Nếu như không nói, tất cả đều sẽ kết thúc
Một cây thương ẩn chứa sức mạnh trừng trị hủy diệt xuất hiện, nhìn thấy cây thương này có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trên đáng sợ thế nào, đó là sức mạnh có thể hủy diệt đất trời.
Archimonde cảm nhận được cây thương đen như mực này ẩn chứa lực lượng đáng sợ.
Không thể ngăn cản.
Đối phương là thần linh thật.
Sức mạnh của thần linh là vĩ ngạn, là điều gã không cách nào thừa nhận được.
Chỉ là vì sao gã còn có thể ngạo nghễ đứng ở nơi này, bởi vì sau lưng gã có người, không phải Khả Lam, mà là cha của Khả Lam, đó mới là cơ sở để gã có thể kiên cường.
"Chạy đi, mọi người mau chạy đi!"
Sắc mặt của một vị cường giả trắng bệch, nghẹn ngào thét lên, chiêu đối phương sắp thi triển kia chắc chắn có thể hủy diệt nơi này thành phế tích, giết chết tất cả người ở nơi này.
Có người kéo theo cơ thể mệt mỏi muốn rời đi.
Nhưng tốc độ như vậy giống như con ốc sên, không có chút tác dụng nào.
Thật sự phải chết ở nơi đây sao?
Thật không cam lòng.
Ma tộc quay trở lại thế giới con người, mang tới hủy diệt vô tận, đến lúc đó sinh linh đồ thán, không ai có thể may mắn thoát nạn.
Không ngờ, Ma tộc ngồi thu lợi.
Bọn họ trả giá tất cả cố gắng cũng phí công.
Ngay chính lúc tuyệt vọng này.
Có người đã hoàn toàn sụp đổ phòng tuyến cuối cùng trong tim.
Chỉ còn lại khủng hoảng.
Archimonde từ từ nói: "Không sao, không cần sợ hãi, sự việc còn chưa xảy ra, cuối cùng đều sẽ kết thúc thôi!"
Giọng nói của gã truyền vào trong tai mọi người.
Mọi người đều nhìn Tà Thần.
Có ý gì?
Mới khi nãy chúng ta và ngươi đánh đến ngươi chết ta sống, lúc này ngươi nói với chúng ta rằng không cần sợ hãi, giống như đứng bên phía chúng ta vậy. Nói thật, người thông minh ở nơi này không ít, nhưng chỉ không có làm rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Rất khó chịu.
"Hủy diệt đi!"
Thần Hắc Ám ra tay, thương trừng phạt ùn ùn cuốn tới, ánh sáng đen nhấp nháy giống như muốn bao phủ toàn thế gian này.
Archimonde vẫn ngạo nghễ đứng nơi đó.
Không giả chút nào.
Thương trừng phạt xuyên qua hư không, khóa chặt linh hồn, trong con ngươi của gã, đoạn thương dần dần phóng đại, đã sắp chiếm trọn tầm nhìn của gã, linh hồn trở nên lạnh như băng.
"Anh trai à, tuyệt đối đừng khiến ta thất vọng đấy!"
Archimonde hò reo trong lòng.
Gã biết, nếu như Lâm Phàm còn không xuất hiện, một thương này đủ để lấy cái mạng của gã.
Lúc này.
Thương trừng phạt sắp đâm thủng Archimonde, khi chỉ còn cách gã một khoảng rất ngắn, không gian dường như cứng lại, thương trừng phạt ngừng lại trên không trung.
Crắc!
Âm thanh nghiền nát truyền đến.
Thương trừng phạt trực tiếp vỡ tan.
Archimonde biết Lâm Phàm đã xuất hiện.
Một bóng người từ đằng xa đi tới.
Mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, đều nghi hoặc nhìn sang.
Khả Lam nhìn bóng dáng kia, hai mắt trừng lớn, kinh ngạc che miệng lại, không thể tin được cô vậy mà nhìn thấy cha của mình ở nơi này.
"Bố..."
Thốt ra rồi.
Những dũng giả đi cùng Khả Lam đến tiêu diệt Tà Thần kia cũng đều rất khiếp sợ.
Bố?
Olga há hốc mồm, "Chú..."
Tia và Sylph đều cùng mang vẻ mặt giống như vậy.
"Archi, vất vả cho ngươi rồi!" Lâm Phàm đi tới trước mặt Archimonde, vỗ nhẹ vai của gã, tỏ vẻ cảm ơn.
Archimonde nói: "Chúng ta là bạn bè, có thể giúp cho bạn bè là vinh hạnh của ta."
Lúc này.
Càng có nhiều người há hốc mồm hơn.
Archi?
Người đàn ông xuất hiện gọi Tà Thần là Archi, thật giống như lời nói chuyện giữa hai người bạn, có cảm giác nói không nên lời.
Mà Tà Thần còn khách khí đáp lại.
Bạn bè?
Nói thật!
Tình huống trước mắt đã khiến bọn họ càng nhìn càng không hiểu rồi.
Hơn nữa còn giống như đang mơ.
Giáo Hoàng vẫn không xuất hiện, với thân phận của ông ta ở đây, nếu mà xuất hiện thì nhất định sẽ tạo nên ảnh hưởng không phải tốt.
Bi ai.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Archimonde và Lâm Phàm lôi kéo chào hỏi.
Ông ta đã cảm nhận được cảm giác uy mạnh mẽ.
Lâm Phàm đi tới trước mặt Khả Lam, nói: "Con gái, bố không phải cố ý giấu con, hi vọng con có thể tha thứ cho bố."
Khả Lam ngây ngốc nhìn cha mình, một lúc sau mới hồi phục lại tinh thần, nói: "Bố, con không tức giận, con biết bố làm những chuyện này đều vì tốt cho con, chỉ là con tạm thời không tiếp nhận được sự thay đổi lúc này, bởi vì trong đầu của con, bố của con là một người nông dân biết làm ruộng, rèn sắt!"
Lâm Phàm nói: "Con hiện giờ đã lớn rồi, phát triển đến mức đủ để bố an tâm rồi, quả thật không tồi, kiêu ngạo vì con đấy!"
"Vậy gã kia..." Khả Lam chỉ Lãnh Chúa Abyss.
Lâm Phàm mỉm cười nói: "Gã gọi là Lãnh Chúa Abyss Archimonde, là bạn tốt của bố, mặc dù đến từ Abyss, biển lớn tối tăm, nhưng gã không tệ, vẫn luôn chăm sóc con, con có thể gọi là chú Archi."
Khả Lam thật sự ngu ngơ.
Chú Archi?
Cô cố gắng tu luyện, Tà Thần muốn tiêu diệt lại trở thành chú Archi.
Khả Lam nói: "Vậy tất cả đây đều là việc bố đã sắp đặt sẵn sao?"
"Không, là chú Polk của con sắp xếp." Lâm Phàm nói.
Giáo Hoàng núp trong bóng tối nghe thấy vậy lập tức vỗ trán, trời ạ, vô tình bị bán đi như vậy.
"Chú Polk?" Khả Lam không biết người chú Polk này là ai, nhìn xung quanh, hiển nhiên đang tìm kiếm.
Giáo Hoàng biết không trốn được.