favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3660: Tân minh thảo Phòng (2)

Chương 3660: Tân minh thảo Phòng (2)

“Thiên Đình nguyện ý tiếp tục giúp đỡ các vị tiên hữu Chính đạo, nhưng điều kiện của bên ta chính là nghiêm cấm các vị ở đây gia nhập Thiên Địa Nhất Gia Đại Ái Minh.”

Toàn trường tĩnh mịch, tất cả cổ tiên đều nhìn nhau.

Vạn Cổ Sầu phá vỡ sự im lặng đầu tiên: “Vạn gia ta là người đầu tiên hưởng ứng.”

Với trận chiến Phòng gia, Vạn gia đã hoàn toàn tin tưởng Thiên Đình.

Vạn Cổ Sầu lại lên tiếng: “Tiêu Dạ Hồ tiên hữu, không biết ý của ngươi như thế nào?”

Nét mặt Tiêu Dạ Hồ vô cùng khó coi. Vạn Cổ Sầu cố ý điểm danh tên của hắn ta, đẩy hắn ta vào góc tường, hắn ta không thể không tỏ thái độ.

Hắn ta hừ lạnh một tiếng: “Tiêu Dạ Hồ ta tất nhiên không muốn thông đồng làm bậy với Ma đạo, nhưng đây chỉ là suy nghĩ của một mình ta. Ta sao có thể tùy ý đại diện Tiêu gia đồng ý chuyện này, tất nhiên phải xin chỉ thị của Thái thượng đại trưởng lão Tiêu gia.”

Lại dùng kế sách hoãn binh.

Nhưng Chu Hùng Tín đã sớm có đoán trước: “Vậy bây giời mời Tiêu Dạ Hồ tiên hữu liên lạc với cổ tiên cầm quyền quý tộc. Ta tin rằng Chính Ma khác nhau đã xâm nhập lòng người. Tiêu gia là một trong những mẫu mực Chính đạo Tây Mạc, sao có thể thất sách trong đại thế này được chứ?”

Vạn Cổ Sầu lập tức gật đầu, cùng chư tiên Thiên Đình kẻ xướng người họa: “Đúng là như vậy, chư vị tiên hữu ngay tại chỗ xin chỉ thị, sau đó chúng ta bàn tiếp chuyện phân chia chiến lợi phẩm.”

Bà ta nói tiếp: “Nếu có gia tộc nào không đồng ý, chúng ta tuyệt không trách móc nặng nề. Trong cuộc chiến Phòng gia này, chư vị không có công cũng có lao. Nếu không muốn tiếp tục gia nhập liên minh thảo Phòng, Vạn gia ta cung tiễn, tuyệt không làm khó.”

Chư tiên ở đây nghe xong, không khỏi chửi mắng trong lòng.

Trước mắt, thù lao gì bọn họ còn chưa lấy được, thậm chí một phần nhỏ.

Nếu không đồng ý điều kiện của Thiên Đình, Vạn Cổ Sầu sẽ đuổi bọn họ ra khỏi liên minh.

Chỉ có gia nhập liên minh thảo Phòng mới có thể lấy được thù lao, phân chia càng nhiều chiến lợi phẩm của Phòng gia.

Một lát sau.

Các cổ tiên đều xin chỉ thị hoàn tất, không ai rời khỏi.

Dưới đại nghĩa bức bách, gia tộc siêu cấp Tây Mạc khó mà tạo áp lực dư luận rời khỏi liên minh.

Đồng thời, rời khỏi liên minh, chỗ tốt gì cổ tiên cũng không lấy được.

Phòng gia giống như một miếng mỡ dày, thu hút rất nhiều con quái vật khổng lồ tranh đoạt.

“Rất tốt, chư vị tiên hữu quả nhiên không để cho ta thất vọng.” Vạn Cổ Sầu đứng dậy, mỉm cười nói.

Hiện tại, một cơ hội hoàn toàn mới bày ra trước mặt của bà.

Bây giờ bà ta đang là minh chủ liên minh thảo Phòng. Chỉ cần bà ta suất lĩnh liên minh đánh tan Phòng gia, uy danh của bà sẽ tăng mạnh trong giới cổ tiên Tây Mạc.

Đến lúc đó, bà ta sẽ giống như Vũ Dung của Tây Mạc, trở thành lãnh tụ được giới cổ tiên Tây Mạc công nhận.

Chu Hùng Tín, Vạn Tử Hồng cũng mỉm cười.

Tất cả đều nằm trong tính toán của Tinh Túc Tiên Tôn.

Nâng đỡ Vạn Cổ Sầu thành lãnh tụ Tây Mạc, đối với Thiên Đình mà nói cũng có chỗ tốt.

“Phương Nguyên đứng đầu luyện cổ nhưng luận thủ đoạn, làm sao có thể là đối thủ của Tinh Túc Tiên Tôn chứ?” Chu Hùng Tín cười lạnh không thôi.

Cùng ngày, Vạn Cổ Sầu tuyên bố thành lập liên minh thảo Phòng mới.

Vị cường giả tối cường Vạn gia phục sinh, thế cục giới cổ tiên Tây Mạc vì đó mà thay đổi.

Cổ tiên năm vực đều mật thiết chú ý.

“Trận đọ sức này, Thiên Đình đã thắng.”

“Phòng gia nguy hiểm rồi.”

“Không nghĩ đến Thiên Đình có thể phục sinh cổ tiên khác mà không chỉ giới hạn ở thành viên Thiên Đình.”

“Đại cục chân chính còn nằm trong tay tôn giả.”

“Nếu Phương Nguyên đích thân ra tay, Vạn Cổ Sầu chỉ là tôm tép nhãi nhép.”

“Hừ, nếu Phương Nguyên ra tay, Tinh Túc Tiên Tôn ngồi yên sao?”

“Ha ha, hai tôn đánh nhau là tốt nhất, sau đó để cho Cự Dương Tiên Tôn ta ngư ông đắc lợi.”

…

Tây Mạc.

Sa mạc Vạn Khoáng.

Thạch Trung nhìn tin tức từ Thạch gia truyền đến, sắc mặt sầm xuống.

“Phòng gia thất bại, xem ra Thạch Kháng lại có chuyển cơ.”

“Nhưng Phòng gia chỉ tổn thất hai vị cổ tiên thất chuyển, ba tiên cổ phòng, vẫn còn lực đánh một trận như cũ.”

Thạch Trung là nhân vật râu ria Thạch gia xa lánh, còn Thạch Kháng lại là ngôi sao mà Thạch gia tận lực vun trồng.

Thạch Trung ngoài mặt nịnh nọt Thạch Kháng, nhưng trong lòng vừa hâm mộ vừa chán ghét.

“Mặc kệ tình hình chiến đấu và kết quả như thế nào, tất cả cũng chẳng liên quan đến ta.”

“Ta còn phải dựa vào chính mình.”

Thạch Trung nghiến răng, nghĩ đến lần luyện cổ Tài Phú thất bại gần đây nhất.

Suy nghĩ tìm Phương Nguyên hỗ trợ luyện cổ vừa lóe lên trong đầu ông ta rồi biến mất.

Thạch Trung nghiến răng, rốt cuộc đưa ra quyết định.

“Xem ra, nhất định phải bán một số phàm cổ Tài Phú rồi.” Thạch Trung vốn không được bồi dưỡng, thử luyện chế tiên cổ Tài Phú, tiêu hao gần hết toàn bộ tài sản của ông ta.

Bây giờ ông ta đã một nghèo hai trắng, chỉ có bán một vài thứ mới có thể đổi lấy tiên tài cho lần luyện cổ tiếp theo.

Cái mà ông ta có thể bán cũng chỉ có phàm cổ Tài Phú.

Mặc dù ông ta nhiều lần luyện chế thất bại nhưng cũng có thành quả.

Ông ta không luyện chế được tiên cổ Tài Phú nhưng lại luyện được phàm cổ Tài Phú.

Câu thông Bảo Hoàng Thiên, Thạch Trung do dự một lát mới lựa chọn được mười mấy con phàm cổ Tài Phú đưa vào bên trong Bảo Hoàng Thiên.

Phàm cổ Tài Phú tập trung thành một nhóm, hình thành một luồng bảo quang.

Bảo quang dồi dào, cho dù chỉ là phàm cổ nhưng dị trạng này lập tức gây nên sự chú ý của các cổ tiên khác.

“Đây là cổ gì thế? Vì sao nó lại có bảo quang như vậy?” Nỗ Nhĩ Đồ lên tiếng dò hỏi.

Chương trướcChương tiếp