favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1359: Lâm Phàm và Giáo Hoàng bóc đậu phộng xem kịch vui

Chương 1359: Lâm Phàm và Giáo Hoàng bóc đậu phộng xem kịch vui

Cái này của ngươi gọi là diễn xuất?

Ngươi đó là vẽ nước.

Nghe thấy lời Giáo Hoàng nói, Archimonde đã muốn mạnh mẽ giẫm Giáo Hoàng dưới chân, mạnh mẽ đánh một trận. Tên đáng chết, đây là giọng điệu ngươi nói chuyện với Lãnh Chủ Abyss ta đây sao?

Thôi.

Nhịn!

Archimonde liếc ánh mắt sắc bén, nói: "Con người, các ngươi muốn làm gì? Là muốn làm trái với ý chí của Tà Thần Abyss Archimonde ta sao?"

Khả Lam phẫn nộ quát "Thuộc sở hữu của ngươi là ở Abyss, nơi này không phải nơi ngươi có thể tới, cút về đi!"

Ô ô...

Trong lòng Archimonde buồn khổ, không ngờ bị Khả Lam mắng, ta chính là chú Archi của cháu đấy, mặc dù chúng ta chưa từng gặp mặt, nhưng chú Archi và cha của cháu là bạn tốt, cháu thân là con gái của cậu ta hẳn phải có sự tôn kính cơ bản đối với người chú này chứ.

Không ai có thể hiểu được lúc này Archimonde buồn khổ trong lòng thế nào.

Cho dù như thế nào.

Archimonde gã đều phải diễn vở tuồng này tinh tế đến cực hạn.

"Láo xược!"

Archimonde tức giận quát lớn, một đợt sóng âm mạnh mẽ lan tỏa khuếch tán ra bốn phía, uy thế kinh khủng bao phủ tất cả mọi người. Đối với bọn họ mà nói Archimonde giống như là sự tồn tại không cách nào chiến thắng được.

Có thể coi là như vậy.

Các cô cũng không có sợ hãi.

Giáo Hoàng ẩn núp trong bóng tối quan sát.

Không tồi nha.

Diễn xuất của Archimonde biết tròn biết méo, nhất là phương thức xuất hiện này cùng với trang bị bản thân mang theo, vừa nhìn đã biết Archimonde có chuẩn bị trước đó.

Thật sự không tồi.

Hi vọng gã có thể tiếp tục cố gắng.

Lâm Phàm cảm thán: "Khả Lam trưởng thành rồi!"

Đã một khoảng thời gian không gặp Khả Lam, nhìn thấy đứa trẻ lớn lên, trong lòng anh rất vui mừng, điều duy nhất muốn nói chính là... phát triển còn chưa đủ.

"Polk, tôi cảm thấy tuồng vui này cần lâu dài." Lâm Phàm nói.

Giáo Hoàng Polk kinh ngạc nói: "Ý của cậu là kéo dài sao?"

"Đúng vậy, mặc dù Khả Lam đã rất không tồi, nhưng chênh lệch vẫn còn rất lớn, trận chiến này để cho chúng thua đi." Lâm Phàm nói.

Giáo Hoàng: "Đã hiểu!"

Hiện giờ Giáo Hoàng là đạo diễn, mà Lâm Phàm chính là kẻ có tiền, kẻ có tiền đã mở miệng, cho dù nội dung vở kịch đã được định sẵn, đều phải kịp thời chỉnh đốn và sửa đổi.

Nghĩ kỹ lại, Giáo Hoàng cảm thấy Lâm Phàm nói rất có lý.

Lãnh Chúa Abyss Archimonde rất lợi hại, nếu như mới ra sân còn chưa làm gì đã bị giết chết, vậy thì thật sự có chút kỳ cục.

Hẳn nên kéo dài thời gian lâu hơn một chút.

Thế nhưng...

Điều duy nhất khiến Giáo Hoàng lo lắng chính là, ông ta sợ chuyện này làm ra có hơi lớn, cuối cùng toàn đại lục đều bị kinh động, nếu thật sự như vậy, vậy cũng sẽ có nhiều thú vị hơn rồi.

Lúc này.

Archimonde đã nhận được tin tức của Giáo Hoàng, không cần bị thua, trực tiếp cường thế nghiền ép, cho bọn họ áp lực cực lớn, ừ, cái này rất tuyệt, Lãnh Chúa Abyss gã nếu như bị người ở đây làm đến mức nằm sấp, nói thật, đây thật sự có chút mất mặt.

Không bị vật khác của Abyss nhìn thấy cũng may.

Lỡ như bị nhìn thấy, bị truyền đi ra ngoài, Archimonde gã đâu còn mặt mũi nào nữa.

Rất nhanh.

Một trận chiến tiêu diệt Tà Thần bộc phát.

Lâm Phàm và Giáo Hoàng đều đứng xem từ một nơi bí mật gần đó, Giáo Hoàng xem rất chân thành, hình như có chút khẩn trương.

"Khả Lam cố lên, đánh gã!" Giáo Hoàng rất hi vọng Khả Lam mạnh mẽ đánh Archimonde một trận, tốt nhất chính là đánh cho gã không phân biệt rõ được đông tây nam bắc nữa.

Lâm Phàm vỗ nhẹ bả vai của Giáo Hoàng, nói: "Đừng khẩn trương, tình huống phát triển vô cùng tốt, ăn chút đồ ăn vặt không?"

Giáo Hoàng phát hiện Lâm Phàm bóc đậu phộng, ngửi được mùi thơm, "Ở đâu ra vậy?"

Lâm Phàm nói: "Ngẫu nhiên phát hiện ra, mùi vị thật sự không tồi, không nghĩ tới ở đây cũng có loại đồ ăn này, thật sự là niềm vui bất ngờ."

Không nói thêm gì.

Giáo Hoàng nhận lấy ít đậu phộng, cùng Lâm Phàm bóc đậu phộng, "Đứa trẻ này thật không tồi, người bình thường khi đối mặt với Lãnh Chúa Abyss, đến cả dũng khí chiến đấu cũng không có, đâu được dũng cảm như con bé."

"Ừ, thật là một đứa trẻ dũng cảm!" Lâm Phàm nói.

Nếu như Khả Lam biết được cha của cô và Giáo Hoàng đang núp trong bóng tối ăn đậu phộng, xem cô liều mạng, nhất định sẽ hỏi, cha, con còn là con gái tri kỷ trong lòng cha không vậy.

Thật sự nhẫn tâm xem con thê thảm như vậy sao?

Ầm ầm!

Tiếng gầm rú nặng nề không ngừng vang lên.

Nhìn đồng đội bên cạnh từng người một ngã xuống, lòng Khả Lam rất gấp, nắm lấy đại kiếm, nổi giận gầm lên một tiếng, phóng tới hướng Archimonde, nhảy vọt lên, giơ cao đại kiếm trong tay, mạnh mẽ đánh xuống.

Đại kiếm được bao phủ bởi ánh sáng trắng, đồng thời trên đại kiếm tản ra làn sương lạnh, không gian xung quanh đều giống như bị đóng băng.

Leng keng!

Archimonde giơ lên cự kiếm trong tay, chặn lại một chiêu này, hơi dùng chút sức, một dòng sức mạnh đáng sợ bạo phát. Sắc mặt của Khả Lam kinh biến, thân người lui lại thật mạnh, xoay người lật mình trên không trung, giẫm một cước lên vách tường, mượn lực từ vách tường một lần nữa tấn công tới.

Quá mạnh mẽ.

Thật sự quá mạnh mẽ.

Khả Lam biết sức mạnh của Tà Thần rất đáng sợ, nhưng trong quá trình giao thủ, cô phát hiện thứ sức mạnh kia đã cường hãn đến vô tận rồi.

"Dũng sĩ loài người chỉ có thực lực như vậy sao?" Archimonde cười, tiếng cười trầm thấp, hai mắt tỏa ra ánh sáng màu xanh, vô cùng quỷ dị.

Chương trướcChương tiếp