favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3603: Hắc thiên linh (2)

Chương 3603: Hắc thiên linh (2)

U Hồn Ma Tôn bị vây trong tầng thứ chín, không cảm ứng được. Có lẽ trong năm vực cũng không cảm ứng được, nhưng khi đến hai thiên Thái Cổ, lại có cảm ứng vô cùng rõ ràng.

“Hắc thiên linh, Bạch thiên linh chiếu ứng Hắc thiên, Bạch thiên Thái Cổ, giống như địa linh phúc địa, thiên linh động thiên nắm giữ quyền hành của hai thiên.”

“Cho dù là vậy, lấy thiên linh Bạch thiên làm hạch tâm sát chiêu Thiên Tướng mới có thể cảm ứng được rất nhiều động thiên trong Bạch thiên, đồng thời còn có thể trợ giúp ta nhanh chóng xâm lấn Thiên Đình.”

“Hiện tại, hai thiên Thái Cổ dung hợp, thiên linh Hắc Bạch cũng có xu hướng dung hợp tự nhiên. Mặc kệ bên nào nuốt chửng bên nào, thực lực tăng mạnh, trở thành hạch tâm mới của hai thiên Thái Cổ sau khi dung hợp.”

Đủ loại nguyên nhân lóe lên trong mắt Phương Nguyên rồi biến mất.

Bên kia, U Hồn Ma Tôn dường như đã đưa ra quyết định, giống như tuân theo bản năng cơ thể, một đầu đánh tới Phương Nguyên.

Hình thể của ông ta khổng lồ. Tuy đây không được tính là cơ thể nhưng tu vi cửu chuyển lại hàng thật giá thật. Tốc độ cực nhanh, phi hành trong Hắc thiên có thể được xem là thuấn di.

Phương Nguyên thở dài một tiếng, nhìn U Hồn Ma Tôn càng lúc càng đến gần. Hắn mang theo sát chiêu Thiên Tướng, quyết định bay về phía…

Mặt trời.

Mặt trời là vật của Bạch thiên Thái Cổ, có thể khắc chế Hắc thiên.

U Hồn Ma Tôn nuốt chửng hắc thiên linh, nhất định sẽ bị áp chế.

Phương Nguyên cũng không di chuyển xung quanh.

Thứ nhất, sát chiêu Thiên Tướng không ổn định, tốc độ nhanh, rất dễ dàng sụp đổ. Thứ hai, đến gần mặt trời, đối với sát chiêu Thiên Tướng mà nói, hoàn cảnh rất thích hợp. Thứ ba, nếu Phương Nguyên di chuyển đến nơi khác, khai chiến với U Hồn Ma Tôn, hai tôn kia phát hiện ra hư thực, nhất định sẽ thừa cơ ra tay.

Mục đích chủ yếu nhất của Phương Nguyên vẫn là thăng luyện Thiên Nguyên Bảo Hoàng Liên.

Hắn muốn dốc hết toàn lực kéo dài thời gian, đồng thời chủ trì thăng luyện.

Rống.

U Hồn Ma Tôn bắt đầu truy sát Phương Nguyên.

Vô số màn khói màu đen, hàng ngàn hàng vạn giống như xiềng xích chụp vào Phương Nguyên.

Phương Nguyên hừ lạnh một tiếng, miễn cưỡng rút tinh thần đánh tan xiềng xích.

Tốc độ của hắn tăng lên, lại càng đến gần bầu trời hơn.

Khoảng cách giữa hai bên càng lúc càng gần nhau, nhiệt và lửa khiến Phương Nguyên dần dần không mở được hai mắt. Nếu không nhờ thôi động thủ đoạn phòng ngự, hắn đã sớm bị đốt thành một ngọn đuốc hình người.

U Hồn Ma Tôn đuổi theo không bỏ.

Ông ta há miệng phun ra hồn hà hạo đãng, bay vụt ra vô số hồn thương, còn dẫn phát nổ tung. Đủ loại thủ đoạn mưu toan chặn đường Phương Nguyên. Nhưng mới đi được nửa đường đã bị ánh sáng mặt trời áp chế hơn phân nửa. Khi đến chỗ Phương Nguyên, lập tức bị hắn nhanh chóng đánh tan.

Thiên Tướng gào thét không ngừng, âm thanh càng lúc càng thê lương.

Càng gần đến mặt trời, rất nhiều đạo ngân Quang đạo, Viêm đạo xung quanh khiến cho sát chiêu Thiên Tướng không chịu nổi.

“Không thể đến gần thêm được nữa. Nếu gần nữa, ta sẽ không cách nào duy trì Thiên Tướng.” Phương Nguyên cắn răng, chỉ có thể nương theo hướng mặt trời tiến lên, duy trì khoảng cách nhất định với U Hồn Ma Tôn.

U Hồn Ma Tôn rốt cuộc giết đến, triển khai giao phong chính diện với Phương Nguyên.

Phương Nguyên vừa đánh vừa lui. Hắn một mặt muốn giữ vững sát chiêu Thiên Tướng, mặt khác còn phải đối phó với U Hồn Ma Tôn, còn phải chủ trì thăng luyện tiên cổ cửu chuyển, tốc độ suy nghĩ giảm xuống khủng khiếp, dự trữ tiên nguyên càng thêm báo động.

Thế cục nguy cấp.

Không thể tiếp tục như vậy được nữa. Giao thủ chân chính, hư thực sẽ bị nhìn thấu, Thiên Cơ Lẫn Lộn sẽ không che giấu được.

Ánh mắt Phương Nguyên hiện lên hung mang. Hắn biết bây giờ ánh mắt của hai người kia đang sáng ngời nhìn chằm chằm động tĩnh trong này.

“Thiên Tướng, chỉ có thể hy sinh ngươi thôi.”

Sau một khắc, Phương Nguyên ngang nhiên phát động Thiên Cơ Lẫn Lộn.

Chỉ là lần này, hắn lựa chọn tiêu hao hạch tâm sát chiêu Thiên Tướng, Bạch thiên linh Thái Cổ.

Thiên Tướng kêu lên, sợ hãi nhìn chủ nhân của mình.

Sau mấy hơi thở, nó đã hoàn toàn tiêu tán.

Rất nhiều đạo ngân Thiên đạo giống như dãy núi gia trì trên người Phương Nguyên.

U Hồn Ma Tôn nổi giận. Phương Nguyên diệt đi Thiên Tướng trước mặt ông ta, không để lại cho ông ta chút nào.

Sau một khắc, sát chiêu Hồn đạo bạo phát, thế công như hắc triều cuốn ngược thương khung.

Phương Nguyên hừ lạnh một tiếng, quay người bay vụt về phía mặt trời.

Sát chiêu tiên đạo, Thất Sát Hồng Quang.

Phương Nguyên đưa tay đẩy một cái, một luồng hồng quang từ lòng bàn tay bắn ra.

Ầm ầm.

Một tiếng vang thật lớn, hồng quang đột nhiên bành trướng mấy chục lần, giống như trụ trời quét ngang, quét dọn vô số hồn vụ yên chướng.

Có được khe hở, tốc độ Phương Nguyên tăng vọt, từ trong hồn vụ yên chướng thuận lợi phá vây mà ra.

Chỉ trong nháy mắt, ánh mặt trời cực nóng tràn ngập tầm mắt của Phương Nguyên. Ánh sáng kinh khủng cùng với nhiệt lượng nhanh chóng trừ khử hồn vụ yên chướng sau lưng Phương Nguyên.

U Hồn Ma Tôn phẫn nộ tru lên, xé rách hồn vụ yên chướng vốn đã mỏng manh, một lần nữa truy sát.

“Còn đi theo?” Ánh mắt Phương Nguyên lóe lên lãnh quang.

Trong thời khắc quan trọng, hắn đã hy sinh Thiên linh Bạch thiên, không còn sát chiêu Thiên Tướng liên lụy, hắn như tháo bỏ xuống một ngọn núi lớn vô hình.

Trước đó, hắn không cách nào đến gần mặt trời là do sát chiêu Thiên Tướng liên lụy.

Bây giờ hắn không còn cố kỵ gì nữa, lập tức đến gần mặt trời.

Ánh sáng kinh khủng gần như chiếu mù hai mắt Phương Nguyên. Nhiệt độ tăng mạnh, cho dù đã cách ba lớp phòng ngự, Phương Nguyên cũng cảm thấy hô hấp bắt đầu khó khăn, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa.

U Hồn Ma Tôn đằng sau lưng thôi phát sát chiêu, mấy trăm cánh tay như cự mộc che trời. Khói đen từ trên người hắn mãnh liệt bắn ra, rất nhanh chiếm cứ phạm vi vài dặm.

Chương trướcChương tiếp