favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3653: Đại chiến thảo Phòng (1)

Chương 3653: Đại chiến thảo Phòng (1)

Sau một khắc, Kê Lung Khuyển Xá bộc phát ánh sáng chói mắt. Mấy chục con hoang thú thượng cổ có gà có chó miễn cưỡng kết thành hai đội, ngang nhiên xông về phía trước.

Vạn Hào Quang nhìn thấy, lập tức hiểu được dự định của Phòng gia. Hắn ta lên tiếng rống to: “Đừng để bị tách ra. Nếu ai lạc đàn, nhất định sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng.”

Cổ tiên Phòng gia núp trong ba tiên cổ phòng, còn cổ tiên liên minh thì bay lên giữa không trung.

Sắc mặt cổ tiên đều thay đổi. Ai muốn dùng nhục thân của mình để ngăn cản hoang thú thượng cổ này chứ?

Cho dù dùng sát chiêu, nhất thời cũng không cách nào tiêu diệt.

Một khi vừa đánh vừa lui, trận hình vốn lỏng lẻo lập tức bị phá hư, khiến cho Phòng gia đạt được mục đích.

Đúng lúc này, một vị cổ tiên trong liên minh cười to một tiếng, diện mạo bỗng nhiên thay đổi.

“Để ta ra tay.” Ông ta mặc đại bào màu xanh, cười ha hả, âm thanh ồn ào mang đến ấn tượng thật sâu cho người khác.

“Ngươi không phải Điền Phong Mang, ngươi là Điền Đại Kê.” Trong liên minh, các cổ tiên khác kinh hô, gương mặt hiện lên sự yêu thích.

Điền Đại Kê có tu vi thất chuyển, chuyên tu Nô đạo.

Ông ta cũng không phải dòng chính Điền gia. Ông ta vốn chỉ là một người có tư chất tu hành thấp, cả đời chỉ có thể trở thành nông phu.

Nhưng trong một lần chăm ruộng, ông ngoài ý muốn tìm được một phần truyền thừa cổ tiên.

Nhờ phần truyền thừa này, vận mệnh của ông đã phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Ban đầu, ông âm thầm tu hành, sau đó bị phát hiện, không thể không giao lại truyền thừa cho Điền gia.

Cổ tiên tiếp nhận lúc đó là Điền Cương Huy, làm người chính phái, không ham phần truyền thừa này, ngược lại còn ra sức bảo vệ Điền Đại Kê.

Điền Đại Kê kế thừa phần truyền thừa kỳ lạ, chỉ có thể nô dịch gà, nhưng hiệu quả lại rất cao.

Sau một khắc, Điền Đại Kê đột nhiên ra tay, thôi động sát chiêu Nô đạo, khống chế toàn bộ hoang thú thượng cổ gà của Phòng gia.

Số hoang thú thượng cổ lập tức quay đầu mâu, đối phó hoang thú thượng cổ chó sau lưng.

Nhất thời, gà chó giao phong, giết đến chiến trường cát đất đầy trời.

Nguy cơ liên minh thảo Phòng lập tức được giải quyết. Đám người Vạn Tiêu, Vạn Hào Quang bắt đầu ra tay.

Sát chiêu Phong đạo, Quang đạo, Viêm đạo theo thứ tự bộc phát, hình thành ba đợt thế công hoàn mỹ phóng đến Kê Lung Khuyển Xá.

Phòng gia có mưu tính, Vạn gia cũng có chuẩn bị.

Thân phận Điền Đại Kê là một bí mật, cho đến bây giờ mới bại lộ ra ngoài, là kết quả câu thông cố ý của Vạn gia với Điền gia.

Mặc dù liên minh bị Phòng gia trì hoãn bước chân, nhưng Vạn gia cũng không lãng phí thời gian. Trong lúc nội bộ thương thảo, Vạn gia cũng đã tích cự tổ chức diễn luyện cho cổ tiên.

Cổ tiên liên minh khó có sự ăn ý lẫn nhau, đơn đả độc đấu không có vấn đề, nhưng quần chiến lại là nhược điểm lớn nhất.

Dù sao đạo ngân lưu phái khác nhau cũng bài xích nhau.

Dựa vào nhược điểm này, dưới điều kiện Thiên Đình không ngừng cung cấp tiên nguyên thạch, chư tiên liên minh chuyên cần khổ luyện, đã dưỡng thành sự ăn ý quần chiến sơ bộ.

“Phòng Hóa Sinh.” Phòng Thê Trường vừa khống chế Kê Lung Khuyển Xá lui về phía sau vừa kêu gọi viện thủ.

Mặc dù hoang thú gà thượng cổ lâm trận phản chiến, nhưng Kê Lung Khuyển Xá vẫn điều khiển được hoang thú chó thượng cổ như cũ. Tiên cổ phòng này rất quan trọng. Nếu bị oanh tạc, tổn thất tiên cổ mấu chốt, vậy thì không xong rồi.

Hoang thú chó thượng cổ sẽ không còn tuân mệnh, nhanh chóng tan tác.

Phòng Hóa Sinh đang ở bên trong Lạc Anh Quán, nghe vậy lập tức chạy đến.

Sát chiêu tiên đạo, Kính Hoa.

Mặt ngoài Lạc Anh Quán bộc phát ánh sáng.

Ánh sáng trắng noãn như tuyết. Đầu tiên là bộc phát, sau đó đột nhiên thu liễm, hóa thành một nụ hoa cực lớn trên nóc nhà.

Nụ hoa nhanh chóng nở rộ, từng cánh hoa giống như thấu kính phát ra tia sáng.

Bên trong quá trình nở rộ, cánh hoa đụng vào nhau, phát ra tiếng giòn vang liên tiếp.

Sau khi đóa hoa triệt để nở rộ, nóc nhà Lạc Anh Quán còn muốn lớn hơn ba phần, vô cùng lộng lẫy.

Kính hoa chớp mắt thành hình, bộc phát lực hút mạnh mẽ.

Mặc kệ Vạn Hào Quang hay là Vạn Tiêu, hay là các sát chiêu khác, hơn phân nửa uy năng đều bị kính hoa hút vào.

Nhưng còn gần một nửa uy năng khiến Lạc Anh Quán không ngừng chấn động. Một số cánh hoa Kính Hoa vỡ vụn, những cánh hoa còn lại một lần nữa thu nạp, hình thành nụ hoa.

“Trả lại cho các ngươi.” Phòng Hóa Sinh khẽ quát một tiếng.

Nụ hoa Kính Hoa một lần nữa nở rộ, hút uy năng sát chiêu tiến đến, sau đó phóng ngược ra ngoài.

Đóa hoa hoàn toàn tiêu tán, phóng ra sát chiêu khiến cho đám người Vạn Hào Quang không thể đoạn hậu rút lui, chỉ có thể vất vả ngăn cản.

Phòng Hóa Sinh thấy ba người kia chật vật không chịu nổi, biết chiến cơ đã có, đang định truy kích, bỗng nhiên trận địa đối diện xuất hiện một tiên cổ phòng Viêm đạo.

Tiên cổ phòng giống như bánh xe to lớn, phóng hai vị cổ tiên Đổng gia là Đổng Châu và Đổng Minh ra ngoài.

Tiên cổ phòng Đổng gia Xích Hà Xa.

Bên trong Xích Hà Xa, gương mặt Đổng Minh hiện lên sự cừu hận, la lớn: “Phòng gia, các ngươi đã từng dùng tiên cổ phòng đánh lén điểm tài nguyên Đổng gia ta, hủy đi ốc đảo Bảo Nguyệt của tộc ta. Thù này, hôm nay chúng ta sẽ báo.”

Xích Hà xa dùng thế nghiền ép, phát động ngàn vạn ngọn lửa cháy lên hừng hực, trực tiếp vọt đến Lạc Anh Quán.

Oành.

Một tiếng vang thật lớn, Lạc Anh Quán run rẩy kịch liệt, nhanh chóng lui về phía sau.

“Chạy đi đâu?” Xích Hà Xa đuổi theo không bỏ.

Không bao lâu sau, ngọn lửa đã bám vào Lạc Anh Quán.

Xét theo một trình độ nào đó, Xích Hà Xa đã khắc chế được tiên cổ phòng Mộc đạo Lạc Anh Quán.

Chương trướcChương tiếp