favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3658: Vạn Cổ Sầu (2)

Chương 3658: Vạn Cổ Sầu (2)

“Lục Úy Nhân đại nhân, xem ra Phòng gia đã thắng.”

“Đó là đương nhiên, còn không nhìn xem là ai đang ủng hộ bọn họ.”

Hai vị cổ tiên người Đá đứng bên cạnh Lục Úy Nhân, nhìn thấy tình cảnh này, không khỏi nở nụ cười kiêu ngạo.

Nhưng Lục Úy Nhân lại cau mày, nhận ra chỗ không ổn.

“Biểu hiện của hai vị cổ tiên Thiên Đình vẫn ung dung, xem ra sự việc cũng không đơn giản như vậy.”

Chu Hùng Tín, Vạn Tử Hồng của Thiên Đình vẫn rất bình thản, thậm chí ánh mắt còn mang theo sự chờ mong.

Trong Vạn Tuế Lâu bỗng nhiên vang lên một âm thanh của nữ: “Hậu nhân Phòng gia quả nhiên ghê gớm, mưu tính cũng chu đáo, nhưng Vạn gia ta sao lại bị khi nhục như thế?”

Chư tiên Phòng gia không khỏi kinh nghi.

Trong thời khắc mấy chốt, giọng nữ này lại đại diện cho Vạn gia mà lên tiếng. Nàng ta rốt cuộc là ai?

Chẳng lẽ Thiên Đình nhúng tay vào sao?

Nhưng tin tức về Vạn Tử Hồng, Phòng gia cũng biết không ít, không phải giọng này.

“Dám thỉnh giáo tính danh của vị tiên tử này. Đây là cuộc chiến giữa Phòng gia và Vạn gia.” Phòng Công cau mày, dò hỏi.

“Ha ha ha.” Nữ tiên thần bí cất tiếng cười to, giọng của nàng khàn khàn, không êm tai nhưng lúc này lại tràn ngập sự tự tin.

Nương theo tiếng cười, một luồng khí tức bát chuyển mênh mông tràn ra.

"Phong trần hoa lạc tẫn,

Nhân phi sự sự hưu.

Niên chung hàn thanh toái,

Nan tiêu vạn cổ sầu!"

Ngâm một bài thơ, thiên địa ảm đạm.

m phong thê lương, tình cảnh bi thảm.

Trong phạm vi vài dặm, vạn vật sinh linh bao gồm cổ tiên đều cảm nhận được một sự sầu bi chạy lên não.

Sầu sầu sầu.

Thất vọng, u sầu, buồn khổ, suy sụp tinh thần… đủ loại cảm xúc khiến người ta phải rơi lệ, lồng ngực đau nhói, gần như không cách nào thở dốc.

Sáu tiên cổ phòng vây quanh Vạn Tuế Lâu ngã trái ngã phải, lung la lung lay, giống như muốn rơi xuống đất.

Phòng Thê Trường thân là cổ tiên Trí đạo lại càng nửa quỳ, mặt mũi tràn ngập vẻ dữ tợn, cố gắng ngăn cản sát chiêu kinh khủng của Vạn gia, miệng mũi tràn đầy máu tươi.

Phòng Công miễn cưỡng ngăn cản, kinh hoảng lui nhanh, miệng kinh hô: “Ngươi là Vạn Cổ Sầu?”

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nếp nhăn trên mặt ông tăng lên, nhanh chóng già đi, tuổi thọ bị rút gần trăm năm.

“Rút lui… “Phòng Thê Trường khó khăn phát ra tiếng.

Sáu tiên cổ phòng Phòng gia hốt hoảng trở ra.

Chư tiên liên minh đã rút đến biên giới chiến trường trợn mắt há mồm.

“Vạn Cổ Sầu? Không phải nữ tiên bát chuyển đỉnh phong mạnh nhất trong lịch sử Vạn gia sao?”

“Khi nàng ta còn tại vị, Vạn gia gần như bao phủ toàn bộ Tây Mạc.”

“Nàng ta sống một vạn năm, Vạn Tuế Lâu là do nàng ta sáng tạo ra?”

“Nàng ta còn sống?”

“Không sai, đây khả năng là thủ bút của Thiên Đình.”

“Nhất định là nàng ta. Chiêu này của nàng ta cũng có tên là Vạn Cổ Sầu, ghi tên sử sách. Nếu không kiêm tu Trụ đạo, Trí đạo thì không thể thi triển. Cũng chỉ có nàng ta mới có thể thôi phát được uy năng đáng sợ của Vạn Tuế Lâu.”

“Một chiêu này đã có phong thái của Á tiên tôn.”

Quần tiên chấn động.

Sau một khắc, Vạn Cổ Sầu thu hồi sát chiêu, la lên với cổ tiên liên quân: “Các ngươi còn chưa ra tay sao?”

Quần tiên giật mình, một lần nữa quay lại chiến trường.

Sát chiêu Vạn Cổ Sầu khiến cảm xúc cổ tiên Phòng gia khó mà giải quyết, chiến lực bản thân phát huy không đến hai thành, một đường tan tác.

Vạn Tuế Lâu lãnh tụ quần hùng triển khai truy sát.

Quần tiên đầu tiên là đánh tan Yên Ba Lâu, sau đó phá hư Niệm Khứ Đình.

Để cứu Phòng Thê Trường bên trong Niệm Khứ Đình, Phòng Công phải đích thân ra tay.

Sau một trận tử chiến, Phòng Thê Trường được cứu, người của Phòng gia phải trả một cái giá nặng nề.

Tiên cổ phòng ưu tú nhất Lục Quán Anh bị hủy diệt, Phòng Đông Tây, Phòng An Lôi táng mệnh ngay tại chỗ.

Cuối cùng, Phòng gia mang theo ba tiên cổ phòng bị tàn phá không chịu nổi thoát khỏi chiến trường.

…

Vương Tiểu Nhị từ trong hôn mê tỉnh lại.

“Không phải ta vẫn luôn bị giam sao? Đây là đâu?” Vương Tiểu Nhị giống như đang nằm mơ. Y phát hiện mình đang ở bên trong một hoang nguyên rộng lớn.

“Mau trốn đi.”

“Chạy mau, chạy mau.”

Một biển người bỗng nhiên đánh tới.

Răng rắc.

Một tiếng nổ vang, một luồng sấm sét giữa trời quang đánh xuống.

Sau đó, đất rung núi chuyển. Trong tiếng nổ thật to, đại địa nhanh chóng sụp đổ.

Sau mười hô hấp, phạm vi mười dặm hình thành một vùng đất lõm thật lớn.

Đất lõm bao vây tất cả mọi người, bao gồm Vương Tiểu Nhị.

Vương Tiểu Nhị sợ ngây người, bị người ta bắt trói.

Mọi người chung quanh đều hỗn loạn, khủng hoảng. Vương Tiểu Nhị cũng giống như vậy.

Y không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Trước đó, y bị Phòng Đông Tây sưu hồn bên trong phúc địa Sa Bao, biết được tin tức Hồ địa.

Trong cuộc chiến tranh đoạt phúc địa Sa Bao, hồn hạch Phòng Đông Tây đang nắm giữ bị mất, cũng may Phòng Đông Tây bắt Vương Tiểu Nhị làm tù binh, từ chỗ của y biết được tin tức bí mật về Hồ địa.

Phòng Đông Tây dùng tin tức tình báo trân quý này lấy công chuộc tội. Mặt khác, hắn ta cũng nhận thấy sự kỳ quặc trên người Vương Tiểu Nhị.

Phòng Đông Tây giam Vương Tiểu Nhị trong tiên khiếu của mình, cố ý thiết kế lao phòng, nhiều lần tiến hành nghiên cứu Vương Tiểu Nhị, nhưng vẫn không nghiên cứu ra rốt cuộc chuyện cổ quái gì đã xảy ra trên người Vương Tiểu Nhị.

“Tất cả im miệng cho ta.” Một bóng người bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung.

Đám người Vương Tiểu Nhị vội vàng ngửa đầu.

“Tiên tổ Phòng Đông Tây của các ngươi đã chết trận, tất cả những thứ nơi này đều thuộc về Tiêu Dạ Hồ ta. Các ngươi cũng là tù binh của ta. Các ngươi chờ ở đây cho ta. Ai dám can đảm chạy trốn, ta sẽ cho người đó sống không bằng chết.”

Sắc mặt Tiêu Dạ Hồ tái nhợt, gương mặt tràn ngập vẻ dữ tợn.

Mọi người đang ồn ào hỗn loạn, dưới sự uy hiếp của hắn ta, lập tức câm như hến.

Chương trướcChương tiếp