Không còn mơ hồ như trước đó.
Thủ đoạn của Tinh Túc Tiên Tôn, Cự Dương Tiên Tôn, hệ thống chiến đấu của bọn họ, tiên mộ Sinh Tử Môn của Thiên Đình, đại trận Họa đạo Bạch Vân Áp Thành Tự Như Phi, Đan đạo Nguyễn Đan, đại trận Bát cực Trường Sinh Thiên, đại đạo kim quang chuyển vận của Kiếp Vận Đàn.
Thứ năm, và cũng là thu hoạch lớn nhất của Phương Nguyên.
Tu vi của hắn tăng lên, trở thành tôn giả.
Đây là một chất biến đỉnh phong.
Từ nay về sau, hắn sẽ từ một quân cờ trở thành một kỳ thủ, đường đường chính chính bố cục thiên địa, chấp chưởng năm vực.
Lịch sử Nhân tộc, lịch sử dị nhân không thể không có ghi chép về hắn.
Đến lúc đó, hắn đã có thể sóng vai với mười vị tôn giả trong lịch sử, giống như mặt trời chiếu sáng thiên cổ. Những cổ tiên còn lại, bất luận anh hùng hào kiệt đến cỡ nào cũng chỉ là ngôi sao trên bầu trời.
Cổ Nguyệt Phương Nguyên.
Trong thế giới cổ tu đã có vị tôn giả thứ mười một.
Ma tu lấy Luyện đạo thành tôn.
Dựa theo xưng hào của Thiên Đình và Trường Sinh Thiên đã tuyên truyền.
Luyện Thiên Ma Tôn.
…
Đông Hải.
Đại bản doanh Thẩm gia, đảo Tử Đàn Vạn Tước.
Một cổ tiên lão giả đứng trước một cửa đá, yên lặng chờ đợi.
Trên người cổ tiên lão giả tản ra khí tức bát chuyển, đồng thời còn có quyền cao chức trọng, chính là Thái thượng đại trưởng lão Thẩm gia, Thẩm Tòng Thanh.
Ù ù.
Cửa đá mật thất bế quan từ từ mở ra, hai vị cổ tiên từ bên trong bước ra.
Người dẫn đầu một thân áo bào xám, mái tóc dài đen trắng đan xen xõa xuống bờ vai, chính là Thẩm Thương.
Ông chuyên tu Nhân đạo, ẩn núp bên trong thành Thần Đế chính là một cơ duyên. Sau khi từ trong thành Thần Đế đột phá ra, tiên khiếu của ông bị hắc hỏa làm tổn thương đã hoàn toàn khỏi hẳn. Chiến lực tăng lên, tuyệt đối là chiến lực Á tiên tôn.
Thẩm Thương bước ra khỏi cửa đá xong liền đứng sang một bên, mỉm cười nói với vị cổ tiên đằng sau: “Lục đạo hữu, mời.”
Một vị cổ tiên mặc vải phục, vô cùng mộc mạc, thể trạng cường kiện như gấu, đầu đội mũ rộng vành, chỉ để lộ nửa gương mặt tái nhợt suy yếu.
Là Lục Úy Nhân vẫn còn sống sót từ Phong Ma Quật.
Lục Úy Nhân vái một cái: “Thủ đoạn Nhân đạo của Thẩm tiền bối tuyệt diệu phi phàm, thương thế của vãn bối đã khỏi được ba thành. Phần ân tình này, chỉ có thể chờ tương lai hồi báo.”
Thẩm Thương cười ha hả: “Lục đạo hữu không cần nghi ngờ như vậy, cũng không cần gọi ta là tiền bối. Trong trận chiến Phong Ma Quật, ngươi đã sóng vai cùng ta chiến đấu, chặt chẽ hợp tác, tình chiến hữu đủ để chúng ta luận giao ngang hàng.”
Thẩm Tòng Thanh nói: “Hai vị, yến hội đã được chuẩn bị xong, xin mời vào trong.”
Không đợi Lục Úy Nhân nói tiếp, Thẩm Thương đã cười ha hả, nắm lấy cánh tay của ông, nhiệt tình dẫn ông đến bữa tiệc.
Bữa tiệc được tổ chức công khai, trên đỉnh cao nhất của đảo Tử Đàn Vạn Tước.
Trong đình đài chỉ có ba ghế. Thẩm Thương ngồi ở vị trí chủ vị, Lục Úy Nhân ngồi ở vị trí thứ vị, Thẩm Tòng Thanh bồi dưới chót.
Rượu ngon món ngon trên bàn không cần nhiều lời. Lục Úy Nhân nhìn lướt qua rồi thôi, ánh mắt nhìn về phía xa.
Chỉ thấy mặt biển như gương không chút gợn sóng, mặt trời lặn ánh lên vẻ rực rỡ, ráng mây như lửa.
“Cảnh đẹp thật.” Lục Úy Nhân cảm thán một câu.
Lúc này, ngàn vạn chim tước trên hải đảo kêu to, vô số gỗ tử đàn đen nhánh run lên nhè nhẹ trong tiếng chim hót, bắn ra hòa âm mỹ diệu.
Nhất thời, những âm thanh hỗn tạp của thiên nhiên từ từ đung đưa, lan xa giữa biển trời bao la
Lục Úy Nhân nhắm mắt lại, tinh thế thưởng thức. Hơn nửa ngày sau, ông mới chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi: “Đã sớm nghe mỹ danh của đảo Tử Đàn Vạn Tước Thẩm gia Đông Hải, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền. Có thể sống sót từ bên trong Phong Ma Quật, nhìn thấy cảnh trước mắt, trong lòng yên tĩnh lại. Còn sống đúng là tốt.”
Thực lực của Lục Úy Nhân là bát chuyển đỉnh phong, phương diện phòng ngự thuộc hàng Á tiên tôn.
Nhưng trận chiến Phong Ma Quật đủ để cho ông cảm nhận được tư vị nhỏ yếu của mình.
Gian nan khốn khó bên trong thì không nói, rất nhiều lần Lục Úy Nhân đứng bên bờ sinh tử. Nhớ lại những lúc nguy hiểm đó, trong lòng Lục Úy Nhân vẫn còn sợ hãi.
Thẩm Tòng Thanh không khỏi tò mò, dò hỏi: “Nếu không phải Thiên Đình, Trường Sinh Thiên tuyên bố, toàn bộ năm vực vẫn còn mơ mơ màng màng, không biết rốt cuộc bên trong Phong Ma Quật đã xảy ra chuyện gì. Không chỉ Cự Dương Tiên Tôn, Tinh Túc Tiên Tôn phục sinh, ngay cả Cổ Nguyệt Phương Nguyên cũng trở thành Luyện Thiên Ma Tôn?”
Thiên Đình, Trường Sinh Thiên đều ăn lỗ vốn. Mặc dù thu hoạch không nhỏ nhưng Phương Nguyên lại là bên thắng nhất. Cho nên, liên quan đến tin tức Phong Ma Quật, hai nhà đó không hề giải thích kỹ càng.
Hiện tại thiên hạ chấn động, cổ tiên sau khi khiếp sợ thì chính là hiếu kỳ.
Thẩm Tòng Thanh đương nhiên cũng không tránh được.
Lục Úy Nhân, Thẩm Thương liếc nhìn nhau, ngươi một lời ta một câu, mang theo vẻ mặt phức tạp thuật lại trận chiến Phong Ma Quật.
Thẩm Tòng Thanh nghe xong, im lặng thật lâu.
Truy cầu của Vô Cực Ma Tôn, trù tính của Tinh Túc Tiên Tôn, cường thế của Cự Dương Tiên Tôn, tiếc nuối của Nhạc Thổ Tiên Tôn, ẩn nhẫn của Cổ Nguyệt Phương Nguyên…
Quy cách trận giao phong này quá cao.
Đến mức những nhân vật như Khí Tuyệt Ma Tiên, Chiến Bộ Độ, Khí Hải Lão Tổ, Lục Úy Nhân, Thẩm Thương đều trở thành người làm nền.
Cái giá bỏ ra của trận giao phong này khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Á tiên tôn Chiến Bộ Độ, Khí Tuyệt Ma Tiên đều bỏ mình. Cổ tiên dưới trướng Phương Nguyên tổn thất gần nửa trăm.
Bát cực tử của Trường Sinh Thiên chỉ còn lại một nửa. Bên trong Phong Ma Quật, bao gồm Nhiếp Cuồng Phong, Bộ Thiên Không, Đoạn Hổ cùng với ức vạn sinh linh đều bị diệt vong.
Cuối cùng, Vô Cực Ma Tôn vĩnh sinh thất bại, Phương Nguyên trở thành bên thắng lớn nhất.