favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3554: Cái chết của Vô Cực (1)

Chương 3554: Cái chết của Vô Cực (1)

“Không, ông ấy vẫn chưa đâu. Còn chưa được xem là vĩnh sinh hoàn toàn.” Nhạc Thổ bỗng nhiên lên tiếng, thần thái và giọng điệu đều vô cùng khẳng định.

Chúng tiên vội ghé mắt.

“Đúng vậy, vẫn chưa. Đây không tính là vĩnh sinh.” Sau một khắc, Vô Cực Ma Tôn cũng lên tiếng phụ họa, biểu hiện bỗng nhiên trở nên tiêu điều.

Sau đó, ông đã thực hiện một hành động kinh người.

Ông đối mặt với lỗ thủng thai bích thế giới, há miệng hút vào.

Rất nhiều hỗn độn bị Vô Cực Ma Tôn hút vào trong bụng.

Con ngươi Cự Dương Tiên Tôn, Tinh Túc Tiên Tôn co rụt lại, không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Nếu như nói tôn giả là một đứa bé, hỗn độn sẽ giống như ngọn lửa. Vừa nãy Vô Cực Ma Tôn đưa cánh tay của mình vào hỗn độn, chính là nhục thân sưởi ấm. Bây giờ lại càng mạnh hơn, trực tiếp nuốt lửa.

Vô Cực Ma Tôn hút vào rất nhiều hỗn độn, sau đó ngồi xếp bằng xuống.

Cùng lúc đó, từ bên trong lỗ thủng tràn ra rất nhiều hỗn độn, giống như dòng nước xiết, cọ rửa đầu, bả vai và cơ thể của ông.

Lần đầu tiên Vô Cực Ma Tôn thôi động sát chiêu, một luồng khí tức cường đại bộc phát, khiến tinh thần chư tiên ở đây bị khuấy động.

Tất cả mọi người lẳng lặng đứng nhìn, đều hiểu được Vô Cực Ma Tôn đang muốn thử một chút.

Đây là một trận công kích.

Ông nhất định phải công kích cảnh giới vĩnh sinh triệt để.

Từ nhỏ đến lớn, ông đều duy trì một sự hiếu kỳ.

Ông giống như một đứa bé ngây thơ, lúc nào cũng muốn tìm hiểu những thứ mình không biết.

Muốn hiểu hết tất cả, muốn biết được chân tướng tất cả.

Danh lợi không phải là sở cầu của ông. Thân phận tôn giả chưa hề khiến ông cảm thấy kiêu ngạo, vẻ vang.

Ông đã từng bước lên đỉnh thế giới, điểm cuối cùng của thiên địa.

Ông vẫn muốn đi tiếp.

Nhưng đã không còn đường.

Thế là, ông khổ tâm mưu đồ hợp tác với Tinh Túc Tiên Tôn, lôi kéo toàn bộ thế giới cổ tu, bốc lên nguy hiểm tồn vong dựng lên đại trận Phong Ma, tích lũy trên trăm vạn năm chỉ vì giờ phút này.

Chỉ vì muốn tìm kiếm chân tướng.

Đường đã sớm không còn.

Ông giang hai chân, dốc hết toàn lực bước vào hắc ám vô tận.

Ông muốn tạo ra một con đường.

Đây chính là lần xung phong sau cùng.

Vô Cực đã dốc hết toàn lực.

Thời gian qua rất lâu nhưng lại giống như chỉ mấy hơi thở.

Vù.

Mũi, tai Vô Cực Ma Tôn bỗng nhiên phóng ra hắc hỏa.

Trong lòng quần tiên chấn động mạnh mẽ.

Sau đó, Vô Cực Ma Tôn chậm rãi mở mắt, nhìn chúng tiên, thản nhiên nói: “Ta thất bại rồi.”

“Không, vẫn còn có ta.” Khí Tuyệt Ma Tiên hô to, ra tay lần nữa, dốc hết toàn lực thôi động cổ Thực Tiễn.

Một luồng huyền quang từ trên người Khí Tuyệt Ma Tiên bắn về phía Vô Cực Ma Tôn.

Hắc hỏa trên người Vô Cực Ma Tôn nhanh chóng được dập tắt.

Vô Cực Ma Tôn nhận được cơ hội thở dốc, cười ha hả một tiếng, sau đó khẽ lắc đầu: “Khí Tuyệt, thu tay lại đi.”

“Còn chưa dốc hết toàn lực, làm sao mà biết được kết quả?” Khí Tuyệt Ma Tiên phản bác, giận dữ mắng mỏ: “Cứ như vậy mà từ bỏ, ngươi cam tâm sao? Chân chính vĩnh sinh… ta cũng muốn nhìn một chút.”

Vô Cực Ma Tôn thở dài, lúc này gương mặt ông hiện lên biểu hiện phức tạp: “Tích lũy trên trăm vạn năm, nhưng vẫn thất bại. Ngươi vẫn chưa rõ sao? Vĩnh sinh chưa hề tồn tại.”

Sau một khắc.

Ầm.

Vô Cực Ma Tôn bỗng nhiên vỡ vụn, trở thành vô số phù băng sự thật như cũ.

“Không.” Bí Mưu Nhân, Bất Thị Tiên cùng gào lên như cha mẹ chết.

Vô Cực Ma Tôn đã thất bại.

Khí Tuyệt Ma Tiên cũng bởi vì liên lụy quá sâu với Vô Cực Ma Tôn, trong giây lát đã bị hỗn độn tìm đến cửa, một trận cọ rửa, tan thành mây khói.

Đường đường là Á tiên tôn, nhưng ngay cả ba hơi cũng không chịu đựng được.

Sự kinh khủng của đại nạn hỗn độn có thể thấy được lốm đốm.

Chúng tiên có mặt đều sợ run.

Trăm năm chi tranh Phong Ma Quật, liên quan đến tất cả tôn giả lại kết thúc như vậy?

Tinh Túc Tiên Tôn trùng sinh, Cự Dương Tiên Tôn sống lại, Nhạc Thổ chuyển tu thiên đạo, U Hồn Ma Tôn đánh mất lý trí. Cuối cùng Vô Cực Ma Tôn lực áp chư tiên, thực lực dọa người lại vẫn không thành công.

Ông chết, chết trên đường thăm dò.

Vĩnh sinh?

Một hy vọng xa vời.

Không có!

Không tồn tại.

“Tại sao lại thất bại? Tại sao lại thất bại?” Bí Mưu Nhân hô to.

Bí Mưu Nhân ôm đầu, thất hồn lạc phách: “Không có vĩnh sinh… ha ha, không có vĩnh sinh…. Ha. Ha.” Gần như phát điên.

‘Thế gian này thật sự không có vĩnh sinh sao? Tôn giả đã là cực hạn, đằng trước… không còn đường sao?” Tinh Túc Tiên Tôn lẩm bẩm.

Nàng là người có nghi hoặc lớn nhất trong số chúng tiên lúc này.

Ai cũng không giải đáp được sự nghi ngờ này.

Vô Cực Ma Tôn có lẽ có tư cách nhất. Tạo nghệ của ông về phương diện này rõ ràng vượt qua chúng tiên một bậc.

Nhưng ông chết rồi.

Thất bại.

Mất mạng dưới đại nạn hỗn độn.

Dường như muốn dùng tính mạng của mình nói cho chúng tiên chân tướng tàn khốc.

Vù.

Đúng lúc này, phong thanh đột khởi.

Phương Nguyên bỗng nhiên ra tay, tranh đoạt một khối phù băng sự thật.

Chúng tiên lập tức bừng tỉnh.

Vô Cực Ma Tôn chết rồi, hóa thành từng khối phù băng sự thật.

Đa số phù băng sự thật đều bị mẫn diệt trong hỗn độn nhưng vẫn còn một phần nhỏ được giữ lại.

Hỗn độn, nhất thời không làm gì được chúng.

Đây là thành quả vĩnh sinh do đại trận Phong Ma thôi diễn, đồng thời là tinh túy tuyệt đối.

Vô Cực Ma Tôn chết rồi, nhưng cố gắng trên trăm vạn năm tuyệt không phải là bọt biển. Ông vẫn còn để lại thành quả phong phú.

Đoạt.

Không còn chuyện gì để nói. Sau khi chúng tiên kịp phản ứng, gần như đồng thời ra tay.

Ầm ầm.

Rất nhiều sát chiêu bắn ra, đụng vào nhau, nổ tung.

Thiên băng địa liệt.

Bất Thị Tiên, Bí Mưu Nhân ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã chết thảm ngay tại chỗ.

Chương trướcChương tiếp