Như vậy còn chưa đủ, cần phải kiên trì thêm một đợt
Cự Long từ từ đáp xuống, Khả Lam bước từ trên lưng Cự Long xuống, nhìn thấy có nhiều người như vậy cùng tụ tập một chỗ liền thấy kinh ngạc, nhưng nhiều hơn nữa còn có một loại tin tưởng, tất cả mọi người đều muốn tiêu diệt Tà Thần, nhất định có thể thành công.
"Khả Lam!"
Ba người chị em tốt của cô, khi nhìn thấy Khả Lam xuất hiện đều rất kích động, rất vui sướng đi tới bên cạnh cô, cầm lấy tay của cô.
"Sao không nói với bọn tôi cậu đã đi đâu chứ!"
Khả Lam nói: "Thật xin lỗi, tôi muốn đi tu luyện trở nên mạnh hơn, cho nên mới phải bỏ đi không lời từ biệt, Olga, cậu yên tâm, chúng ta nhất định có thể giết được Tà Thần."
"Ừ!" Olga biết Khả Lam cố gắng như vậy chính vì muốn cứu mình, nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Khả Lam, nội tâm của cô vô cùng chấn động, có loại cảm giác không nói nên lời.
Nếu như có thể mà nói.
Cô không hi vọng Khả Lam khổ cực như vậy.
...
Archimonde nhìn thấy tình huống lúc này có chút bất lực.
"Lợi hại, số người quả thật rất nhiều, cho dù ta là Tà Thần cũng không cần thiết để cho nhiều người như vậy đến vây quét đi, chẳng lẽ thế giới này không cho phép Tà Thần sống sao?"
Gã đã không muốn nhiều lời nữa.
Tuy bị người đời coi thành Tà Thần, nhưng cũng chưa từng hủy diệt nơi nào, chứ đừng nói cho là mang tới tai họa cho người khác, chỉ con mẹ nó treo cái danh hiệu Tà Thần thì đã bị đối xử như vậy rồi.
Nghĩ lại cảm thấy có chút khó chịu.
"Lần này là lần cuối cùng ta ra sân, nếu đã như vậy, vậy thì tới đi, các vật của Abyss, tiếp đãi chu đáo những dũng sĩ loài người này, đừng tổn hại tới tính mạng của bọn chúng."
Nếu như những sinh vật Abyss này có chỉ số thông minh một chút.
Khẳng định sẽ hỏi.
Lãnh Chúa, chúng ta không tổn hại tới tính mạng của bọn chúng, nhưng bọn chúng làm chúng ta tới chết đấy, như vậy hơi quá đáng rồi đi.
Chỉ là đáng tiếc.
Cho dù bọn chúng nghĩ ra được điểm này.
Cũng không dám hỏi Lãnh Chúa Abyss, chỉ cần dám hỏi, chắc chắn sẽ bị cắn nuốt ngay lập tức.
Lúc này.
Trận chiến đấu kịch liệt đã xảy ra.
Sinh vật Abyss bắt đầu tấn công dũng sĩ tộc người, đối với mấy sinh vật Abyss này mà nói, thật ra có thể ra tay với loài người, cảm giác không tồi, nhưng Lãnh Chúa Abyss đã ra lệnh cho bọn chúng không thể làm tổn hại đến tính mạng của những con người này, thật sự là chuyện phiền phức.
Đám người Khả Lam xử lý những sinh vật Abyss này.
Dứt khoát.
Không nương tay chút nào.
Không ngừng thúc đẩy.
Sau khi sinh vật Abyss ngã xuống sẽ hóa thành từng làn khói đen dung nhập vào bên trong Abyss.
Đến từ Abyss, trở về Abyss, sau một khoảng thời gian ngắn có thể sống lại ở bên trong Abyss.
Tất cả đám người đến xem đều tiến thẳng đến tòa cung điện này.
Nơi ở của Tà Thần.
Chỉ cần tiêu diệt tướng Tà Thần, tất cả đều phải kết thúc.
Trong cung điện.
Archimonde không chú ý tới tình huống bên ngoài, mà là ngồi trên chiếc ghế báu biểu tượng cho thân phận của gã, lắc lư đủ loại tư thế.
"Tư thế này không đủ bá đạo, không cách nào thể hiện ra được khí thế của Lãnh Chúa Abyss."
"Tư thế này hình như cũng được..."
"Không được, phải đổi lại mới được!"
Nếu để cho đám dũng giả đến tiêu diệt gã biết được, miệng chắc chắn sẽ phun mấy lần. Chúng ta đến tiêu diệt ngươi, ngươi lại ở trong này bày tạo hình chờ chúng ta đến.
Rốt cuộc là tôn trọng chúng ta.
Hay là ngươi căn bản không coi chúng ta ra gì?
Cuối cùng.
Lãnh Chúa Abyss đã chọn xong tư thế, chính là ngồi tại chỗ, nghiêng thân người, tay trái nắm thành nắm đấm, chống mặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng phía trước, không di chuyển, tỏa ra khí chất cao quý, bá đạo, coi trời bằng vung.
Chính là loại cảm giác này.
Tuy rằng kết cục cuối cùng không phải gã có khả năng thay đổi, nhưng quá trình chắc chắn không thể tùy tiện, phải đặc sắc.
"Cảm giác thế nào?" Giáo Hoàng xuất hiện, nhìn thấy Archimonde ngồi đó đang giả vờ làm dáng, trong lòng muốn cười, rồi lại kiềm chế, quan trọng là Lâm Phàm không ở đây, sau khi ông ta cười nhạo Archimonde thì chắc chắn bị đối phương đánh cho một trận.
Archimonde nói: "Cũng tạm!"
Giáo Hoàng nói: "Đứa bé Khả Lam này tiến bộ rất đáng sợ, con Cự Long kia cũng có tiến bộ rất lớn, xem ra năm người kia đã rót cho con Cự Long kia không ít thứ đâu!"
"Với tình hình hiện tại của cô bé đó, ta không phải đối thủ rồi!"
Giáo Hoàng cảm thán, nếu Khả Lam không có bối cảnh như vậy, biểu hiện của ông ta hiện giờ sẽ chính là hoảng sợ. Tuổi còn trẻ đã có thực lực như vậy, không thể nào, chắc chắn là chuyện không thể nào...
Nhưng hiện tại...
Ông ta chỉ cảm thán mà thôi.
Không có ý khác.
Archimonde nói: "Ngươi đã già rồi, không có khế ước với ta, ngươi cũng đã phải chết từ sớm rồi!"
Lời nói ra không có vấn đề gì.
Chỉ là cho Giáo Hoàng cảm giác có chút không quá thoải mái.
Ăn nói kiểu gì vậy?
"Được rồi, ta đi trước đây, đợi thêm nữa bị bọn họ nhìn thấy thì phiền toái!" Giáo Hoàng không muốn nhiều lời vô nghĩa thêm với Archimonde, bị gã sỉ nhục rất khó chịu trong lòng, cũng chỉ có thể yên lặng thừa nhận.
Suy cho cùng, đối phương vẫn còn là Lãnh Chúa của Abyss.
"Ừ!" Archimonde bình tĩnh đáp lại.
Từ nãy đến giờ biểu lộ chưa từng thay đổi.
Đã hoàn toàn nhập tâm.