Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------------------
“Cự Dương Tiên Tôn biện hộ cho tình thế không rõ, chính là ám chỉ ta nên ra tay với Thiên Đình trước.”
“Nếu Thiên Đình rơi vào hạ phong, ông ta nhất định sẽ đến kiếm một chén canh.”
Cự Dương Tiên Tôn không động thân, tạm thời ngồi im quan sát. Điều này khiến cho tính toán của Phương Nguyên thất bại lần nữa.
Trên thực tế, lúc này mạo muội giết vào Thiên Đình ẩn chứa phong hiểm rất lớn.
Ngay cả Phương Nguyên cũng không biết thương thế của Tinh Túc Tiên Tôn rốt cuộc như thế nào.
Nhưng Phương Nguyên mưu tính đến lúc này, sao lại không có kế hoạch dự bị chứ?
Hắn chợt đưa mắt nhìn về phía U Hồn Ma Tôn.
Trong khoảng thời gian tàn sát vừa qua, thương thế của ông ta đã khỏi hơn phân nửa.
“Đây chính là nhân tuyển tiên phong tốt nhất.” Phương Nguyên phát động thủ đoạn.
Sát chiêu đồ đằng bay ra, không ngừng khiêu khích U Hồn Ma Tôn, thành công dẫn U Hồn Ma Tôn thần trí không rõ vào Thiên Đình.
Hừ nhẹ một tiếng, Triệu Liên Vân tỉnh lại trên phế tích.
Trước mắt là một vùng khí lưu cuồn cuộn, trắng xóa, già thiên tế địa.
Lỗ tai của nàng ong ong, đầu váng mắt hoa.
“Ta… chuyện gì xảy ra thế?”
Triệu Liên Vân thở hổn hển, kiểm tra cơ thể của mình.
Nàng vốn mặc váy cung thường, da trắng như tuyết, tươi mát thanh khiết như hoa bách hợp. Nhưng bây giờ, mặt của nàng chuyển thành màu đen, váy trắng rách te tua giống như dân chạy nạn, chật vật không chịu nổi.
Tra xét một hồi, Triệu Liên Vân phát hiện cơ thể của mình vẫn hoàn hảo nhưng khí lực lại không còn, toàn thân như nhũn ra, không khỏi chột dạ trong lòng.
“Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tại sao ta lại biến thành như vậy?”
Vụ nổ phát sinh quá đột ngột, quá mãnh liệt, khiến Triệu Liên Vân như phát mộng, nhất thời giống như mất trí nhớ.
Chợt, cảm giác mê muội của Triệu Liên Vân dần yếu bớt. Nàng đã nhớ lại.
Một vụ nổ thật kinh khủng.
Con ngươi của nàng chợt co vào, một cảnh tượng trong trí nhớ khiến nàng cả đời khó mà quên được.
Thật đáng sợ.
Một khắc trước, bên cạnh nàng có rất nhiều cổ tiên, tất cả đều hưng phấn nhìn quả khí công to như núi, vô cùng chờ mong Nguyên Thủy Tiên Tôn phục sinh.
Nhưng sau một khắc, Nguyên Thủy Tiên Tôn đã nổ tung.
Tất cả cổ tiên, bao gồm cả Triệu Liên Vân đứng ngoài cùng bị nổ tung theo.
Vụ nổ quá mạnh, toàn bộ Thiên Đình đều bị nổ tung, Triệu Liên Vân tất nhiên trốn không thoát.
“Tại sao lại nổ?” Khi ký ức ngày càng rõ ràng, hô hấp Triệu Liên Vân không khỏi dồn dập hẳn lên.
“Không thể tin được, ta gần như lông tóc không hư hại. Là cổ Tình Yêu bảo vệ ta?”
“Khoan đã… ta muốn cứu người.”
Triệu Liên Vân giật mình, nghĩ đến chuyện mình phải làm.
Nàng được cổ Tình Yêu bảo vệ, nhưng những người khác lại không có tiên cổ cửu chuyển này.
Triệu Liên Vân vội vàng đứng lên, chui thẳng vào khí lưu trắng xóa, bắt đầu tìm kiếm cổ tiên gặp nạn.
Trước khi vụ nổ phát sinh, cổ tiên mười đại cổ phái Trung Châu đang ở bên ngoài, tốp năm tốp ba ngẩng đầu nhìn quả khí công. Bên trong là thành viên Thiên Đình.
Khói trắng cuồn cuộn, Triệu Liên Vân thử rất nhiều thủ đoạn điều tra cũng không có hiệu quả.
Khói trắng chỉ sợ là do quả khí công lưu lại, cũng là di chứng của vụ nổ, tràn ngập đạo ngân Khí đạo. Triệu Liên Vân chỉ là cổ tiên lục chuyển, tìm không được cũng không có gì lạ, trừ phi nàng có thể sử dụng cổ Tình Yêu.
Nhưng cổ Tình Yêu không chỉ là tiên cổ cửu chuyển mà nó còn rất đặc biệt, tôn giả rất khó luyện hóa. Mặc dù thuộc Trí đạo, nhưng từ trước đến nay Tinh Túc Tiên Tôn cũng không nhúng tay vào, tùy ý để cổ Tình Yêu tiếp tục ký sinh trên người Triệu Liên Vân.
Triệu Liên Vân cũng không luyện hóa cổ Tình Yêu mà là được nó tán thành. Bởi vì không thể tùy tâm sở dục thôi động cổ Tình Yêu, có đôi khi nàng muốn sử dụng nó để công phạt, nó lại mang Triệu Liên Vân cao chạy xa bay. Triệu Liên Vân muốn nó phòng hộ, nó lại đi chữa trị cho nàng.
Đồng thời, mỗi lần cổ Tình Yêu khoe khoan, nó sẽ lấy đi một thứ gì đó trên người Triệu Liên Vân. Có đôi khi thậm chí còn là tuổi thọ.
Triệu Liên Vân chui vào sương trắng cuồn cuộn, dựa vào ký ức của mình mà tìm kiếm.
Một lát sau, nàng kinh hô một tiếng, phát hiện ra Bất Chân Tử.
Khi vụ nổ phát sinh, Bất Chân Tử đang đứng bên cạnh Triệu Liên Vân trò chuyện với nàng.
Nhưng sau khi vụ nổ phát sinh, cả hai người đều bị nổ bay, không còn ở vị trí cũ.
Nhưng Triệu Liên Vân vẫn phát hiện được Bất Chân Tử đầu tiên.
Thương thế của Bất Chân Tử rất nặng.
Nửa cơ thể của ông bị nổ không còn, chỉ còn lại xương cốt yếu ớt không chịu nổi, miễn cưỡng bảo vệ được nội tạng. Mà nội tạng cũng chỉ sót lại hai cái, nhưng cái khác đều bị nổ thành cháo.
Nửa người còn lại của Bất Chân Tử đã hư hóa. Cánh tay, lồng ngực, nội tạng giống như được một sợi tơ hơi mờ câu lại, hình thái có thể nói là ổn định.
Triệu Liên Vân muốn trị liệu, lại phát hiện mình thúc thủ vô sách.
Thương thế Bất Chân Tử quá nặng nề.
Bị nổ mất nửa cơ thể thật ra cũng không sao. Đừng nói là Thiên Đình, ngay cả bản thân Linh Duyên Trai cũng có rất nhiều thủ đoạn có thể giúp cho xương cốt, nội tạng, huyết nhục một lần nữa mọc ra.
Nhưng quan trọng là, rất nhiều đạo ngân Khí đạo đã khắc ấn lên người Bất Chân Tử.
Máu thịt một bên không ngừng bốc lên khói trắng. Nương theo khói trắng, xương cốt, nội tạng còn thừa lại không nhiều đều bị hóa khí tiêu tan.
Kéo lại tính mệnh cho Bất Chân Tử là nửa cơ thể đã hư hóa của ông.
“Khi vụ nổ phát sinh, Bất Chân Tử đã sử dụng thủ đoạn hư hóa chèo chống, nhưng cũng không cách nào tránh thoát được vụ nổ kinh thiên.”
Triệu Liên Vân phỏng đoán tình huống phát sinh lúc đó, thở dài thật sâu, hai hàng lông mày hiện lên sự phiền não.