Cố Thanh Sơn quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn kia đã thay thế hắn, ngồi vào vị trí của hắn, cầm lấy danh
thiếp, làm ra tư thế đang nhìn.
“Đừng nhìn nữa, hắn tạm thời thay thế ngươi, sẽ không bị bất cứ tà ma nào phát
hiện
“Cho nên cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt.”
Một giọng nói vang lên sau lưng.
Cố Thanh Sơn nhìn lại, chỉ thấy mình vẫn đứng trên bục bên cạnh hồ, xung quanh
không có người nào khác
Chỉ có một người đàn ông mặc chiến giáp màu đen.
“Độc Cô Phong
Cố Thanh Sơn xúc động nói.
“Đúng vậy
thế giới song song.” Người đàn ông nói.
“Thi thể khổng lồ?”
“Là một nửa khác của ta.”
“Không sai
“Ngươi cẩn thận như vậy là vì một nửa khác của ngươi đã rơi vào tay tà ma?” Cố
Thanh Sơn lại hỏi.
Nói đến chuyện này, sắc mặt Độc Cô Phong bỗng cứng đờ, nghiêm nghị nói: “Đúng
là như vậy, một khi nửa này của ta cũng bị bọn chúng bắt được, danh sách của ngươi
sẽ mất đi sức mạnh của một kỷ nguyên, hơn nữa ta cũng sẽ biến thành ghế xương
trắng của bọn họ.”
“Chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lấy ra một khối Nguyên Hư, đặt trước mặt Độc Cô Phong.
“Đây là Nguyên Hư mà một ta khác phải nghĩ hết biện pháp mới lấy được, bên trong
có vết tích tà thuật
Ánh mắt Độc Cô Phong rơi vào khối Nguyên Hư có hình dạng như một viên thủy tinh
kia, chầm chậm nói: “Ngươi làm không tệ
rất nhiều thuật pháp tà ma còn chưa kịp học, cũng không điều tra triệt để bí mật của
bọn họ
Hắn ta nâng Nguyên Hư lên, nhìn chăm chú.
…
"Bởi vì một nửa của ta đã tà hóa, cho nên ta có thể nắm giữ một vài tà thuật, thế
nhưng những tà thuật phía trên này
Độc Cô Phong nói.
"Xin rửa tai lắng nghe." Cố Thanh Sơn nói.
Độc Cô Phong nhìn chăm chú vào Nguyên Hư, rồi bỗng kết ấn.
Ngay sau đó, một màn ánh sáng xuất hiện trước mặt hai người.
Trên màn ánh sáng đó xuất hiện cảnh tượng của một thế giới
Tinh cầu.
Liên bang tự do.
Cảnh đêm rực rỡ của một thành phố khổng lồ.
Biển người cuồn cuộn, như nước chảy, ngựa xe như nước, giống hệt với thế giới
Nguyên Sơ.
"Đầu tiên là Thế Giới Song Song thuật, sau đó, để kiểm soát tất cả mọi người
Ấn trên tay Độc Cô Phong dần dần thay đổi.
Màn sáng khuếch tán, bao phủ cả hai người vào bên trong.
Bọn họ đứng trên đường phố, quan sát cảnh tượng xung quanh, chỉ thấy trên đỉnh đầu
tất cả mọi người đều xuất hiện một phù văn hư ảo.
"Nhất Nhân Vạn Sinh?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng là vậy, thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ, vì để tránh cho có người phát hiện thế
giới là hư ảo, vẫn phải dùng tiếp Vạn Linh Mông Muội thuật." Độc Cô Phong nói.
Hai người tiếp tục bước đi trên con đường này, lại thấy một người đàn ông mặc quân
phục đang nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm: "Thế giới bên ngoài
Ấn trên tay Độc Cô Phong lại thay đổi.
Đồng đội của người đàn ông kia vỗ vai của anh ta, cười nói: "Đương nhiên là vũ trụ
rồi, khi trước anh học hành kiểu gì vậy."
"Đương nhiên tôi biết đó là vũ trụ, thế nhưng trong vũ trụ có những sinh mệnh có trí tuệ khác hay không ấy chứ?"
"Tôi cũng không biết, khoa học kỹ thuật vẫn chưa phát triển tới mức đó."
"Cũng phải
Hai người đi ngang qua Độc Cô Phong và Cố Thanh Sơn, rời đi nơi này.
"Đây là Vạn Linh Mông Muội Thuật." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng, kiểm soát văn minh trong phạm vi xác định, để phòng ngừa bọn họ biết được sự thật." Độc Cô Phong nói.
"Đây là bí mật bên trong Nguyên Hư sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không, đây là bí mật mà ta đã biết từ trước, mà trên khối Nguyên Hư này vẫn còn có Đa Trọng Tướng Vị Cấm Cố Tỏa
Thủ Ấn của Độc Cô Phong lại thay đổi lần nữa.
Toàn bộ thế giới rời khỏi hai người, lại hóa thành một màn sáng một lần nữa.
Bên ngoài màn sáng, một tầng lá chắn chứa đựng pháp lực mạnh mẽ xuất hiện, bảo vệ
toàn bộ thế giới, cũng ngăn cách toàn bộ thế giới.
"Tà thuật mà ta chưa từng nắm giữ
trong đó không thể chạy sang thế giới khác một cách dễ dàng được."
Độc Cô Phong tiếp tục thay đổi thủ ấn.
Theo từng động tác của hắn ta, xung quanh xuất hiện rất nhiều màn sáng, trong đó có
những thế giới hoàn toàn khác biệt, có thế giới biến thành thế giới ma pháp, có thế
giới biến thành thế giới Man Hoang, còn có cả võ đạo, tâm linh, nguyên thủy,
nhiều thế giới khác biệt.
Tất cả thế giới tập trung tại một nơi, tạo thành một cục rubik liên tục khuếch trương.
"Phép thuật sinh ra nhiều tướng vị
không đủ xuyên qua các thế giới khác nhau
Độc Cô Phong nói tới đây, hình như cũng ý thức được điều gì đó, há to miệng thế
nhưng không nói được câu nào nữa cả.
Mọi thứ trở nên im lặng.
Xung quanh hắn ta, có vô số màn ánh sáng lơ lửng giữa không trung, hiện ra dấu hiệu
sự phát triển của từng văn minh.
Cảnh tượng này kỳ dị lại khó tin, giống như nó sẽ tồn tại mãi mãi trong hư không này
vậy.
Cố Thanh Sơn cũng im lặng một lúc lâu.
Đáp án đã rất rõ ràng, thế nhưng Cố Thanh Sơn và Độc Cô Phong đều im lặng, có vẻ
như không muốn thừa nhận đáp án đó vậy, hoặc là vẫn cảm thấy một tia hi vọng, hi
vọng đáp án mà mình có được là sai lầm vậy.
Thật lâu sau đó, Cố Thanh Sơn mới nói: "Nói như vậy
"Đúng vậy." Độc Cô Phong nói với giọng cay đắng.