Lúc này.
Nguyên tố ma pháp dao động mãnh liệt.
Tia và một đám ma pháp sư thi triển ma pháp cao cấp. Với thực lực của một mình cô vẫn chưa làm được đến vậy, hợp với ma lực của mọi người, thi triển ma pháp cao cấp xác thực có chút miễn cưỡng, nhưng không phải là không thể.
"Ma pháp cao cấp?"
Archimonde không thèm để ý tới điều này.
Không lâu sau.
Tia nói: "Nghiền nát!"
Trên đỉnh đầu của Archimonde xuất hiện cơn lốc màu đen, sau đó một dòng lực lượng ma pháp mạnh mẽ giáng xuống, nghiền ép trên người Archimonde. Một lát sau, mọi người đang thấp thỏm chờ mong phát hiện ma pháp cao cấp vốn dĩ không hề có bất cứ tác dụng nào.
"Quá yếu, mấy kẻ phàm tục các ngươi dám cả gan khiêu khích uy nghiêm của Tà Thần Abyss ta, chính là một sự sỉ nhục đối với Tà Thần."
Vừa dứt lời.
Hai mắt Archimonde hơi lóe lên, tinh thần nghiền ép, đám ma pháp sư tiêu hao hết ma lực kia đã bị dòng tinh thần này tấn công, trong nháy mắt ngã xuống, không có bất kỳ năng lực tác chiến nào.
"Tia..."
Khả Lam thở hổn hển, nắm chặt đại kiếm trong tay, đó là một loại cảm giác bất lực khi đối mặt với cường địch, nhìn thấy đối thủ, nguyên một đám từng người từng người ngã xuống bên cạnh mình, trong lòng Khả Lam rất gấp, luôn cảm thấy bản thân rất vô dụng.
Lâm Phàm và Giáo Hoàng xem.
Đều hài lòng gật đầu.
Chiến đấu chính là như vậy.
Gặp nguy hiểm mới có động lực, nếu như đi thẳng một đường đều vượt qua được tất cả sẽ không có cảm giác gì, tất cả đều tẻ nhạt vô vị, cũng ví như Lâm Phàm bây giờ, anh muốn tìm một cường giả nghiêm túc so đấu một trận thật sự là điều rất khó.
Cũng không biết đi đâu tìm.
Đúng vậy...
Đã từng trong mộng cảnh này, anh đánh ra một quyền Hỗn Độn Không Gian, giống như cảm nhận được một cường giả ở phía cực hạn xa xa, chỉ là anh cần kết thúc mộng cảnh, trở lại thành phố Duyên Hải này.
Không đi tìm đối phương.
Hiện giờ muốn tìm được đối phương là điều không thể nào rồi.
"Polk, để Archi tạo chút áp lực, ra tay với đồng đội của Khả Lam, nhưng chớ tổn thương tới họ, các cô ấy là bạn tốt của Khả Lam đấy, tôi có thể cảm nhận được luồng sức mạnh ẩn giấu trong cơ thể của Khả Lam còn chưa bạo phát ra đâu."
Giáo Hoàng nói: "Không thành vấn đề!"
Đối với Giáo Hoàng mà nói, ông ta không sao cả, cũng không phải ông ta ra tay với bạn bè của Khả Lam, cho dù sau này Khả Lam có biết còn hai người chú thì cũng tuyệt đối sẽ không hận ông ta, muốn hận thì chính là hận Lãnh Chủ Abyss ấy.
Người ra tay là gã.
Ông ta chỉ xem cuộc vui mà thôi, hơn nữa còn là cha con dẫn ta đến xem, ta cũng hết cách.
Sau đó.
Ông ta nói tình huống cho Archimonde.
Archimonde nghe thấy như vậy, trong lòng rất khó chịu, chơi thật à?
Như vậy rất dễ dẫn tới cừu hận rồi đấy.
Nên làm vẫn phải làm.
Archimonde vô cùng khó chịu với hành vi của Giáo Hoàng, nhưng hết cách rồi, đã diễn đến mức độ này rồi, chỉ có thể miễn cưỡng tiếp tục diễn thôi.
Ra tay với bạn bè bên cạnh Khả Lam.
Đây còn có thể là chuyện người chú sẽ làm hay sao?
Nói thật.
Chú thật sự không ra tay được.
Gã lựa chọn, nhìn ba người bạn bên cạnh Khả Lam, ma pháp sư, xạ thủ, chiến sĩ...
Ừ...
Tố chất cơ thể của hai người trước không đủ, vẫn nên ra tay từ chiến sĩ này thì khá hơn.
Nếu Olga biết loại tình huống này.
Chắc chắn sẽ kinh ngạc hô lên... Tôi là chiến sĩ là lỗi của tôi sao?
Đáng phải gặp chế độ này sao?
"Cô gái nhỏ, cô có thể kiên trì đến tận bây giờ đã nói rõ cô rất không tồi, nhưng cô đã từng trải qua tuyệt vọng chưa?" Archimonde nói, khóe miệng nhếch nở nụ cười, nụ cười khiến Khả Lam không rét mà run.
Bỗng nhiên!
Khả Lam kinh ngạc hô lên, "Olga, cẩn thận..."
Cố hoảng hốt lo sợ kêu lên, nhưng tốc độ của cô có hơi chậm, Archimonde chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Olga, hình thể khổng lồ khiến Olga phải kinh sợ đến sững sờ, rõ ràng đã bị dọa hoảng rồi.
Nhưng qua khoảng thời gian chiến đấu dài tích lũy kinh nghiệm, khiến Olga kịp phản ứng trong nháy mắt, lập tức phản kích chính diện với Archimonde.
Lạch cạch!
Archimonde tát một cái đánh bay kiếm trong tay Olga, bóp chặt cổ tay của cô, từ từ xách lên, tùy ý Olga giãy dụa đều tránh không thoát sự giam cầm của gã.
"Buông cô ấy ra!" Mắt Khả Lam đỏ lên, tức giận nói.
Nhìn thấy Khả Lam tức giận như vậy.
Trong lòng Archimonde rất khó chịu. Không phải chú muốn như vậy đâu, mà là hết cách rồi, cha của con muốn ta làm như vậy, đây là một vở kịch, một vở kịch để con trở nên mạnh mẽ hơn.
Chú không cách nào trực tiếp nói thẳng cho con biết được.
Nhưng hi vọng con có thể hiểu được.
Nội tâm của gã rất yếu đuối, đã uất ức lắm rồi, chỉ có thể âm thầm nuốt lệ rơi vào bụng.
Chỉ là sự thật thì chính là...
"Ha ha, tức giận sao? Tâm tình của ngươi được đấy, cơn phẫn nộ của ngươi chỉ có thể thể hiện cho sự bất lực của ngươi, cô ta là bạn tốt của ngươi đúng không, nhưng khi ngươi nhìn thấy bạn tốt của mình chết ngay trước mặt, ta nghĩ ngươi sẽ trở nên càng tức giận hơn đi?"
Ngón tay của Archimonde dùng sức, Olga khó thở, sắc mặt đỏ bừng, giống như cái chết đang tới gần, có thể đến bất cứ lúc nào.