favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)
  3. Chương 3138: Thằng hề và mèo

Chương 3138: Thằng hề và mèo

Ánh mắt Diệp Phi Ly trở nên thâm trầm, nói tiếp: "Anh là một pháp thuật do tất cả

cường giả phe chúng sinh sáng tạo ra - Chư Giới Tận Thế Online, chúng sinh dựa vào

anh mới chiến thắng tà ma, điều này đương nhiên đáng giá cho họ cảm thấy may

mắn

"Sợ hãi?"

"Đúng vậy, hiện tại anh quá mạnh, anh có thể điều khiển tận thế vô tận, có thể hủy diệt mọi thứ, thậm chí thực lực đã vượt qua tất cả tà ma

Hai người cùng nhìn vào mắt nhau.

Cố Thanh Sơn chậm rãi nói: "Cậu nói là, bọn họ sẽ sợ hãi tôi, sau đó nghĩ cách phá hủy tôi?"

"Có khả năng này." Diệp Phi Ly nói.

"Như vậy, nếu tôi tới Luyện Ngục, sẽ không gặp phải trường hợp này sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Luyện Ngục là một nơi vô cùng vô tận, khi cầm theo thư mời của tôi, anh có thể âm thầm đi vào, không ai biết anh đã tới, cũng không ai biết anh là ai, anh sẽ an toàn ở

trong Luyện Ngục." Diệp Phi Ly nói.

Cậu ta nói xong, lại đeo mặt nạ thằng hề kia lên một lần nữa.

Có lẽ ở trong Luyện Ngục, cậu ta cũng dùng hình tượng này để gặp người.

Cơ thể Diệp Phi Ly dần dần chìm vào trong biển máu.

"Cho dù dùng toàn bộ lực lượng của tôi, cũng không thể ở đây quá lâu được, thư mời đã đưa cho anh, vậy những thứ còn lại đều do chính anh quyết định đi."

Nói xong, cậu ta chìm vào trong nước biển, biến mất không thấy gì nữa.

Cố Thanh Sơn đứng yên tại chỗ một lúc lâu, hắn nhìn thẻ bài trên tay rồi nói nhỏ:

"Luyện Ngục."

Hư không xuất hiện gợn sóng.

Người Ghi Chép Lịch Sử lại xuất hiện ở bên cạnh hắn một lần nữa.

"Thật sự không nghĩ tới, Diệp Phi Ly lại là người của Luyện Ngục

Tay Cố Thanh Sơn lật lại, thu thẻ bài vào trong.

"

Hắn trả lời.

"Tại sao?" Người đàn ông kia hỏi.

"Kiếm của ta vẫn còn đang trong giấc ngủ say

Thanh Sơn nói.

"Thật sự không muốn đi Luyện Ngục sao?" Người đàn ông kia hỏi lại.

"Không đi." Cố Thanh Sơn nói.

"Xác định không đi?" Người đàn ông này cố chấp hỏi tiếp.

"Ngươi định nói cái gì? Ta thật sự không muốn đi Luyện Ngục." Cố Thanh Sơn khó chịu nói.

"Thực ra Diệp Phi Ly nói thiếu một điểm." Người đàn ông này duỗi một ngón tay ra, nói.

Cố Thanh Sơn không nói gì, chờ đợi hắn ta nói tiếp.

Người đàn ông kia bỗng cười như điên dại: "Thế giới chân thật có rất nhiều cô gái thích ngươi

chậc chậc, đây cũng là một trận gió tanh mưa máu

Tuyết Nhi? Anna? Hoặc là Trĩ La? Cũng có thể là Lâm thì sao? Hình như Phi Nguyệt

còn định sinh con cho ngươi nữa cơ mà, muahahahahaha."

Sắc mặt Cố Thanh Sơn không thay đổi, thản nhiên nói: "Đều là chuyện nhỏ mà thôi, không thể coi là chuyện gì to tát cả."

"Ồ? Thực sự là hảo hán! Hóa ra ta vẫn coi thường ngươi."

Người đàn ông kia hơi kinh ngạc, cho Cố Thanh Sơn một ngón tay cái, xoay người

điều chỉnh thử máy chơi game ở trên băng ghế.

Cố Thanh Sơn nhìn về phía Huyết Hải, đứng im bất động.

Một thời gian sau

Cố Thanh Sơn liếc nhìn về phía người đàn ông kia, thấy đối phương đang tập trung

điều chỉnh trò chơi thì mới cầm tấm thư mời kia ra, dùng cơ thể che giấu mà để ở

trong tay quan sát cẩn thận một lần nữa.

Hắn lộ ra vẻ lo lắng không yên.

Tại một vị trí không biết tên nào đó.

Một bóng người quỳ một gối trên đất, gõ gõ mặt đất, nói nhỏ: "Tiểu bảo bối của ta, ngươi có ở đó không?"

Mặt đất bỗng nứt toác, một con mèo đen nhảy ra ngoài.

"Meo? Meo meo?"

Mèo đen ngoẹo đầu, kêu lên.

Bóng người cười cười, giải thích: "Sau khi tiếp nhận ký ức, mọi người đều biết thằng nhãi kia là pháp thuật sinh mạng thể mạnh nhất trong chư giới hiện tại, chuyện này

cũng không phải là bí mật gì nữa

"Mà hiện tại cậu ta đang ở một mình trong Huyết Hải, ta đoán có không ít người động tâm, vì đề phòng có chuyện không hay xảy ra, chúng ta phải tìm tới cậu ta đầu tiên."

Con ngươi mèo đen đảo một vòng, kêu lên: "Meo meo?"

"À, chúng ta phải tìm ra kiếm của cậu ta đã, rồi mới có thể đi vào Huyết Hải." Bóng người nói.

"Meo?"

"Nghe nói những thanh kiếm của cậu ta đều rơi vào trạng thái ngủ say ở các địa điểm an toàn

kiếm đó đi theo cậu ta là dài nhất."

"Meo meo!"

Mèo đen lập tức hành động, duỗi ra móng vuốt vạch về phía hư không, lập tức mở ra

một vết nứt.

Mèo đen chui vào trong.

Trương Anh Hào đi sát theo sau, liên tục nhảy vọt qua vô số thế giới cùng với mèo

đen.

Cuối cùng.

Tại một thế giới nào đó.

Trong màn đêm, một bóng người yên lặng xuất hiện trên đường phố.

Trương Anh Hào.

Anh ta đẩy chiếc mũ màu đen của mình lên, đặt mèo đen lên trên vai, đi xuyên qua

con đường rộng rãi sáng tỏ, mà những nơi anh ta đi qua, không một ai chú ý tới anh ta cả.

Anh ta vừa đi, vừa lấy một chiếc đồng hồ bỏ túi xưa cũ ra, nhấn nhẹ xuống ở một nơi

nào đó.

Ngay lập tức, kim đồng hồ trên đồng hồ bỏ túi xoay nhanh hơn, chỉ về hướng vừa

xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:

"Ngài tiến vào thế giới ẩn núp: Quốc gia chuyên dành cho phái nữ mỹ lệ."

Trương Anh Hào cất đồng hồ bỏ túi đi, tiếp tục đi tới.

Một lát sau

Anh ta đi vào một quần thể kiến trúc được một bờ tường vây bao quanh.

"Nơi mà Địa kiếm ngủ say

"Meo!" Mèo đen khẳng định mà gật đầu.

Trương Anh Hào lùi về sau mấy bước, nhìn về phía bảng hiệu của khu kiến trúc này.

Trên biển hiệu viết một vài chữ to:

"Quốc gia Mỹ Nhân, trường trung học phổ thông công lập Phụ Nữ."

Trương Anh Hào nhìn thấy vậy thì không nhịn được mà thở dài.

"Đúng vậy, với bản tính của thanh kiếm này mà xét

Chương trướcChương tiếp