favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3103: Chân tướng!

Chương 3103: Chân tướng!

Mọi thứ đều kết thúc.

Sự thật đã được xác nhận.

Cho dù là Cố Thanh Sơn, đáy lòng hiện tại cũng cảm thấy lạnh lẽo.

Ngay sau đó

Trên người Độc Cô Phong bùng nổ một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Giống như là lực lượng lại thức tỉnh một lần nữa.

Cố Thanh Sơn liếc qua, nói: "Tương lai ta lại đánh thức lực lượng của ngươi một lần nữa

Độc Cô Phong nói với vẻ chán nản: "Nếu sự thật đúng là như vậy, coi như chúng ta mạnh hơn nữa thì có ý nghĩa gì đâu?"

Cố Thanh Sơn im lặng nửa ngày.

Hóa ra, tất cả thế giới và chúng sinh, đều do Tà Ma tạo ra.

Trong dòng thời gian vô tận, dù cho chúng sinh cố gắng như thế nào, dù cho bao

nhiêu Kỷ nguyên trôi qua đi nữa, chúng sinh chưa bao giờ chiến thắng Tà Ma!

Thì ra là thế!

"Thế nhưng

"Kỳ lạ ở đâu?" Độc Cô Phong hỏi.

"Rõ ràng là Tà Ma đã sáng tạo hàng trăm tỷ thế giới, vô số Kỷ nguyên, tại sao lại muốn dùng tận thế hủy diệt bọn chúng?" Cố Thanh Sơn trầm tư, nói.

"Chỉ khi tìm được chân tướng của tận thế, chúng ta mới có thể biết đáp án của câu hỏi này." Độc Cô Phong nói.

"Đúng vậy, ngươi nói có lý." Cố Thanh Sơn vừa suy tư, vừa xoa cằm nói.

Rầm rầm rầm rầm

Từng tiếng nổ ầm ầm truyền tới.

Mạch suy nghĩ của Cố Thanh Sơn bị làm gãy, không nhịn được mà hỏi: "Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?"

Độc Cô Phong nhắm mắt một lát, nói: "Có người đang dung hợp thế giới Nguyên Sơ

và thế giới Tu Hành

"Đúng vậy, có thể để mọi người mạnh lên càng nhiều càng tốt."

Cố Thanh Sơn nói xong thì cũng cười khổ.

Mạnh lên thì có ý nghĩa gì chứ?

"Tất cả đều là thủ đoạn của Tà Ma, thậm chí tất cả chúng sinh đều do Tà Ma tạo ra, làm sao có thể chiến thắng được?" Hắn thở dài, nói.

Độc Cô Phong trầm ngâm, nói: "Ý nghĩ của ngươi cũng không chính xác."

"Ồ?"

"Ví dụ như chúng sinh, bản thân mặc dù rất yếu ớt, thế nhưng vẫn có thể chế tạo ra vũ

khí cực kỳ mạnh mẽ, đây là pháp tắc sáng tạo trong pháp tắc nhân quả

có thể sáng tạo chúng sinh, như vậy thì chúng sinh cũng có thể mạnh hơn nhiều Tà

Ma." Độc Cô Phong nói.

"Có lý, xem ra chúng ta cần ra ngoài ứng chiến." Cố Thanh Sơn nói.

"Chờ đã."

Độc Cô Phong tiến tới, nghiêm mặt nói: "Hiện tại sứ đồ Địa, Thủy, Phong, Hỏa đều đã thức tỉnh hoàn toàn, mà trên tay ta có được một vài Tà thuật, có thể âm thầm phối

hợp tác chiến với mọi người, trong thời gian ngắn chiến cuộc sẽ không có vấn đề gì,

cho nên ngươi cũng không cần tới."

"Cũng được, dù sao nửa thân là chúng sinh của ta có thực lực quá yếu." Cố Thanh Sơn đồng ý.

Độc Cô Phong đưa tay đặt lên vai Cố Thanh Sơn, trầm giọng nói: "Cố Thanh Sơn,

ngươi là sứ đồ Hỗn Độn, lại có Giao diện Chiến thần Hỗn Độn, thân phận của ngươi

cũng không rõ ràng, với thân phận của ngươi, cần phải đi làm những chuyện quan

trọng hơn."

Cố Thanh Sơn nói: "Ngươi nói là

"Đi tìm bí mật chung cực của tận thế, chỉ khi tìm được nó, chúng ta mới biết được tại sao Tà Ma lại sáng tạo chúng sinh và thế giới, rồi lại dùng tận thế để hủy diệt mọi

thứ." Độc Cô Phong nói.

Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ, nói: "Vậy thì chiến cuộc sẽ giao cho các ngươi."

"Yên tâm đi, ta sẽ âm thầm dùng tất cả pháp thuật hỗ trợ mọi người." Độc Cô Phong nói.

Hắn ta phất tay, nói: "Ta sẽ đưa ngươi trở về."

Ngay sau đó, cảnh tượng bốn phía thay đổi.

Cố Thanh Sơn lại trở về đài cao bên hồ, thay thế Cố Thanh Sơn trước đó.

Xung quanh đài cao, không còn người nào cả.

Ngay cả trong hồ dưới mặt đất, cũng không có quái vật cải tạo gen.

Trương Anh Hào đứng cạnh lan can, ngẩn người.

"Thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Vừa rồi tiếng người náo động, con quái vật cải tạo gen kia lại đang định ăn người kia

Cố Thanh Sơn vỗ vai anh ta, nói: "Không có gì lạ cả, hình ảnh đó chỉ là hình ảnh của một thế giới song song khác mà thôi, trên thực tế, trong thời điểm này các loại tận thế

đã tới một lần, những người kia sẽ không ai dám ở lại đây đánh bạc nữa cả."

"Nói cách khác, ngay từ đầu chúng ta đã đi vào một thế giới song song khác sao?"

Trương Anh Hào hỏi lại với vẻ khó tin.

"Đúng."

Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ, lại bổ sung: "Khi anh nói thế giới khác là thế giới song song ấy

"Ừm

Hai người lại đi trở lại trước thanh máy, ấn thang máy, trở lại mặt đất.

Bước đi trên sòng bạc không bước chân người, chỉ còn lại từng tầng tro bụi dày,

Trương Anh Hào không nhịn được quay đầu nhìn về cánh cửa lớn kia.

Chuông trên cửa đã biến mất.

"Chúng ta đi thôi." Cố Thanh Sơn nói nhỏ.

Hắn bước qua con đường trước mặt, đi vào trong quán cà phê, ngồi xuống bên cạnh

Phi Ảnh.

"Gặp được Sứ đồ Thủy rồi sao?" Phi Ảnh hỏi.

"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói.

"Quá tốt, tình hình cụ thể là như thế nào? Hắn ta biết được những tà thuật bên trong Nguyên Hư hay không?" Phi Ảnh hỏi với vẻ háo hức.

Cố Thanh Sơn trầm ngâm, nói: "Phi Ảnh

"Không." Phi Ảnh nhìn về sợi tơ vận mệnh trên tay rồi nói.

"Cũng đúng." Cố Thanh Sơn nói một câu khó hiểu.

"Các ngươi tìm được chân tướng rồi sao?" Phi Ảnh hỏi.

Cố Thanh Sơn trở nên nghiêm túc, nhìn nàng rồi nói:

"Phi Nguyệt

ảo, ngươi sẽ cảm thấy như thế nào?"

Phi Ảnh cảm thấy khó có thể tin, không nhịn được nói: "Hả? Hư ảo! Ngươi nói rằng, tất cả chúng ta đều không tồn tại sao?"

Cố Thanh Sơn nói lại những gì mình biết một lần, sau đó yên lặng quan sát Phi Ảnh.

Sắc mặt Phi Ảnh thay đổi liên tục, cuối cùng nói: "Thực sự ta không thể tin được

nhưng nói một cách nghiêm túc thì trong hư không thật sự là không có gì cả

lời mở đầu trong một quyển sách cổ xưa nhất tại thành Hư Không."

"Cho nên ngàn tỷ thế giới và những chúng sinh trên đó, là về sau mới tồn tại." Cố

Thanh Sơn nói.

Phi Ảnh cau mày, nói: "Thế nhưng

"Thế nhưng vẫn không thể chấp nhận được sự thật này?" Cố Thanh Sơn hỏi.

Phi Ảnh im lặng.

Cố Thanh Sơn im lặng vài giây, lắc đầu nói tiếp: "Chân tướng về tận thế cũng rất quan trọng, thế nhưng

quyết câu hỏi này, ta cũng không thể chấp nhận được sự thật đó, cũng không có lòng

dạ nào đi tìm chân tướng về tận thế."

Nói tới đây, ý nghĩ của hắn cũng đã xác định, chầm chậm đứng dậy.

"Đi thôi, Phi Nguyệt."

"Đi đâu?"

"Tạm thời không thể nói, thế nhưng ta đảm bảo nó còn quan trọng hơn so với việc

chống lại Tà Ma."

Chương trướcChương tiếp