favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cổ Chân Nhân
  3. Chương 3698: Phương Nguyên mạo hiểm (2)

Chương 3698: Phương Nguyên mạo hiểm (2)

Nếu chẳng may Phương Nguyên và Cự Dương Tiên Tôn đã sớm âm thầm liên lạc, thiết lập kế hoạch mai phục Tinh Túc Tiên Tôn nàng. Nếu nàng toàn lực đối phó Cự Dương Tiên Tôn, Phương Nguyên thình lình tập kích, Tinh Túc Tiên Tôn sẽ bị động.

Phương Nguyên có nỗi khổ khó nói.

Hắn thật ra đã dùng hết toàn lực.

Thăng luyện cổ Thiên Cơ đã đến cánh cửa khó khăn nhất, liên lụy rất lớn suy nghĩ và tinh thần.

Phương Nguyên am hiểu chỉ là thủ đoạn phòng bị Trí đạo, phương diện thúc giục sinh trưởng suy nghĩ kém xa Tinh Túc Tiên Tôn. Sát chiêu hợp lại của hắn cũng có nhu cầu rất lớn ở phương diện này.

“Kiên trì.” Phương Nguyên chỉ có thể âm thầm cắn răng động viên chính mình.

“Cự Dương tiên hữu, tiếp ta một chiêu.” Cùng lúc đó, Phương Nguyên hét lớn, thân hình bay nhanh, nhanh chóng tiếp cận Cự Dương Tiên Tôn.

Phương Nguyên cũng không thôi động sát chiêu công phạt nào, chỉ duy trì một thủ đoạn di chuyển.

Nhưng một động tác nho nhỏ lại khiến Tinh Túc Tiên Tôn nhẹ nhàng thở ra, còn Cự Dương Tiên Tôn thì nơm nớp lo sợ.

Bởi vì Phương Nguyên cách xa Tinh Túc Tiên Tôn, tiếp cận Cự Dương Tiên Tôn, khiến Tinh Túc Tiên Tôn giảm bớt sự kiêng kỵ.

Cự Dương Tiên Tôn dưới thế công của hai tôn còn phải bảo vệ con trai của mình, áp lực trở nên vô biên.

Ông ta hét lớn một tiếng, không thể không thôi động át chủ bài nhiều hơn.

Ví dụ như một chiêu Kiển Vận Ngân Câu.

Con ngươi Phương Nguyên co rụt lại, điều tra được có sát chiêu công đến, quang điện phong hỏa dưới lòng bàn chân xoay nhanh, kéo theo hắn trong nháy mắt rút lui khỏi nguyên địa.

Sau một khắc, tại nơi mà hắn đã đứng bỗng nhiên lóe sáng, hình thành một loan câu thuần bạc.

Loan câu thoáng hiện rồi lại nhanh chóng biến mất.

Nhanh đến mức giống như thiểm điện, lại giống như bọt nước.

Phương Nguyên không ngừng di chuyển, thân hình như mị ảnh, không dừng lại chỗ cũ một hơi nào.

Loan câu ngân quang cũng không ngừng thoáng hiện, công kích Phương Nguyên chỉ thiếu có một chút xíu.

Tinh Túc Tiên Tôn tức giận vô cùng. Dưới cái nhìn của nàng, Phương Nguyên đang dùng mánh lới. Rõ ràng có nồi nấu vận hộ thân, có thể chịu được loan câu, cường công Quang Đế Quân, nhưng hắn lại lựa chọn né tránh, chẳng khác nào vừa ý Cự Dương Tiên Tôn, khiến Cự Dương Tiên Tôn cảm thấy nhẹ nhõm.

Tinh Túc Tiên Tôn hoàn toàn không rõ tình huống chân chính của Phương Nguyên.

“Cự Dương Tiên Tôn chưa hề thi triển sát chiêu Vận đạo này. Nếu ta bị trúng, khí vận của ta sẽ giảm xuống rất nhiều. Trong tình huống khí vận ba tôn liên hợp phản công, nó chẳng khác nào một kích tất thắng.”

Phương Nguyên nhìn thấy rất rõ tình thế.

Hắn vốn không cách nào thôi động thủ đoạn công phạt. Bây giờ hắn gần như tập trung toàn bộ vào việc thăng luyện cổ Thiên Cơ.

Nhưng hai người kia không dễ bị lừa gạt, hắn ngụy trang cực kỳ vất vả.

Phương Nguyên sử dụng đủ loại thủ đoạn, gần như ép khô não hải, nhưng suy nghĩ của hắn đã giảm xuống mức cực kỳ nguy hiểm.

Thăng luyện cổ Thiên Cơ liên lụy rất nhiều suy nghĩ của hắn, tình hình chiến đấu trước mắt cũng thật sự khẩn trương.

Loan câu ngân quang, Phương Nguyên chạm cũng không muốn chạm.

Hắn giống như đang đi dây trên bờ vực.

Chỉ cần không cẩn thận một chút, hắn sẽ thua.

Tinh Túc Tiên Tôn thẳng hướng Cự Dương Tiên Tôn, ngược lại giải vây cho Phương Nguyên.

Lúc này, Quang Đế Quân đã cách Cự Dương Tiên Tôn rất gần.

Tinh Túc Tiên Tôn muốn ra tay với hắn ta nhưng lại bị Cự Dương Tiên Tôn toàn lực ngăn lại.

“Phương Nguyên.” Tinh Túc Tiên Tôn quát khẽ.

“Vậy để ta đánh cược một lần.” Hai mắt Phương Nguyên tỏa sáng, gần như muốn ép khô, mạo hiểm thúc ra Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu.

Phương Nguyên mang theo Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu, giống như diều hâu chụp mồi, hung hăng lao xuống, phát ra âm thanh phong lôi kịch liệt nhào về phía Quang Đế Quân.

“Lão cha cứu ta.” Quang Đế Quân bị tư thế của Phương Nguyên dọa đến sợ vỡ mất mật, chỉ có thể lớn tiếng kêu cứu.

Cự Dương Tiên Tôn cắn răng chịu đựng đòn tấn công của Tinh Túc Tiên Tôn, thôi động sát chiêu, kim quang như trụ mãnh liệt oanh kích chặn đường Phương Nguyên.

Phương Nguyên không tránh không né, tiếp cận Quang Đế Quân.

“Dám đoạt tiên cổ trước mặt ta. Để lại mạng cho ta.” Phương Nguyên cười lạnh, trong đầu gần như trống rỗng.

Quang Đế Quân bị hù đến mở to mắt, nghiến chặt hàm răng, nhất thời toàn thân cứng ngắc như đá.

Trong thời khắc quan trọng, cổ Quang hoang dã cửu chuyển nhất thời bạo phát.

Bạch quang chọc mù hai mắt bỗng nhiên xung kích toàn bộ chiến trường.

Đầu tiên, Phương Nguyên bị bạch quang đánh trúng, sau đó lại bị trụ lớn kim quang tập kích, cả người giống như sao băng rơi thẳng xuống đất.

Suy nghĩ trong đầu hắn không ngừng sinh ra, sau đó vùi vào trong luyện cổ và duy trì sát chiêu phòng ngự, hoàn toàn không cách nào ủng hộ Phương Nguyên suy nghĩ.

Sau mấy hơi thở, Ấn Hộ Thân Nghịch Lưu có dấu hiệu bất ổn.

Một khi chiêu này sụp đổ, Phương Nguyên không chỉ chịu phản phệ nghiêm trọng, mà còn bị các tôn giả khác nhìn ra sự kỳ quặc.

Tình huống của Phương Nguyên vô cùng nguy hiểm. Một khi bị tôn giả khác công kích, hắn gần như không có bất kỳ sức phản kháng nào.

Nhưng tất cả đều nằm trong kế hoạch của Phương Nguyên.

Tinh Túc Tiên Tôn và Cự Dương Tiên Tôn tranh đoạt cổ Quang cửu chuyển đã đến thời khắc mấu chốt. Bọn họ hoàn toàn không rảnh bận tâm đến Phương Nguyên.

Quang Đế Quân dưới sự yểm hộ toàn lực của Cự Dương Tiên Tôn, rốt cuộc đã bay đến bên cạnh cha của mình.

Công phạt Tinh Túc Tiên Tôn sắc bén, thương thế Cự Dương Tiên Tôn không nhẹ, khóe miệng đã chảy máu.

Hai tôn giằng co, ánh mắt như điện, va chạm nhau giữa không trung, phát ra tia lửa.

Cự Dương Tiên Tôn cắn răng, không hành động thiếu suy nghĩ.

Ông rất muốn mở cánh cửa tiên khiếu, nhét Quang Đế Quân, Hữu Thiên Quang đang hôn mê và tiên cổ Quang cửu chuyển vào bên trong.

Nhưng ông biết, lúc này không thể mạo muội hành động được.

Chương trướcChương tiếp