Chúng tôi đều phải chết (2)
Các thôn dân sợ hãi kêu than.
Khả Lam thật sự là đứa trẻ ưu tú.
"Bố, con đã trở về rồi!"
Khả Lam nhìn Lâm Phàm, phát hiện cha của cô đã già hơn nhiều so với khi cô còn ở nhà, bổ nhào vào trong lòng anh, rất đau lòng. Rời nhà tha hương lâu như vậy, không làm bạn bên cạnh cha, luôn cảm thấy bản thân không hiếu thuận chút nào.
Lâm Phàm vỗ lưng Khả Lam, "Trở về là tốt rồi, ở bên ngoài sống thế nào, có tốt không?"
Biết rõ còn cố ý hỏi.
Nhưng vẫn phải hỏi.
Tất cả nội dung vở kịch đều do anh và Giáo Hoàng sắp đặt, nếu như biểu hiện rằng cái gì cũng biết, rất dễ bị nhìn thấu.
"Vâng, rất tốt!"
Khả Lam không nói cho cha cô biết, bản thân vẫn luôn ở bên ngoài tu luyện, hiện giờ cô trở về chính là muốn gặp cha một chút.
Ban đêm.
Khả Lam trở lại gian phòng, đang viết thư. Đây là bức thư để lại cho cha, nếu như cô có thể tiêu diệt Tà Thần trở về, bức thư này sẽ không có tác dụng gì, lỡ như bất hạnh chết trong tay Tà Thần, vậy bức thư này chính là bức thư cuối cùng cô để lại cho cha mình.
Mấy năm nay cô đã tích góp được một số tiền tài khả quan.
Toàn bộ đặt dưới giường.
Nếu như thật sự chết, thì số tiền kia cũng đủ cho cha sống rồi.
Ngay khi Khả Lam viết thư.
Lâm Phàm đã đi tới địa bàn của Archimonde, Giáo Hoàng cũng ở đó. Căn cứ theo cách Archimonde nói, chỉ cần Khả Lam muốn cứu cô gái kia thì tất sẽ tới đây trong khoảng thời gian này.
"Khả Lam đã trở lại, ty luyện không tồi!" Lâm Phàm nói.
Archimonde thấp thỏm chờ mong, thậm chí có chút không thể chờ đợi được nữa. Tuồng vui này diễn dài quá, nói thật, gã đã có chút nhớ nhung cuộc sống ở Abyss rồi.
Hiện giờ rốt cuộc đã sắp xong.
Gã làm Boss phản diện, ý nghĩa tồn tại chính là bị người khác tiêu diệt.
Giáo Hoàng nói: "Vậy tôi cũng phải hành động, Khả Lam đến chém giết Tà Thần, nếu như không có ai biết, chuyện này sẽ không có chút ý nghĩa nào, phải để người đời nhìn thấy thực lực của con bé."
"Ta muốn ngươi không cần quá ẩn giấu thực lực, lần này số người đến thảo phạt ngươi chắc chắn là lớn đến mức trước nay chưa từng có."
May mắn lúc trước không làm nhân vật phản diện, nếu không với tình huống lúc này của ông ta chắc chắn gánh không được, cũng chỉ có Lãnh Chúa Abyss Archimonde mới có thể đối phó được.
Archimonde nhìn Giáo Hoàng, thật sự rất muốn nện chết đối phương.
Quả thật không phải chuyện con người có thể làm.
"Ta biết!" Lãnh Chúa Abyss chuẩn bị triệu hồi nhiều vật Abyss hơn, đầu tiên chính là để tiêu hao sinh lực của đám người kia, chỉ có cường giả mới có thể đi đến điểm cuối.
Với địa vị của gã trước mắt ở Abyss.
Có thể triệu hồi lượng lớn vật từ Abyss, thì những cường giả loài người này chưa chắc đã có thể đỡ được, nên mở nước thì vẫn nên mở nước.
Lâm Phàm nói: "Cảm ơn!"
Archimonde mỉm cười nói: "Không cần cảm ơn!"
Nụ cười của gã mãi mãi đều cho Lâm Phàm, người khác muốn nhìn thấy nụ cười của gã chính là nằm mơ nói mộng.
Năng lực tuyên truyền của Giáo Hoàng rất mạnh.
Không ai biết được người nào đã nói ra.
Nhưng mọi người đều biết, Nữ Chiến Thần dũng cảm từng đối chiến với Tà Thần xuất hiện, càng cường đại hơn so với trong quá khứ, chuẩn bị đi chém giết Tà Thần.
Dũng giả khắp đại lục đều chạy tới hướng đế quốc Lan Nguyên.
Hi vọng có thể giúp đỡ cho Nữ Chiến Thần.
Sylph, Olga, Tia đều nhận được tin tức.
Các cô rất vui.
Rốt cuộc có hành tung của Khả Lam, trong mấy năm nay các cô cũng cố gắng tu luyện, mặc dù không tiến bộ thần tốc giống như Khả Lam, nhưng cũng không tồi.
"Bố, con đi ra ngoài một chút, có chút việc!" Khả Lam nói với người cha đang rèn sắt.
Lâm Phàm cầm búa sắt, nện miếng sắt, ngẩng đầu lên nói: "Trở về dùng cơm không?"
Khả Lam nói: "Có thể trở về, lộ trình hơi xa, cần một khoảng thời gian."
"Ồ, không sao, đi sớm về sớm."
"Vâng, con biết rồi!"
Khả Lam cưỡi trên lưng Cự Long, dần dần biến mất ở phương xa.
Lâm Phàm nhìn bóng lưng biến mất của cô, khóe miệng xuất hiện nụ cười mỉm, "Ừ, quả thật đã trưởng thành."
"Hả?"
Nhưng mà vào đúng lúc này.
Anh cảm nhận được khí tức rất mạnh, không... không thể nói là rất mạnh, mà là loại khí tức này rất hắc ám.
"Thần Hắc Ám?"
Lâm Phàm trầm tư.
Có chút nghi hoặc.
Anh vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Thần Hắc Ám, chỉ là không tìm được, nào ngờ khí tức của Thần Hắc Ám xuất hiện.
"Thôi, tạm thời không vội, chuyện của con gái mình quan trọng hơn."
Nếu mà so sánh Thần Hắc Ám và con gái, vẫn là con gái quan trọng hơn.
Đại bản doanh của Tà Thần.
Một đám dũng giả đã tụ tập ở nơi đây từ rất sớm, bọn họ đang chờ đợi Khả Lam tới, trong lòng bọn họ, Khả Lam thuộc loại người đáng tin cậy.
Rất nhanh.
Một âm thanh gầm rú truyền tới, đó là âm thanh của Cự Long.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, từ đằng xa xuất hiện một bóng đen cực đại.
"Đến rồi, cô ấy cưỡi Cự Long đến rồi!"
"Nghe nói Lâm Khả Lam tu luyện ba năm, thực lực càng cường đại hơn so với trước kia, phối hợp với Cự Long không chừng thật sự có thể tiêu diệt Tà Thần đấy!"
"Chúng ta cũng phải ra thêm chút sức nữa!"
"Đúng vậy!"