favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3680: Thấy chết không cứu (2)

Chương 3680: Thấy chết không cứu (2)

“Minh chủ đại nhân cứu ta.” Lương Tinh Tinh không chút do dự, lập tức truyền tin cầu cứu Phương Nguyên.

“Ta nguyện giao nộp Quang Thiên lên trên cùng với rất nhiều cống hiến, chỉ cầu Minh chủ đại nhân đích thân ra tay cứu trên dưới động thiên Thiểm Quang.” Lương Tinh Tinh thê lương nói.

“Quang Thiên?” Phương Nguyên nhanh chóng nhận được thư cầu cứu của Lương Tinh Tinh. Lúc này hắn đang tiêu hao phù băng sự thật.

Trong thư cầu cứu, Phương Nguyên còn biết được rõ ràng về Quang Thiên.

Động thiên Thiểm Quang chiếm đoạt rất nhiều mảnh vỡ cửu thiên Thái Cổ nhưng nội bộ không gian vẫn chê bé.

Một động chủ nào đó của động thiên Thiểm Quang đã đưa ra một kế hoạch xây dựng động thiên tinh diệu, chính là một thiên nhân tạo khác.

Đây chính là khởi nguyên của Quang Thiên.

Từ đó về sau, cổ tiên lịch đại động thiên Thiểm Quang kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, vì kế hoạch này mà đưa ra cống hiến rất lớn.

Bọn họ thu thập thiên quang, sau đó cô đọng, khiến cho không gian bên trong động thiên Thiểm Quang càng lúc càng lớn.

Quy mô bây giờ đã vượt qua không gian vốn có của động thiên Thiểm Quang.

Phương Nguyên nhanh chóng tự hỏi.

Kế hoạch ban đầu của hắn là để Chiến Bộ Độ ổn định tiên khiếu, sau đó xây dựng điểm tài nguyên, điên cuồng kiến tạo địa mạch, cuối cùng hấp thu nguyên cảnh gia tăng cảnh giới bản thân trên diện rộng.

Có cảnh giới này cùng với tiên khiếu ổn định, hắn mới có thể chiếm đoạt động thiên ở hai thiên.

Tình huống trước mắt, động thiên Thiểm Quang đang đứng trước hủy diệt, kế hoạch Phương Nguyên hoàn toàn không theo kịp.

Lúc này, cảnh giới Quang đạo của Phương Nguyên chỉ là Đại sư mà thôi.

Nếu muốn bảo vệ động thiên Thiểm Quang, Phương Nguyên nhất định phải giao thủ với U Hồn Ma Tôn. Nếu kịch chiến quá mạnh, sát chiêu Thiên Cơ Lẫn Lộn không thể che giấu được, hắn sẽ bị bại lộ, khiến Cự Dương Tiên Tôn và Tinh Túc Tiên Tôn liên thủ áp chế.

Quan trọng là, đối mặt với đại chiến tôn giả, Phương Nguyên không có bao nhiêu ưu thế.

Mặc dù hắn có hai con tiên cổ cửu chuyển nhưng còn chưa sáng tạo ra một bộ sát chiêu dùng cho chinh phạt. Đồng thời bản thân hắn chủ tu Luyện đạo, cũng không phải là lưu phái am hiểu đánh giết.

“Nếu dẫn phát tôn giả giao phong, ta cùng lắm cũng chỉ có ưu thế về tiên nguyên. Nhưng một khi tôn giả liên thủ áp chế ta, ưu thế tiên nguyên cũng sẽ bị ưu thế nhân số địch quân triệt tiêu.”

“Động thiên Thiểm Quang không thể cứu được.”

Phương Nguyên quả quyết từ bỏ động thiên Thiểm Quang.

“Minh chủ đại nhân, phần quang thiên này có giá trị liên thành. Ngài bố trí bên trong tiên khiếu chí tôn, nhất định sẽ làm rạng rỡ thêm cho ngài.” Lương Tinh Tinh thúc giục. Thứ mà bà có thể mang ra đả động được Phương Nguyên cũng chỉ có phần quang thiên này thôi.

“Minh chủ đại nhân, ngài có nghe được không? Ngài mau lên tiếng đáp lại ta đi.” Lương Tinh Tinh gấp đến độ dậm chân.

U Hồn giết đến trước mắt. Một tiếng ầm vang, phá hủy môn hộ động thiên.

Hàng trăm hàng ngàn cánh tay xâm nhập vào. Chúng đến chỗ nào, tàn sát vô số, không ai có thể ngăn cản uy của tôn giả.

Lương Tinh Tinh chỉ có thể lùi bước vào bên trong động thiên, kêu khóc khẩn cầu Phương Nguyên viện trợ.

Phương Nguyên vẫn đạm mạc. Hắn biết hành động lần này sẽ đánh mất lòng người, nhưng đối kháng với U Hồn Ma Tôn, tổn thất sẽ lớn hơn.

Đám thuộc hạ này đều chỉ là công cụ tranh đấu giữa hắn và tôn giả mà thôi. Hắn tuyệt không vì an nguy của một hai công cụ mà hy sinh lợi ích của mình.

Quân cờ cũng chỉ là quân cờ, khi cần thì dùng, không cần thì vứt bỏ.

“Phương Nguyên, ta hận ngươi, ta hận ngươi. Ngươi cái gì là Đại Ái Tiên Tôn chứ? Ta nhìn lầm ngươi rồi, ngươi thấy chết không cứu. Ngươi không xứng với vị trí Minh chủ.” Trước khi chết, Lương Tinh Tinh phát ra nguyền rủa tuyệt vọng.

Sắc mặt Phương Nguyên bỗng nhiên hơi vui.

Tiêu hao phù băng sự thật lại có tiến triển.

Cảnh giới Thiên đạo của hắn đã đạt đến Tông sư.

Đạo ngân Thiên đạo tăng lên to lớn, cảnh giới lưu phái khác cũng tăng lên.

Quan trọng nhất, hắn đã có được tiên cổ phương cổ Thiên Cơ cửu chuyển.

“Cổ Thiên Cơ cửu chuyển?”

Điều này đối với Phương Nguyên mà nói chính là một kinh hỉ ngoài ý muốn.

Dù tồn tại như hắn cũng không nhịn được mà hai mắt sáng lên.

“Không ra tay cứu viện động thiên Thiểm Quang quả nhiên là một hành động sáng suốt.”

“Nguy hiểm thật…”

“Nếu ta ra tay bảo vệ động thiên Thiểm Quang, chỉ sợ sẽ dẫn phát tôn giả giao phong. Mà chậm một bước như vậy, ta đã có được tiên cổ phương tiên cổ Thiên Cơ cửu chuyển.”

Tiên cổ phương này đến rất đúng lúc, có tác dụng rất lớn đối với Phương Nguyên.

Lúc này, hắn quyết định thăng luyện con tiên cổ cửu chuyển thứ ba, cổ Thiên Cơ.

Tần Đỉnh Lăng, Quân Thần Quang một đường phi nhanh.

Sau khi Tần Đỉnh Lăng thi triển sát chiêu Vận đạo, hành trình tiếp theo của hai người vô cùng thuận lợi, gần như không gặp phải bất kỳ ngăn cản nào.

Quân Thần Quang vì thế mà tán thưởng.

Tần Đỉnh Lăng giải thích: “Uy năng này vượt qua phát huy bình thường của ta. Nguyên nhân thiên địa hưởng ứng, ta cũng đã nghĩ ra.”

“Lúc trước, Cự Dương Tiên Tôn bố trí Trấn Vận Thiên Cung bên trong Hắc thiên Bắc Nguyên, khoảng chừng hơn ba mươi vạn năm.”

“Hơn ba mươi vạn năm qua, Trấn Vận Thiên Cung vẫn luôn vận chuyển, chậm rãi làm nền cho đạo ngân Vận đạo, gần như lan tràn toàn bộ Hắc thiên Thái Cổ.”

“Chính nhờ tích lũy khủng bố như vậy, lúc này mới khiến cho đội ngũ Trung Châu tấn công Bắc Nguyên, cướp đoạt tiên cổ Hồng Vận Tề Thiên nửa đường bị thương nặng.”

“Cự Dương Tiên Tôn đã sớm ngờ đến, hai thiên sẽ lẫn lộn cùng một chỗ. Cho nên ông ta đã mang Trấn Vận Thiên Cung đi, dùng cho trận chiến Phong Ma Quật.”

“Nhưng Vận đạo hơn ba mươi vạn năm đã sớm khắc ấn đạo ngân Vận đạo bên trong Hắc thiên Thái Cổ Bắc Nguyên. Đồng thời, quy mô đạo ngân Vận đạo này khổng lồ đến mức khó có thể tưởng tượng.”

“Sau khi hai thiên lẫn lộn, Hắc thiên, Bạch thiên Thái Cổ phân chia thành vô số khối vụn, hoặc lớn hoặc nhỏ, trắng đen xen kẽ. Đạo ngân Vận đạo cũng vì thế mà khuếch tán ra.”

Chương trướcChương tiếp