Cách mà Giáo Hoàng tôi nói chắc chắn rất tuyệt (2)
Giáo Hoàng bị bọn họ nói như vậy cũng không biết nên nói cái gì.
Các người có thể chậm chút, làm rõ ràng sự việc rồi hẵng nói hay không?
"Yên lặng!"
Giáo Hoàng vươn tay ra, sự việc cần giải thích, còn không giải thích, có quỷ mới biết bọn họ suy nghĩ cái gì. Thật là một đám người thích nghĩ ngợi lung tung, không biết nên nói các người thế nào mới tốt đây.
"Giới thiệu cho các vị một nhân vật quan trọng!"
Lâm Phàm mỉm cười, chào hỏi với bọn họ, "Xin chào, tôi tên Lâm Phàm, mời các vị vào đây là muốn nói chuyện với các vị, hi vọng không dọa tới các vị!"
Lúc này.
Năm cường giả cấp Thánh chú ý tới Lâm Phàm đứng ở chính giữa, nhíu mày, sao lại có người trẻ tuổi xuất hiện ở nơi này, thật sự là một việc kỳ quái.
Bọn họ liếc nhau.
Đều ăn ý gật đầu.
"Chúng tôi tới đây là để tiêu diệt Tà Thần, dù là Tà Thần hay Giáo Hoàng, tuyệt đối không thể lùi bước, bọn họ đang kéo dài thời gian, trực tiếp lên đi, chém giết Tà Thần!"
"Rõ..."
Lâm Phàm rõ ràng rất thân thiện hi vọng có thể trao đổi trò chuyện với bọn họ.
Nhưng thật đáng tiếc.
Đối phương hình như không nể tình lắm.
Năm vị cường giả cấp Thánh trực tiếp ra tay, không muốn nhiều thêm bất cứ lời nào với đối phương, muốn dùng thế sét đánh chặn đánh Tà Thần, tìm cơ hội chém giết.
Không lâu sau.
Ầm!
Ầm!
"Ai ui!"
"A!"
Có âm thanh kỳ quái truyền đến.
"Sao có thể, cơ thể của tôi không thể động đậy được!"
"Tôi cũng vậy!"
"Đáng giận..."
Bọn họ kinh hãi nhìn tất cả trước mắt, cơ thể hoàn toàn không chịu khống chế, khủng hoảng vô hạn bao trùm nội tâm của đám người họ.
"Các vị, có phải các vị có hiểu lầm gì đối với tôi rồi không?" Lâm Phàm hỏi.
Hỏi ra.
Chỉ là năm vị cường giả cấp Thánh này không để ý tới Lâm Phàm, mà là muốn dùng đủ loại phương pháp giải quyết tình huống trước mắt, thế nhưng bất kể bọn họ đã nghĩ đủ mọi cách mà vẫn không làm được.
"Giao cho tôi đi!" Giáo Hoàng chủ động xin đi giết giặc, sau đó đi tới trước mặt năm cường giả kia, "Đừng vùng vẫy nữa, các người có biết vị này là ai không?"
Năm cường giả tức giận nhìn Giáo Hoàng.
Ánh mắt rất khinh thường.
Hiển nhiên là đồng bọn vô liêm sỉ với Giáo Hoàng.
Giáo Hoàng nói: "Đừng dùng ánh mắt như thế nhìn tôi, tôi giới thiệu cho các vị biết, vị này tên Lâm Phàm, có lẽ các vị thấy lạ với cái tên này, nhưng các vị có biết cô gái Cự Long kia là gì của cậu ấy không?"
"Đó là con gái của cậu ấy!"
"Rất nhiều năm trước Quân chủ Vong Linh của đế quốc Locke chính do cậu ấy tiêu diệt, triều thú của đế quốc Lan Nguyên cũng do cậu ấy giải quyết, tộc Tinh Linh bị Ma tộc tiêu diệt cũng do cậu ấy cứu sống lại. Cậu ấy là Thần, là vị Thần mà các vị khó có thể tưởng tượng được, mà chuyện hiện tại không giống với những gì các vị biết, có thể từ từ kể cho các vị nghe."
Khi giới thiệu, phải giới thiệu trọng điểm, trước tiên đừng nói nguyên nhân, trực tiếp nói với bọn họ đối phương là ai, còn có những thành tích vĩ đại kia, những việc làm bá đạo kia.
Có lẽ anh sẽ rất bối rối.
Nhưng đều là sự thật.
Quả nhiên...
Khi Giáo Hoàng nói ra những lời này, năm vị cường giả đang giãy dụa dường như phải há hốc mồm, nhìn chằm chằm Lâm Phàm.
Dường như có chút không tin.
Nhưng không tin cũng hết cách, Giáo Hoàng và Tà Thần đều đứng bên cạnh anh, địa vị hình như không thấp.
"Thật sao?"
Giáo Hoàng nói: "Tôi dùng danh nghĩa Giáo Hoàng xin đảm bảo những lời đó đều là sự thật!"
Năm vị cường giả đều muốn nói, ông ở cùng với Tà Thần, còn có thể lấy danh nghĩa gì. Nhưng bọn họ đã tin chuyện này bảy tám phần, căn bản là tin rồi.
Chỉ là vẫn còn rất nghi hoặc.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cần đối phương giải thích rõ ràng.
Lâm Phàm giải khống chế đối với năm vị cường giả, đi tới trước mặt bọn họ, mỉm cười nói: "Ngại quá, khi nãy hạn chế hành động của các vị, chỉ là các vị hình như có chút hiểu lầm đối với tôi, để ngăn bất ngờ xảy ra, tôi chỉ có thể làm như vậy, hi vọng các vị không để trong lòng."
Trao đổi thân thiện, chính là mở đầu của tình bạn.
Năm cường giả cảm thấy vô cùng buồn khổ.
Bọn họ là cường giả cấp Thánh, nhưng đối phương chỉ tùy ý khống chế, thì đến cả năng lực phản kháng cũng không có rồi, nếu thật sự xảy ra cuộc chiến thì chắc chắn là bi kịch tàn đời.
"Không sao, giải quyết hiểu lầm là được rồi, chúng tôi cần biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
"Tôi sẽ từ từ nói cho các người biết, chuyện là thế này..."
Một lúc sau.
Vì Lâm Phàm nói khá kỹ càng, thời gian cũng tiêu tốn rất dài.
Sau khi nghe xong tình huống mà Lâm Phàm nói.
Năm cường giả sợ ngây người.
Đầu óc quay cuồng.
Làm ra chuyện đáng sợ như vậy cũng chỉ vì để con gái trở nên mạnh mẽ, có động lực, có động lực, có lòng trách nhiệm...
Như vậy không khỏi quá điên cuồng rồi đi.
Thậm chí đến cả Lãnh Chúa Abyss và Giáo Hoàng cũng ra mặt phối hợp, nói thật, không phải tận mắt nhìn thấy, thật sự không thể tin được.
Nhưng đám người họ cảm nhận được tình thương nồng nàn của người cha.
Có lẽ đây chính là tình thương vĩ đại của người cha đi.