Archimonde: Ta còn mẹ nó vô cùng cố gắng đó biết không
Đại đội dũng giả tàn sát Tà Thần đã sớm bì diệt hoàn toàn.
Những người khác đều là tập hợp lại.
Chỉ có đám người Khả Lam mới là trọng điểm, những người kia muốn đứng lên rất dễ quấy rối toàn cục, cho nên đều nằm thì tốt hơn.
"Khốn kiếp, buông cô ấy ra!"
Khả Lam nhìn thấy dáng vẻ thống khổ kia của Olga, lửa giận trong lòng điên cuồng bùng cháy, nếu như ngọn lửa này có thể trở thành thực thể, sợ là có thể nướng cháy xém Archimonde được đi.
"Bất lực, nhỏ bé, giận dữ, ta có thể cảm nhận được cảm xúc tiêu cực của ngươi, thật sự không tồi, vị rất ngon, dâng linh hồn của ngươi lên, ta có thể bỏ qua cho bạn bè của ngươi!" Archimonde cười lớn đầy âm trầm.
Giáo Hoàng xem cuộc vui nghe thấy lời Archimonde nói như vậy vội vàng truyền âm nói: "Làm cái gì vậy? Ngươi muốn diễn nát sự việc ra à, ta đã nói với ngươi rồi, không được bại lộ bản tính của ngươi, thu lại đi hiểu không hả, phải thu lại!"
Giáo Hoàng vô cùng gấp gáp, hi vọng Khả Lam đừng làm theo yêu cầu của Archimonde.
"Đừng... quan tâm tôi, mọi người chạy mau đi!" Olga chật vật mở miệng. Mạnh quá, Tà Thần thật sự quá mạnh, các vô căn bản không phải đối thủ, tiếp tục ở lại nơi này kết cục cuối cùng chỉ có một con đường chết.
Khả Lam thấy được vẻ mặt thống khổ kia của Olga, quát lên: "Ta đáp ứng ngươi, thả bạn của ta ra!"
Ôi mẹ ơi!
Giáo Hoàng nhíu mày, cái tên Archimonde này quả thật là đang làm xằng làm bậy, đang nghiền ép lực lượng tiềm ẩn bên trong người cô, sao cứ phải nói mấy lời nhảm nhí này kia chứ?
Lâm Phàm nói: "Không sao, từ đây ngược lại khiến tôi yên tâm, con bé có bạn bè quan trọng, cho dù không có tôi ở bên cạnh cũng sẽ có người làm bạn với nó, tôi cũng yên lòng!"
Giáo Hoàng nghe vậy không hiểu được ý trong lời nói của Lâm Phàm.
Không nghĩ nhiều.
Cũng chỉ cho rằng đây là lời cảm khái nhất thời của Lâm Phàm mà thôi.
Lúc này.
Archimonde cũng phát hiện nội dung của vở diễn đã phát triển không đúng hướng rồi, vội vàng thay đổi, "Phải không, đáng tiếc, chỉ là nói chơi với các ngươi vậy thôi, linh hồn của ngươi với ta mà nói cũng không quan trọng, hãy nhìn bạn của cô đi, cô ta sắp phải chết rồi đây!"
Phải phát triển dựa theo hướng phát triển của nội dung vở kịch chứ.
Khi nãy gã quả thật có chút sai lầm rồi.
Olga ngày càng cảm thấy khó thở, mới khi nãy còn giãy dụa rất mạnh, hiện đang dần buông thả chống cự, chỉ còn hô hấp suy yếu.
"Nhanh... đi, đi, đừng quan tâm tôi, chúng ta không phải đối thủ của tên này!"
"Tôi sẽ không bỏ bạn bè của mình!" Hô hấp của Khả Lam dần trở nên dồn dập. Nhìn thấy người bạn tốt nhất thống khổ như vậy, cơn tức giận trong thâm tâm cô đã đạt đến giới hạn.
Olga nói: "Sylph, Tia, dẫn cô ấy đi..."
Thế nhưng các cô khó có thể tưởng tượng được trong lòng Tà Thần trước mặt này cũng đang rất sốt ruột. Nhanh lên đi, tiếp tục kết như vậy thì có hơi giả tạo, bất luận là vị Tà Thần nào cũng đâu nói nhảm nhiều như vậy, sớm đã trực tiếp ra tay rồi.
Mà còn tiếp tục kết như vậy nữa, mấy cô gái nhỏ này có lẽ sẽ chết, chỉ có thể giả vờ lơ đãng hơi lỏng tay, để cô gái nhỏ này có cơ hội hít thở mà thôi.
"A!"
Khả Lam tức giận vọt tới, vung đại kiếm lên, xuất ra đấu khí và ma pháp.
Trảm kích như vậy rất đáng sợ.
Đáng tiếc...
Cô đang đối mặt với Tà Thần, Lãnh Chúa Abyss Archimonde, kịch bản giành được là thắng, chắc chắn không thể nào cho cơ hội cứu người ra. Không nhiều lời thêm, trực tiếp phất tay, đánh bay Khả Lam.
Sau khi hạ xuống, Khả Lam vẫn không từ bỏ, tiếp tục phóng tới hướng Archimonde. Cô trong trạng thái tức giận chỉ muốn cứu được Olga từ trong tay của Tà Thần.
Đánh bay!
Xung phong!
Đánh bay!
Xung phong!
Sự duy trì không gián đoạn cứ diễn ra như vậy, dù vết thương chồng chất cũng vẫn không từ bỏ.
"Grào!"
Cự Long màu hồng theo Khả Lam không ngừng phát động công kích đối với Archimonde.
Chiếu theo tình huống thông thường.
Hai người này đối mặt với Lãnh Chúa Abyss đã sớm cùng chết rồi. Thế nhưng hết cách rồi, kịch bản không cho phép, chỉ có thể phát triển giống như đang chơi đùa. Lãnh Chúa trong Abyss có vị nào không phải kẻ thủ đoạn độc ác, đối xử với kẻ địch đều là hung mãnh giống như lửa mạnh, tuyệt đối sẽ không cho đối phương bất cứ cơ hội nào.
Tia và Sư cùng tham gia chiến đấu.
Dù ma lực của Tia đã khô cạn, thì cũng đang cố gắng khôi phục ma lực, sau đó thi triển ra cầu lửa nhỏ.
Cô chỉ có thể làm đến mức này mà thôi.
Mũi tên gió của Sylph đối với Archimonde mà nói không thể gây ra một chút tổn thương nào, giống như gãi ngứa vậy, không có cảm giác gì.
Giáo Hoàng quan sát có chút không nỡ nói: "Hay là kết thúc đi!"
"Không, cơ hội khó có được, đối với con bé mà nói, phát triển chính là như vậy, tôi tin con bé có thể kiên trì được!" Lâm Phàm nói.
Đối xử tàn nhẫn với Khả Lam như vậy, còn đối với ông Trương lại là một loại thái độ khác, ví dụ như ông Trương đích thân dập đầu xuống mặt đất, bị trầy chút vết thương thì sẽ đau lòng vô cùng, nếu có kẻ địch ở đây, kẻ địch này sẽ càng không may hơn.
Quả thật hình thành hai loại đối lập.
Dần dần.
Khả Lam đã không còn sức lực, ngã trên mặt đất, muốn đứng dậy, nhưng cô cảm giác cơ thể dường như đã không kiềm chế được nữa, ngẩng đầu nhìn Olga bị Tà Thần chộp trong tay.