favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3668: Động thiên gặp nạn (2)

Chương 3668: Động thiên gặp nạn (2)

Tiên khiếu chí tôn.

Hồn phách Phương Nguyên đang nằm trong hồ nước, nhàn nhã không thôi.

Nước ấm, lượn lờ nhiệt khí, giống như một mảnh sương trắng.

Cứ cách một khoảng thời gian, ao nước bỗng nhiên nhấc lên một trận gợn sóng, đập vào hồn phách của Phương Nguyên.

Hồn phách Phương Nguyên vốn có trăm cánh tay hai đầu, lúc này không ngừng bị nước ao gột rửa, mấy trăm cánh tay biến mất hơn phân nửa, đầu cũng trở lại một như cũ.

Ao này không phải ao bình thường, mà là Tứ Nguyên Phương Hối Huyết Luyện Trì.

Phương Nguyên luyện cổ Thăng Luyện lên cửu chuyển, bắt đầu cải tiến Tứ Nguyên Phương Hối Huyết Luyện Trì. Sau khi hoàn thành, hắn đã bắt đầu ngâm hồn phách của mình bên trong.

Tứ Nguyên Phương Hối Huyết Luyện Trì nhờ dung nạp cổ Thăng Luyện cửu chuyển, đã trở thành tiên cổ phòng cửu chuyển hàng thật giá thật.

Tiên cổ phòng này vẫn có bốn cổ hạch tâm như cũ, cổ Thăng Luyện, cổ Thủy Luyện, cổ Hối Hận, và cổ Huyết Bản.

Tiên cổ Thăng Luyện đã là cửu chuyển, ba con còn lại đều là bát chuyển.

Trong đó, tiên cổ Huyết Bản đã đạt đến cực hạn, không cách nào thăng luyện thành cửu chuyển. Thiên Đình đang áp chế Huyết đạo phát triển, có thể nói là không thể bỏ qua công lao.

Tiên cổ Thăng Luyện thành cửu chuyển, Tứ Nguyên Phương Hối Huyết Luyện Trì vốn là tác phẩm trước trận chiến Phong Ma Quật, sau khi Phương Nguyên thành tựu Vô thượng đại tông sư Luyện đạo xong, nó đã có năng lực tự cải tiến.

Lúc này, Tứ Nguyên Phương Hối Huyết Luyện Trì cửu chuyển, uy năng luyện cổ tăng vọt một mảng lớn.

Hồn phách Phương Nguyên mượn nhờ Tứ Nguyên Phương Hối Huyết Luyện Trì, nhiều lần ngâm trong đó, hiệu quả thượng giai.

Khuyết điểm tu hành Hồn đạo dần dần cắt giảm.

Phương Nguyên tu hành Hồn đạo, chủ yếu tham chiếu chân truyền Hồn đạo của U Hồn. Nhưng phần chân truyền này có khuyết điểm rất lớn, trước mắt đã bộc lộ ra ngoài.

Hồn phách con người nhiều lắm là ức nhân hồn, đây là cực hạn của chủng tộc.

Nhưng sau khi Hồng Liên Ma Tôn làm hỏng cổ Số Mệnh, trải qua U Hồn Ma Tôn sửa cũ thành mới, phá vỡ hạn chế nhân thể, phát sinh chất biến, từ ức nhân hồn đột phá đến hoang hồn, sau đó là thập hoang hồn, bách hoang hồn… ức hoang hồn.

Ức hoang hồn là điểm cuối cùng chân truyền U Hồn, có thể hình thành ma hồn với tám chín ngàn cánh tay, chiến lực chuẩn cửu chuyển, trực tiếp nghịch kháng tai kiếp, nghịch thiên đạp đất, đồ thần lục quỷ, rúng động thế gian.

Đây là đỉnh điểm của tu hồn, cũng là cực hạn toàn bộ thiên địa có khả năng bao hàm.

Nhưng Phương Nguyên dần dần phát hiện, phương pháp tu hồn này có một khuyết điểm rất lớn. U Hồn Ma Tôn quá mức chú trọng uy năng, để lại rất nhiều tai họa ngầm.

Nhân hồn chính là nhân hồn, đột phá đến hoang hồn, chính là tăng thêm thú tính trong nhân tính, hoặc nhấn mạnh hơn chính là thiên tính.

Ức hoang hồn rất kinh khủng, nhưng nhân tính chiếm cứ rất thưa thớt, ngược lại dã tính chiếm cứ đa số.

U Hồn Ma Tôn lúc này, thần trí mất hết, đầu tiên là bị Tinh Túc Tiên Tôn khống chế, sau đó lang thang trong hai thiên, tuân theo thú tính mà làm. Đó chính là khuyết điểm.

Phương Nguyên đã sớm có phỏng đoán về tình trạng của U Hồn Ma Tôn.

Thời gian trước, Thẩm Thương cống cho hắn một phần thành quả tu hành Nhân đạo, Phương Nguyên so sánh hai bên, rốt cuộc xác định được khuyết điểm tu hành Hồn đạo.

“Trước kia Nhân đạo không phát triển, cực hạn của con người chính là ức nhân hồn. U Hồn Ma Tôn không thể không làm ra đột phá. Trên thực tế, ông ta đã lạc lối.”

“Đương nhiên, nguyên nhân bên trong còn có rất nhiều.”

“Lúc trước, U Hồn Ma Tôn khai sáng ra Sát đạo, chiếm đoạt hắc thiên linh, kết quả không thành công, ngược lại khai sáng Hồn đạo. Thâm ý bên trong, thoáng nghĩ một chút, đúng là kinh khủng.”

Mưa to gió lớn tràn ngập toàn bộ Thiên Đình.

Bầu trời trong xanh lúc này đã trở nên ảm đạm.

Trong cuồng phong, đa số tiên cổ phòng đều bôn ba bốn phía. Thành viên Thiên Đình có mặt gần hết ở nơi này để ổn định thế cục.

“Góc Đông Bắc có một con cổ Hắc Yên, có thể ăn mòn thổ địa, hóa thành một bãi bùn nhão.”

“Tiên mộ nằm ở đây, nhất định phải bảo vệ cho tốt.”

“Cung Danh Bài bị tổn thất nghiêm trọng, thỉnh cầu trợ giúp.”

“Ai đến giúp ta, ta không tu bổ kịp khe hở này.”

Các cổ tiên không ngừng giao lưu với nhau. Tình trạng này đã kéo dài mấy chục ngày, đồng thời càng thêm nghiêm trọng.

Khắp Thiên Đình đều là tình huống nguy hiểm. Quan trọng nhất, nội tình Thiên Đình quá thâm hậu, có thể nói là tiết điểm thiên mạch đệ nhất thiên hạ. Hai thiên lẫn lộn, Thiên Đình gặp ảnh hưởng lớn nhất.

Vốn Thiên Đình phòng ngự rất sâm nghiêm, nhưng sau khi bị xâm lấn hai lần, thủ đoạn phòng ngự do Nguyên Thủy Tiên Tôn lưu lại nếu không triệt để tan rã thì cũng là uy năng giảm xuống, không còn dùng được nữa.

Răng rắc.

Lôi đình nổ vang, phích lịch đi ngang qua hơn phân nửa Thiên Đình.

Cuối cùng bị điện Ngũ Thần ngăn lại. Điện Ngũ Thần bị tổn thất, ngã sang một bên, tạo thành một cái hố sâu và bụi mù cuồn cuộn.

Thiên tượng như vậy là do nội tình hùng hậu của Thiên Đình phát uy.

Cho dù là điện Ngũ Thần cấp độ bát chuyển, chống cự cũng vô cùng miễn cưỡng.

Một mảnh bấp bênh.

Dưới tình thế rung chuyển bất an này, trong đại điện trung tâm, Tinh Túc Tiên Tôn chậm rãi mở mắt ra.

Ánh mắt Tinh Túc Tiên Tôn lúc này trở nên thâm thúy vô cùng, xuyên qua đại điện trung ương, trong khoảnh khắc nhìn không sót một tình trạng nào ở Thiên Đình.

“Từ nay trở về sau, nơi này chính là nhà của con, Tiểu Tinh.” Nguyên Thủy Tiên Tôn dẫn theo tiểu Tinh Túc đến, bắt đầu giới thiệu.

“Ở đây là đâu?”

“Thiên Đình.” Nguyên Thủy Tiên Tôn thâm tình nói.

“Thiên Đình…” Tinh Túc lẩm bẩm cái tên xa lạ.

“Con có thể xem nó như nhà của con.” Nguyên Thủy Tiên Tôn vuốt ve đầu Tinh Túc.

“Nhà?” Hai mắt Tinh Túc sáng lên.

Nguyên Thủy Tiên Tôn nghiêng sang một bên, ánh mắt dường như quan sát hết năm vực, giống như xuyên thấu tương lai: “Đây đương nhiên là quê hương của con, bởi vì đây cũng là nhà của Nhân tộc.”

…

Chương trướcChương tiếp