favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1356: Tuồng vui này đã trở thành thật

Chương 1356: Tuồng vui này đã trở thành thật

Đám Khả Lam cảm giác đã không cách nào quay đầu lại nữa.

Chỉ có thể tiếp tục tiến bước chân về phía trước.

Một năm mới đến.

Khả Lam chưa quay về, không phải cô không muốn trở về, mà là hiện tại cô không dám trở về, sợ hành tung bị đối phương phát hiện, sau đó theo dõi đến quê nhà của cô, mang tới tai họa cho quê nhà của cô.

Nhưng trong một năm này.

Khả Lam thay đổi rất lớn, càng kiên cường và dũng cảm hơn so với trước kia, thực lực càng đột ngột tăng mạnh, đã đạt tới cảnh giới người thường khó có thể chạm tới được.

Đại Chiến Sĩ, Đại Ma Pháp Sư.

Còn là song tu ma võ.

Giáo hội Quang Minh.

"Con gái của tôi thế nào rồi?"

Đối mặt với câu hỏi của Lâm Phàm, Giáo Hoàng có chút ngượng ngùng, ông ta có thẻ nói rằng, tình huống hiện tại đã có một vài phiền phức nhỏ, mặc dù vẫn đều nằm trong lòng bàn tay của ông ta.

Nhưng đã dính dáng đến một số đế quốc vào.

Hiện giờ tất cả mọi người đều biết có một phương thế lực đáng sợ muốn tế hiến các cô gái trẻ, triệu hồi ra Tà Thần, đã khiến các đế quốc lớn dính dáng vào, sự việc trở nên phức tạp hơn.

Giáo Hoàng biết đã làm lớn chuyện rồi.

Nhưng ông ta cho tới nay cũng sẽ không vì thế mà lo lắng, nếu đã như vậy rồi, vậy thì tới đi, để cho Giáo Hoàng Polk này mang tới một loạt cảm xúc mãnh liệt sau một thời gian buồn tẻ cho các dũng sĩ đi.

"Đứa bé đó cố gắng phấn đấu ở bên ngoài là chuyện tốt, hẳn là bận quá rồi đi!" Giáo Hoàng nói.

Ông ta không dám nói với Lâm Phàm, khi có một thằng nhóc ngu ngốc chiến đấu với đám Khả Lam, lời nói nhảm khi chiến đấu hơi nhiều, nói thẳng nếu biết quê nhà của cô ở đâu thì sẽ đến hủy diệt quê hương đó.

Đối với tên diễn viên ngu xuẩn này.

Ông ta thân là Giáo Hoàng đã hung hăng phê bình qua rồi.

Cậu nhập vai thì nhập vai, có thể đừng tăng thêm lời kịch cho bản thân được không, có biết sẽ gây ra phiền toái lớn không, không biết học hỏi các thành viên khác của Giáo Hội à.

Chiến đấu thì chớ nhiều lời.

Nhìn thấy thì khai chiến.

Lâm Phàm nói: "Nói cũng có lý, Khả Lam lớn rồi, ông nói rèn luyện thế nào, việc ông sắp xếp tôi yên tâm rồi, cho nên luôn không chú ý tới, mà là bận bịu sự việc khác."

Giáo Hoàng nói: "Điều này có thể yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề, tình huống đều nằm trong tầm kiểm soát, đứa bé Khả Lam đó thật sự rất dũng cảm, đối mặt với khốn cảnh cũng không cúi đầu, mấy chục năm nay tôi rất ít gặp được đứa trẻ nào như vậy, quả thật không tồi."

Lời này chính là đang nói cho Lâm Phàm nghe.

Tôi điên cuồng khen ngợi con gái của anh, trong lòng anh chắc chắn rất vui vẻ đi, vui vẻ là được rồi, cũng không phí công tôi khổ sở đến tận bây giờ.

"Cảm ơn, vất vả cho ông rồi!" Lâm Phàm biết Giáo Hoàng đã phải hao tổn tâm trí vì chuyện này, vô cùng cảm ơn, nếu như không phải Giáo Hoàng, anh cũng không biết con gái của mình đến bao giờ có thể phát triển đến khi khiến cho anh an tâm được.

Giáo Hoàng nói: "Chúng ta chính là bạn bè đấy, con gái của cậu chính là người thân của tôi, tôi thân là chú, giúp cô bé là điều cần phải vậy."

Chờ đến cơ hội thì bò lên trên.

Không có ý gì khác.

Chỉ muốn cho Lâm Phàm biết được, tình yêu của tôi dành cho cậu mãi mãi không dứt, hi vọng cậu cũng có thể yêu tôi như vậy.

"Ừ, Abyss đâu?"

"Tôi lập tức gọi gã đó về!"

Rất nhanh!

Thông đạo Abyss được mở ra.

Archimonde xuất hiện.

Archimonde của ngày nay uy vũ bất phàm, cường đại hơn so với khi nhìn thấy trước kia, xem ra gã không có đối thủ phát triển vô cùng độc tài ở Abyss rồi.

Lúc này.

Bọn họ ở trong địa cung, ngồi thành một vòng tròn, trò chuyện với nhau.

"Hả? Ta làm nhân vật phản diện? Còn phải bị đánh bại?"

Khi Archimonde biết được loại tình huống này từ phía Giáo Hoàng, đã có chút không dám tin, nhớ tới bản thân gã là Lãnh Chúa Abyss, lên như diều gặp gió ở bên trong Abyss này, không biết đã có bao nhiêu bá chủ Abyss bị gã giẫm dưới chân, thần phục dưới uy phong của gã.

Giáo Hoàng lạnh nhạt nói: "Đúng, chính là ngươi làm nhân vật phản diện!"

Archimonde nói: "Sao ngươi không làm nhân vật phản diện đi?"

Gã phát hiện Giáo Hoàng muốn cắn trả gã, không quá tôn kính đối với gã, ngẫm lại cũng đúng, khế ước này có vấn đề, mẹ nó, không nghĩ tới người bây giờ thậm chí đến cả một chút lòng cảm ơn cũng không có.

Nếu không phải tôi có ký khế ước với ông, lão như ông đã sớm ợ ra rắm rồi.

Giáo Hoàng lắc đầu nói: "Thân phận và địa vị của ta không cho phép ta làm nhân vật phản diện, nếu không đối với giáo hội Quang Minh mà nói chính là dẫn tới một tai nạn, nhưng ngươi không giống như vậy, Lãnh chủ Abyss, trong mắt tộc người chính là ác ma, ngươi làm nhân vật phản diện là thích hợp nhất!"

Archimonde nghe thấy lời nói này của Giáo Hoàng.

Trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Chính là ấn mặt Giáo Hoàng lên mặt đất, mạnh mẽ nện giận một trận.

Ngươi con mẹ nó còn đang nói tiếng người sao?

Lạch cạch!

Lúc này.

Lâm Phàm đặt lên vai của Archimonde, "Archi, xin ngươi đấy!"

Chương trướcChương tiếp