favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3650: Ngư Tư mọc lông (2)

Chương 3650: Ngư Tư mọc lông (2)

“Tiểu nữ tử Ngư Tư bái kiến Mộng Cầu Chân đại nhân.” Ngư Tư vội vàng hành lễ.

Nàng kích động vô cùng.

Đây quả thật là phúc họa tương y, có thể gặp được một phân thân khác của Phương Nguyên đại nhân, thật sự quá may mắn.

“Ngươi không có việc gì chứ?” Mộng Cầu Chân nhẹ giọng hỏi thăm.

Ngư Tư ngẩng đầu lên, nhìn thấy vị Mộng Cầu Chân này có mái tóc dài màu hồng phấn, giống như mộng ảo, ánh mắt lưu chuyển, mê người vô cùng. Đường cong gương mặt nhu thuận, lúc này y đang nở nụ cười quan tâm, khiến nội tâm của nàng cảm thấy ấm áp theo.

“Thật đẹp…” Ngư Tư mở to mắt nhìn, thấp giọng lẩm bẩm.

Mặc dù Mộng Cầu Chân chỉ có tu vi lục chuyển, nhưng được y quan tâm, trong lòng Ngư Tư đột nhiên sinh ra một cảm giác an toàn.

Nàng nhớ đến mưu tính của mình, lại càng tỏ ra yếu ớt, đưa tay ôm mặt chực khóc: “Đa tạ Mộng Cầu Chân đại nhân quan tâm. Tiểu nữ tử đã dốc hết toàn lực, lúc này mới che được lại tiết điểm địa mạch. Nhưng đại trận chung quanh tiết điểm, tiểu nữ tử không cách nào bảo vệ được.”

Mộng Cầu Chân gật đầu: “Ta nhớ đại trận này, vì nó là do ta bố trí. Dựa theo hoàn cảnh lúc đó, trận cơ vùi sâu dưới mặt đất, kết cấu đại trận tương đối sơ hở, tạo thành một trận mô.”

“Đúng vậy.” Ngư Tư đồng cảm: “Trận mô rất dễ nát, ta đã tu bổ nhiều lần, nhưng vừa tu bổ xong, quay đầu liền rách.”

Mộng Cầu Chân nhìn chằm chằm Ngư Tư, bỗng nhiên duỗi tay ôm nàng vào lòng, sau đó giở trò.

Xoa bóp, kiểm tra.

Ngư Tư trợn tròn mắt, cả người cứng ngắc như tượng đá.

Tại sao lại như vậy?

Phong cách giữa các phân thân Phương Nguyên đại nhân khác biệt quá lớn.

Sớm biết như vậy, trực tiếp tìm Mộng Cầu Chân đại nhân, không phải tốt hơn sao?

“Cái tên Mộng Cầu Chân đúng là hay, mộng đẹp đã trở thành sự thật.” Cảm giác hạnh phúc mãnh liệt tràn ngập khắp toàn thân. Cơ thể cứng ngắc của nàng nhanh chóng mềm xuống, núp trong lòng Mộng Cầu Chân, nhìn gương mặt của y, gương mặt của nàng đỏ bừng.

Nhưng sau một khắc, Mộng Cầu Chân bình tĩnh nói: “Vấn đề quả nhiên xuất hiện trên người của ngươi. Ngươi đã bị ô nhiễm rồi.”

“Cái… cái gì?” Ngư Tư kinh ngạc.

Mộng Cầu Chân nói tiếp: “Ngươi bị ô nhiễm rất nghiêm trọng. Người bị ô nhiễm, thật ra đã sớm hết sạch sức lực, nhưng sau khi ngươi bị ô nhiễm, ngươi trở thành tiềm ẩn đầu nguồn, vẫn luôn chống đỡ. Ngươi càng chống đỡ lại càng khiến cho tình thế dị thường phát sinh mãnh liệt.”

“Là thật sao?” Ngư Tư mở to mắt, khó có thể tin.

“Ngươi không tin?” Mộng Cầu Chân mỉm cười, vỗ vai của nàng.

“Ngươi nhìn đi, ngươi mọc lông rồi kìa.” Mộng Cầu Chân nói: ‘Ta đã kích phát đạo ngân dị thường trên người ngươi.”

Ngư Tư kiểm tra, thiếu chút nữa té xỉu ngay tại chỗ.

Chỉ thấy ngực, mũi, nách đều mọc lông.

Chỉ trong mấy hơi thở, những cọng lông này đã vượt qua chiều dài bàn tay người trưởng thành.

Mộng Cầu Chân lại vỗ: “Ngươi nhìn đi, ngươi bị mốc rồi kìa.”

Tóc Ngư Tư vốn thẳng tắp, bây giờ mềm oặt xuống, bên trên mọc đầy nấm mốc màu trắng. Một mùi hư thối nồng đậm xông vào mũi của nàng.

Ngư Tư rơi nước mắt.

Điều này là một sự đả kích rất lớn đối với nàng.

Bởi vì thẩm mỹ quan của Giao nhân không liên quan gì đến tóc. Cái mà Giao nhân thưởng thức chính là vảy cá. Chúng phải bóng loáng và có hình thái giọt nước.

Lông xù chính là xấu xí.

“Ta nên làm cái gì đây? Đại nhân, ngài mau cứu ta với, Mộng Cầu Chân đại nhân.” Ngư Tư khẩn cầu. Lần này là khẩn cầu hoàn toàn phát ra từ tâm.

Mộng Cầu Chân mỉm cười: “Muốn ta ra tay, ngươi phải bỏ ra điểm cống hiến.”

“Ta đồng ý dùng tất cả của ta, toàn bộ.” Ngư Tư vội vàng kêu lên.

Mộng Cầu Chân khẽ lắc đầu: “Nhưng điểm cống hiến của ngươi còn chưa đủ.”

Ngư Tư gấp đến độ đầu váng mắt hoa, vội vàng nói: “Bởi vì trước đó ta đã đổi tiên cổ.”

“Ừm, cứ như vậy đi.” Mộng Cầu Chân nói, sau đó thúc giục thủ đoạn Mộng đạo.

Một vầng sáng màu hồng bao phủ Ngư Tư, trấn áp lông tóc trên người nàng, khôi phục lại hình dáng ban đầu của Ngư Tư.

Mộng Cầu Chân nói: “Ta tạm thời phong ấn đạo ngân dị thường trên người ngươi. Chờ ngươi tích lũy đủ điểm cống hiến, ngươi đến thành Tinh La, ngươi sẽ được trị liệu ở đó. Đi thôi.”

Nói xong, Mộng Cầu Chân không thèm để ý đến Ngư Tư nữa, bắt đầu tu bổ đại trận tiết điểm địa mạch.

Ngư Tư cắn răng, hành lễ cáo từ.

Bay được nửa đường, nàng thôi động cổ trùng nhìn danh sách bảng nhiệm vụ.

“Tại sao lại xuất hiện nhiều nhiệm vụ bố trí điểm tài nguyên như thế chứ?” Sắc mặt Ngư Tư trắng bệch, trong lòng mơ hồ xuất hiện cảm giác buồn nôn.

Nhưng cũng không còn cách nào, để chữa khỏi cho mình, nàng chỉ có thể cắn chặt răng lựa chọn một nhiệm vụ.

“Bố trí ao Huyền Hoàng. Nhiệm vụ này ban thưởng điểm cống hiến nhiều nhất.”

Sắc mặt Ngư Tư trắng bệch, khóe mắt nặng xuống, tinh thần hoảng hốt bước vào thành Tinh La.

Vất vả hơn mười ngày không ngủ không nghỉ, rốt cuộc dưới sự hợp tác của hai vị cổ tiên khác, ao Huyền Hoàng đã được bố trí xong.

“Đây không phải Ngư Tư tiên tử sao? Nghe nói ngươi phụ trách bố trí ao Huyền Hoàng?”

Có cổ tiên chủ động chào hỏi Ngư Tư.

Ngư Tư vội vàng phấn chấn tinh thần, lên tiếng đáp lại.

“Vận khí xem như không tệ. Điểm cống hiến của nhiệm vụ này rất nhiều. Lúc đó ta không thể phân thân. Nếu không, ta cũng muốn tiếp nhận nhiệm vụ này.” Lại có cổ tiên nói chuyện với Ngư Tư.

Ngư Tư vội vàng mỉm cười, gật đầu với người này.

Hai người gặp thoáng qua, rất nhanh tạm biệt nhau.

Đây là phong cách hành sự của cổ tiên tiên khiếu chí tôn, luôn vội vàng, lúc nào cũng giành giật từng giây.

“Trạng thái của muội không tốt, mau đến đại điện Can Mệnh đi.” Liên Khả Tâm nhìn thấy Ngư Tư, ân cần hỏi.

“Tỷ cũng ở đây sao?” Ngư Tư nhìn thấy cổ tiên đồng tộc, lập tức thả lỏng hơn rất nhiều.

Chương trướcChương tiếp