Thi thể khổng lồ thở dài, ồm ồm nói: “Bây giờ ta rất tò mò, sao ngươi lại nghĩ đến
chuyện này?”
Cố Thanh Sơn nói: “Rất rõ ràng, sức chiến đấu của Độc Cô Phong kém Lạc Băng Ly
của kỷ nguyên Địa, nắm giữ thời không lại kém Tạ Sương Nhan của kỷ nguyên
Phong, đứng trước luật nhân quả Kỳ Quỷ lại không bằng Tần Tiểu Lâu của kỷ nguyên
Hỏa, nhưng ngươi lại chỉ khống chế một mình hắn ta
“Bởi vì hắn ta là sứ đồ kỷ nguyên Thủy, biết nhiều bí mật nhất.”
Cố Thanh Sơn nói xong, không lên tiếng nữa.
Thi thể khổng lồ cũng rơi vào trầm tư.
Hình ảnh về đoạn hồi ức cuối cùng của Độc Cô Phong vẫn hiện lên trong không trung,
liên tục lặp đi lặp lại.
Đó là một thế giới hỗn mang.
Thi thể khổng lồ bị mắc kẹt trên trụ Thanh Đồng, mà Độc Cô Phong đứng phía trước
nó không xa, trầm giọng nói:
“Buông tha con bé.”
“Ngươi đang nói con gái của ngươi sao?” Thi thể khổng lồ nói.
Độc Cô Phong đáp: “Ta vẫn luôn cho rằng ngươi tới đây giúp chúng ta
hôm nay ta mới biết, đá phân giới
“Đừng nhiều lời, sức mạnh tà hóa trên người nàng có thể biến nàng thành đồng loại của ta bất cứ lúc nào
“Bí mật gì?”
“Ta bị danh sách chung cực của vô số chúng sinh đánh trúng, phải chịu đựng hủy diệt
dày vò trong hư không
có thể đi tới hư không?”
“Ta nói xong ngươi sẽ buông tha cho con gái của ta
tắc của toàn bộ thế giới để thề.”
“Có thể.”
Đôi bên hoàn thành một nghi thức khế ước vô cùng phức tạp và hoàn hảo.
Lúc này Độc Cô Phong mới lên tiếng: “Cho đến một ngày, bốn kỷ nguyên thử nghiệm
hủy diệt các ngươi đều thất bại, như vậy, tất cả chúng sinh dốc sức tạo ra thuật pháp danh sách đều sẽ hóa thành linh hồn trong Huyết Hải, sau đó chuyển sang kiếp khác
trong hư không, trở thành kỷ nguyên Hồng Hoang
của các ngươi.”
Thi thể khổng lồ phát ra tiếng cười đinh tai nhức óc: “Ngày chết
bọn chúng thực sự đi tới hư không cũng chính là một cơ hội tốt để ta giết chết bọn
chúng.”
“Khế ước đã hoàn thành, muốn chém muốn giết tùy ngươi.” Độc Cô Phong nói.
“Ta còn có một vấn đề.” Thi thể khổng lồ nói.
“Ta chỉ trả lời vấn đề vừa rồi.”
“Không
Bóng tối vô tận ập xuống người Độc Cô Phong, bao phủ hắn ta triệt để.
Qua giây lát.
Hắn ta mất đi tất cả biểu cảm, đứng ngơ ngác trong hư không.
“Người tập hợp tất cả sức mạnh của chúng sinh, thi triển thuật pháp danh sách khi
đó
giấu ở trong thân thể nào?” Thi thể khổng lồ nói.
“Không biết.” Độc Cô Phong ngơ ngác đáp.
“Quả thật không biết, lẽ nào ngay cả một chút đầu mối cũng không có?” Thi thể
khổng lồ hỏi.
Độc Cô Phong nở một nụ cười khinh miệt: “Bí mật này
viễn sẽ không ai biết
Độc Cô Phong lại khôi phục vẻ mặt đờ đẫn.
Hắn ta ngậm miệng, không nói một lời.
Xem ra thực sự không biết.
Cuối cùng hình ảnh triệt để tiêu tan.
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào màn ảnh, nói mà không quay đầu lại: “Ngươi hủy
diệt hắn triệt để, cho nên tiếp theo ngươi định đích thân giao thủ với ta?”
Thi thể khổng lồ lơ lửng trong sương mù, không nói câu nào.
Thực ra màn giao thủ vừa rồi kể ra thì chậm nhưng thực tế chỉ diễn ra trong một hơi
thở mà thôi.
Linh kỹ Hồng Hoang, dây Vạn Kiếm Trấn Ma.
Thần thông Lửa, Kiền Nguyên Hóa Linh.
Sức mạnh Định Giới, Soi Chiếu.
Sơn Nữ cũng dốc hết sức ra tay.
Ngay sau đó, thi thể khổng lồ hủy diệt tất cả của Độc Cô Phong.
Đáng tiếc Cố Thanh Sơn đã hoàn thành việc kia.
Hắn tranh thủ trong nháy mắt, triệu hồi linh hồn của Độc Cô Phong, hoàn thành truy
tìm toàn bộ hồi ức của Độc Cô Phong.
Qua giây lát.
Thi thể khổng lồ không đáp lời, lại nói.
“Hồng Hoang đã bị chính ngươi đánh nát, mà ta đã hoàn toàn hiểu rõ và nắm giữ sức mạnh của danh sách. Cho dù thuật chủ tự mình đến đây thì cũng không phải đối thủ
của ta
nợ nần trong suốt vô số năm tháng qua.” Thi thể khổng lồ nói.
Sau lưng nó, từng màn sáng nhanh chóng xuất hiện trong hư không.
Mỗi một màn sáng đều hiện ra một dòng sông thời gian, tất cả anh hùng sinh ra trong
dòng sông thời gian, bất kể đang ở thế giới nào cũng bị từng bóng đen quấn lấy, dần
dần bắt đầu tà hóa.
“Cố Thanh Sơn, biển thời gian chính là mồ chôn của ngươi.”
Dứt lời.
Cố Thanh Sơn và thi thể khổng lồ cùng biến mất.
Trong nháy mắt, ánh kiếm bộc phát ra vầng áng rừng rực trên vô số dòng sông thời
gian!
“Kiếm thuật không có tác dụng với ta, ngươi sẽ bị hủy diệt ở đây!” Thi thể khổng lồ
giận dữ hét lên.
“Ầm
Toàn bộ ánh sáng thu lại.
Cố Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài, rơi vào biển thời gian.
Bên kia.
Một thế giới.
Làn sương mờ nhạt, sông lớn cuồn cuộn.
Trong toàn bộ thế giới, hơi thở chết chóc và suy bại tràn ngập khắp nơi.
Đây là một mảnh vỡ thế giới Hoàng Tuyền cực kỳ tầm thượng.
Chính giữa sông Vong Xuyên có một hòn đảo biệt lập.
Ngọn núi này gần như bị nhấn chìm hoàn toàn, chỉ có một mảnh đất trống trên đỉnh núi vẫn lộ trên mặt nước.
Một người ngồi trước bàn đá, trong tay bưng ly rượi, dường nhưu đang thất thần.
Tạ Cô Hồng.
Bỗng nhiên.
Dường như y nhận ra gì đó, giật mình một cái, đặt cốc xuống bàn đá, sau đó đứng lên.
Chỉ thấy y nhìn về hướng khác, nhẹ giọng nói:
“Trận chiến cuối cùng của chúng sinh và tà ma
Lời còn chưa dứt, y đã đột nhiên biến mất khỏi thế giới này.
…
Cố Thanh Sơn bị đánh xuống dưới sâu trong biển thời gian.
Vô số phân đoạn lịch sử hiện lên quanh thân hắn, giống như dòng nước, lẳng lặng
chảy xa.
Hắn tiện tay bắt một cái, nắm hai ký hiệu trong tay.
Chư giới tận thế online Hắc Ám Hủy Diệt.
Chư giới tận thế online Đại Hồng Thủy.
Trong nháy mắt, toàn thân hắn hóa thành hư vô, trong biển thời gian nổi lên một cơn
thủy triều mãnh liệt cuộn trào tận trời.
Trong cơn thủy triều này ẩn chứa uy lực thời không, nhờ “Hắc Ám Hủy Diệt” nên
mới không phải chịu công kích, điều tra và ảnh hưởng của nhân quả, nhờ “Đại Hồng
Thủy” mà bộc phát sức mạnh hủy diệt càng thêm mạnh mẽ.
Thủy triều cuốn tất cả lên cao, thu lại giữa không trung, hóa thành ánh kiếm sắc bén
xán lạn, lại nháy mắt bùng lên.
Hắc ám vô biên bị ánh kiếm chiếu sáng.
Thi thể khổng lồ đưa tay chắn trước mặt mình, nhưng không thể ngăn cản dòng sông thời gian hắc ám sau lưng.