy nhất của chúng ta."
"Không đánh thắng cũng phải làm sao?" Định Giới Thần kiếm cao giọng nói.
"Thời gian không đợi người
"Bóng đen kia làm sao bây giờ?" Sơn Nữ hỏi.
"Không thể dây dưa với nó được
giống như tấm thẻ bài vừa rồi làm với ta vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhắn nhủ vài câu với hai thanh kiếm, sau đó nắm chặt Định Giới Thần kiếm,
quát: "Bắt đầu!"
"Được, Cố Thanh Sơn, ngươi cũng đừng chết đấy." Định Giới Thần kiếm nói.
Nó chấn động, rồi thả chiêu Chiếu Kiến.
Trong hư không, vô số hình ảnh dần dần xuất hiện, cảnh tượng khi trước lại hiện lên
trước mặt.
Thế giới Tông giáo.
Giữa núi rừng.
Hươu đực xuất hiện, dâng trái cây lên cho đám kỵ sĩ.
Cố Thanh Sơn thấy vậy, giơ cao Lục Giới Thần Sơn kiếm lên, nói: "Sơn Nữ!"
"Rõ, công tử!" Giọng nói của Sơn Nữ vang lên.
Trường kiếm vang lên những tiếng vù vù, sau đó một luồng sáng màu xanh đậm rơi
vào người Cố Thanh Sơn.
Thần kỹ Sứ đồ, Mệnh Vận Phân Biệt!
"Đi!" Cố Thanh Sơn nói.
Ánh sáng lan tràn lên hình ảnh trước mắt.
Toàn bộ hình ảnh tản khắp mặt đất, lấp đầy toàn bộ thế giới hoang vu này.
Thế giới hình bóng hư ảo lại xuất hiện lần nữa!
Trong hư không liên tiếp có dòng chữ nhảy ra:
"Chú ý!"
"Ngài lại sử dụng Ảnh Thuật Mệnh Vận Phân Biệt một lần nữa."
"Ngài nhận được tất cả nhân quả trong đoạn lịch sử năm đó, cũng lần lượt thành lập thế giới hình bóng hư ảo."
"Trong thế giới hình bóng này, mọi thứ đều là thật sự, tất cả nhân quả trong đó cũng không phải là giả tạo, tới khi thuật này kết thúc mới thôi."
Cố Thanh Sơn xem xong, thu Định Giới Thần kiếm, cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm đi
vào trong núi rừng.
Trên thanh kiếm tản ra phù văn đỏ thẫm, quay xung quanh Cố Thanh Sơn xoay tròn cực nhanh.
Khi Thần kỹ "Bắt Chuyện" sắp xuất hiện, Cố Thanh Sơn chợt lùi về sau mấy bước, rồi làm phù văn xung quanh kiếm tản đi.
Hắn nhìn về nơi sâu trong núi rừng.
Con hươu đực kia dần dần xuất hiện, cách một con suối nhỏ, im lặng nhìn chằm chằm
hắn.
Hươu đực nói: "Ta nhớ ra ngươi
"Ngươi nhớ được ta?"Cố Thanh Sơn nói lại.
"Chúng ta đã gặp mặt, chuyện này thực sự kỳ lạ
Nó đánh giá Cố Thanh Sơn, trong ánh mắt xuất hiện sự mù mờ.
Lần này, nó nói nhiều lời hơn.
Trái tim Cố Thanh Sơn nhảy mạnh lên.
Không ổn.
Đối phương đã sắp nhìn thấu toàn bộ Ảnh Thuật Mệnh Vận Phân Biệt luôn rồi!
"
Cố Thanh Sơn nói xong, bóng người cũng biến mất tại chỗ.
Cô Hồng Phi Tiên Thuật
Vạn Vật Diệt!
Đoạn Pháp!
Hình Diệt!
Ngay sau đó
Ánh sáng hừng hực chiếu khắp toàn bộ thế giới.
Ánh kiếm sáng chói từ mặt đất mọc lên, thẳng lên tận trời, đâm thủng khung trời, lấp
đầy hoàn toàn hư không tăm tối.
Trong hư không vô tận, ngoài ánh kiếm ra, cũng không còn bất kỳ thứ gì tồn tại.
Ánh kiếm lấp lóe khoảng bảy tám giây rồi dần dần biến mất.
Cố Thanh Sơn đứng ở trong hư không, nhìn về nơi cách đó không xa.
Hươu đực đã biến mất.
Một bóng đen lại xuất hiện lần nữa, đứng phía xa nhìn về phía hắn, rồi lại nhìn cánh
tay của mình.
Trên cánh tay của nó, có một dòng chất lỏng màu đen đang chảy ra.
"Ngươi làm ta bị thương
"Tại sao lại không thể nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Bóng đen lắc đầu, không giải thích, chỉ là kết ấn, nói: "Ta nhớ ra rồi, Tạo Vật Chủ
không giết được ngươi."
Cố Thanh Sơn không tiến công tiếp, chỉ là nói với giọng thản nhiên: "Vẫn là câu nói khi trước, tại sao ngươi không thể buông bỏ ân oán, nói chuyện thoải mái với ta,
thường nói nở nụ cười quên hết thù oán, có lẽ chúng ta có thể hợp tác làm một vố lớn, lập nên một sự nghiệp vô tiền khoáng hậu."
Bóng đen thản nhiên trả lời: "Ngươi sẽ bị ta thanh trừ, sản phẩm của Hỗn Độn."