favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1357: Tuồng vui này đã trở thành thật (2)

Chương 1357: Tuồng vui này đã trở thành thật (2)

Archimonde mỉm cười, nụ cười còn khó coi hơn so với khóc, "Không sao, giao cho ta là được rồi, có thể kính dâng một phần sức mạnh trên con đường phát triển của con gái ngươi là vinh hạnh của ta."

"Cảm ơn!" Lâm Phàm cảm kích nói.

"Không cần cảm ơn!"

Giáo Hoàng cười, cười rất vui vẻ, xem đi, đây là tinh thần bá đạo, Lâm Phàm chủ động mở miệng với ngươi, Archimonde ngươi còn có thể nói không được sao?

Bạn bè chính là phải học được cách trả giá.

Không trả giá sao có thể là bạn bè được chứ.

Giáo Hoàng nói: "Đã sớm nói với ngươi, tình huống hiện tại có hơi nhanh, ngày này đã không còn xa, ngươi không thể dùng toàn bộ thực lực mà cho đối phương hi vọng chiến thắng, nhưng quan trọng nhất chính là phải xem thực lực của Khả Lam như thế nào, nếu như không đạt tiêu chuẩn thì ngươi chặn đánh lui các cô ấy, để các cô ấy tiếp tục cố gắng tu luyện..."

Lúc này Giáo Hoàng giống như một đạo diễn vậy.

Sắp xếp mọi chuyện cần thiết.

Nếu như ông ta ở thành phố Duyên Hải thì có lẽ làm một đạo diễn tốt hơn nhiều so với chức vụ Giáo Hoàng này.

Archimonde bị Giáo Hoàng nói có chút mụ mị đến ngu ngơ rồi.

Cần phải cân nhắc cho thật kỹ.

Có chuyện đối với Archi mà nói quả thực rất phiền, có cần thiết không?

Chiến đấu phải toàn tâm cho trận đấu, loại hành vi mở nước này ác liệt, không có thực lực cũng đừng khiêu chiến ta, cần gì phải bảo ta diễn trò như vậy.

Nhưng những điều này chỉ là suy nghĩ trong lòng hắn mà thôi.

Sự thật chính là...

Không thành vấn đề, chắc chắn phối hợp đúng chỗ.

Sau đó, bọn họ tùy ý trò chuyện, điều Lâm Phàm khá quan tâm chính là nơi của Thần Hắc Ám, khi Archimonde nghe nói tới, trong lòng giật mình cả kinh, gã đang xưng bá xưng vương bên trong Abyss này, cuộc sống quá thoải mái, thật sự đã quên mất chuyện của Lâm Phàm.

Chủ yếu là ghi chép về Thần Hắc Ám trong Abyss không có gì.

Đâu thể tìm được.

"Yên tâm đi, chỉ cần có tin tức của Thần Hắc Ám, ta chắc chắn sẽ thông báo cho ngươi trước tiên." Archimonde nói.

Giáo Hoàng liếc một cái liền nhìn ra được suy nghĩ trong lòng của Archimonde, tên này chắc chắn không nghe tin tức về Thần Hắc Ám cho Lâm Phàm, nếu không tuyệt đối sẽ không phải loại vẻ mặt này.

Lâm Phàm gật gật đầu, anh khi không có chuyện gì làm thì sẽ cảm ứng nơi của Thần Hắc Ám.

Đáng tiếc...

Vẫn chưa thấy khí tức của Thần Hắc Ám.

Giáo Hoàng nói: "Tại sao vẫn cứ muốn tìm Thần Hắc Ám vậy, đó là kẻ thù của cậu sao?"

Lâm Phàm lắc đầu nói: "Chỉ là cần tiêu diệt tên đó mà thôi!"

Nghe thấy lời nói này, trong lòng Giáo Hoàng cảm thấy xót xa cho cảnh ngộ mà Thần Hắc Ám gặp phải, còn chưa xuất hiện đã bị tên đáng sợ này ghi nhớ, hi vọng có thể sống vui vẻ.

Chỉ là ông ta cũng không biết Thần Hắc Ám rốt cuộc là thứ gì.

Dù sao nghe ra bề ngoài hình như không phải thứ gì tốt.

Thứ nguy hiểm.

Archimonde nói: "Gần đây ta có loại cảm giác tâm thần không yên, khí tức của Abyss hình như đậm hơn rất nhiều so với trước kia, không biết có phải đã xảy ra chuyện gì hay không."

Giáo Hoàng nói: "Điều này cần phải chú ý rồi, sự biến hóa của Abyss thường sẽ không đơn giản như vậy, căn cứ theo ghi chép, khi Abyss xảy ra sự thay đổi cực lớn sẽ dẫn tới tai họa."

Archimonde gật đầu nói: "Đã biết, vẫn luôn chú ý tới loại tình huống này."

Hai năm sau.

"Chính là ở chỗ này, phải ngăn cản bọn họ triệu hồi Tà Thần giáng lâm!"

Hiện giờ Khả Lam đã trở thành một cường giả hợp cách, thậm chí trở thành sự kiêu ngạo của học viện Hoàng Gia. Ma võ song tu, còn là một cường giả có Cự Long, là chuyện chưa từng xuất hiện trong lịch sử học viện Hoàng Gia.

Olga cũng trở thành chiến sĩ vĩ đại nhất.

Sylph và Tia cũng đều như vậy.

Các cô đã từng là người gia tộc, nhưng hiện tại, gia tộc chính nhờ có con cháu như vậy mà cảm thấy kiêu ngạo.

Hiện giờ các cô đang đứng ở bên ngoài một tòa giáo đường.

Chung quanh đổ nát, lá khô từ trong không trung rơi xuống, hoàn cảnh âm u, bao phủ đều là khủng hoảng, một đám cường giả theo đuổi phía sau đám Khả Lam ngăn cản Tà Thần giáng lâm.

Đây đều là những dũng sĩ tự nguyện gia nhập khi đang trong sự kiện ngăn cản Tà Thần giáng lâm.

"Mọi người đừng nóng vội, tôi thêm trạng thái cho mọi người."

Một cô gái Druid hô lên.

Sau đó thấy được đối phương vung ma trượng lên, thi triển ra ma pháp đặc biệt của tộc Druid.

Vòng sáng bền bỉ!

Vòng sáng Huy hoàng!

Vòng sáng trống trận!

...

Sau khi cô gái Druid thi triển được hơn mười loại vòng sáng rồi cũng phải thở hổn hển ngã ngồi dưới đất, cô đã khô cạn ma lực, nói với mọi người: "Tôi chỉ có thể làm được đến đây, tiếp theo giao cho các vị rồi."

Lúc này mọi người chỉ cảm thấy toàn thân ngập tràn sức mạnh.

Mực chiến đấu chuẩn tăng lên rất nhiều.

"Đi, chúng ta vào trong." Khả Lam nói.

Các cô để đi được đến bước này đã phải trải qua rất nhiều cuộc chiến sinh tử, không biết đã gặp phải biết bao hiểm nguy.

Nhưng cho dù như vậy thì cũng chưa từng từ bỏ.

Giáo Hoàng núp trong bóng tối quan sát.

Rốt cuộc đã kết thúc rồi chứ.

Bố cục mấy năm thật sự quá tiêu hao tinh lực, giáo hội Quang Minh đầu nhập vào quá nhiều rồi, thậm chí có rất nhiều giáo đồ của giáo hội Quang Minh dường như cũng đã quá nhập vai, rất lâu vẫn không thể bình tĩnh được.

Chương trướcChương tiếp