favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3645: Một giấc ngủ hoàn chỉnh (1)

Chương 3645: Một giấc ngủ hoàn chỉnh (1)

Chân trời bỗng nhiên xuất hiện một bóng người.

“Là Ngô Soái đại nhân.” Vẻ mặt Thạch Tam Bách hiện lên sự cung kính.

“Đến rồi, Ngô Soái là phân thân Long nhân của Phương Nguyên.” Tim Ngư Tư đập rộn lên, âm thầm cổ vũ bản thân.

Tương lai Giao nhân tộc nhất định phải dựa vào nàng tranh thủ.

Ngư Tư vội nhìn trang phục của mình. Lần này nàng đeo một sợi dây chuyền trân châu hiếm thấy, có thể tản ra mùi gió biển thơm ngát, một thân nghê thường lộ ra dáng người yểu điệu, vảy cá sáng ngời không nhiễm bụi trần mang đến cho người ta cảm giá thuần khiết.

Ngư Tư thỏa mãn gật đầu, chợt lấy lại tinh thần, đôi mắt đẹp chuyển động, gương mặt nở nụ cười, dốc hết toàn lực thể hiện ra mặt tịnh lệ nhất của mình.

Thạch Tam Bách trợn mắt há mồm, lập tức hiểu được dự định của nữ tiên Giao nhân.

Khi Ngô Soái đến trên không phi cát địa động, Ngư Tư ôn nhu nói: “Bái kiến Ngô Soái đại nhân.”

m thanh này khiến Thạch Tam Bách rùng mình, vội vàng hành lễ bái kiến.

Ngô Soái thản nhiên gật đầu, ánh mắt quét qua hai người một chút, sau đó thôi động sát chiêu điều tra, thẩm tra kỹ càng phi cát địa động.

Sau ba lần, Ngô Soái hài lòng nói: “Không tệ, các ngươi bố trí phi cát địa động rất thỏa đáng.”

Nói xong, Ngô Soái bắt đầu ra tay điều hành tiên cổ, phàm cổ và rất nhiều tiên tài, bắt đầu trải tiên trận.

Ngư Tư cẩn thận quan sát Ngô Soái, chỉ thấy dáng người Ngô Soái tráng kiện, gương mặt anh tuấn, sóng mũi cao, khóe môi kiên nghị tạo nên sự oai hùng tuyệt luân cho y.

Một đôi long đồng hổ phách, trên trán còn mọc một cặp sừng rồng san hô màu vàng, nhất là vảy kim long lập lòe tỏa sáng, rất gần với thẩm mỹ quan của Giao nhân.

“Phương Nguyên đại nhân quả nhiên là mỹ lệ tuyệt luân.” Ngư Tư tán thưởng trong lòng.

Bản thể Phương Nguyên mang đến cho nàng một sự rúng động, một cảm giác chỉ có thể cúng bái, ngưỡng vọng, khiến Ngư Tư tự ti mặc cảm. Còn sự anh tư của Ngô Soái đã đả động trái tim của nàng.

Mấy canh giờ sau, Ngô Soái đã bố trí xong tiên trận.

“Ngô Soái đại nhân quả nhiên thủ đoạn cao minh, bố trí tiên trận không cần tốn nhiều sức.” Ngư Tư lên tiếng tán thưởng.

Ngô Soái mỉm cười nói: “Trước mắt còn chưa thể kết luận, còn phải xem hiệu dụng thực tế. Các ngươi lui ra phía sau một chút đi, chú ý an toàn.”

Đại trận mới dựng xong, lần thôi động đầu tiên tương đối nguy hiểm. Nếu sát chiêu sụp đổ, dẫn đến cổ tiên bị phản phệ. Tiên trận sụp đổ không những phản phệ cổ tiên mà còn dẫn phát cảnh vật chung quanh kịch biến.

Dù sao đại trận cũng có liên quan chặt chẽ với hoàn cảnh chung quanh.

Nhất là đại trận điểm tài nguyên, một khi sụp đổ, đạo ngân khổng lồ của điểm tài nguyên kịch biến, tổn thương sẽ rất lớn.

Đây đều là kinh nghiệm đã có được.

Trước đó đã có mấy lần bố trí tiên trận thất bại, dẫn đến đạo ngân hỗn loạn, hoàn cảnh kịch biến. Điểm tài nguyên tổn thất là chuyện nhỏ, tình thế kinh khủng mới là chuyện lớn.

Ngô Soái cẩn thận thôi động đại trận.

Dù sao y cũng chuyên tu Nô đạo, sở dĩ bố trí đại trận là vì cảnh giới Trận đạo cùng hưởng với bản thể.

Cho nên, một khi đại trận xuất hiện sơ suất, dựa vào thủ đoạn của Ngô Soái vẫn khó mà xử lý. Dù sao y cũng không phải cổ tiên Trận đạo.

Tiên trận bắt đầu vận chuyển, tạm thời không thấy có gì ngoài ý muốn phát sinh.

Mắt Ngô Soái sáng như đuốc, không hề có sự thả lỏng.

Sau mấy hơi thở, Ngư Tư rốt cuộc nhịn không được, lớn mật chủ động đến gần Ngô Soái, dùng biểu hiện sùng bái nói: “Ngô Soái đại nhân, tiên trận này xem ra không có vấn đề.”

Ngô Soái cũng không nhìn nàng, chỉ nhướng mày, hít hà: “Đây là mùi gì thế?”

Sắc mặt Ngô Soái hiện lên vẻ thẹn thùng. Đây là mùi thơm từ viên trân châu trên người nàng.

Đúng lúc này, một tiếng động vang lên.

Mùi thối từ trong phi cát địa động phun ra ngoài.

Trong phạm vi mười dặm lập tức hôi thối vô cùng, sắc mặt Ngư Tư trắng bệch, thiếu chút nữa nôn mửa ngay tại chỗ.

Mùi thơm trân châu đã bị đè bẹp, đồng thời dây chuyền trân châu trắng noãn đã bị nhuộm đen hoàn toàn.

Ngô Soái cười ha hả: “Các ngươi đừng lo, đây là xú khí địa phế. Phi cát địa động bị phá dỡ, thủ pháp không quá quan, để lại trầm tích hủ độc phế khí bên trên mặt đất trong động. Bây giờ thì tốt rồi, nó đã bị đại trận của ta bài tiết ra ngoài, tai họa ngầm đã không còn.”

“Chúc mừng Ngô Soái đại nhân.” Thạch Tam Bách vội vàng lớn tiếng khen hay.

Ngư Tư cố nén mùi thối, cũng tán dương: “Tất cả đều nhờ thủ đoạn trác tuyệt của Ngô Soái đại nhân.”

Nàng lớn mật đến gần một chút, cố gắng hết sức thu hút ánh mắt của Ngô Soái.

Nhưng vào lúc này, từng luồng cát đá từ trong phi cát địa động bay ra.

Số cát đá này mang theo khí ẩm nồng đậm, không khô ráo chút nào, bởi vì xú khí địa phế vẫn còn tràn ngập mùi thối.

Từng luồng cát đá bay vụt giữa không trung, sau đập xuống sa mạc chung quanh, phát ra tiếng ẹc ẹc.

Giống như….

Tiếng bị tiêu chảy.

Ngư Tư nhìn cát đá bay đầy trời, nhất thời tâm như tro tàn.

Trong tình huống này, mặc cho nàng chói lọi như thế nào, Ngô Soái cũng không có cảm giác động tâm.

Sau khi cát đá phun một hồi thì trở lại bình thường.

Rất nhiều hạt cát tinh tế khô ráo từ trong phi cát địa động bay ra ngoài, bay thẳng lên không trung, cách mặt đất chừng vài chục trượng, lúc này mới giống như mưa phùn bay lả tả xuống.

Đây đều là phi cát, là tiên tài, tính chất rất nhẹ.

Mặc dù chỉ là tiên tài lục chuyển, nhưng thắng ở số lượng nhiều.

Dưới tác dụng của đại trận, phi cát địa động đã trở thành một trong tiết điểm địa mạch.

Ngô Soái thỏa mãn gật đầu, giọng nói mừng rỡ: “Như vậy, địa mạch bên trong tiên khiếu chí tôn đã hoàn thành vòng thứ hai. Trước cuộc chiến Phong Ma Quật, mặc dù là vòng thứ hai, nhưng tiết điểm vòng thứ hai thưa thớt, nào có được quy mô như bây giờ?”

Chương trướcChương tiếp