favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1386: Vô tình gặp được người ngoài hành tinh. (2)

Chương 1386: Vô tình gặp được người ngoài hành tinh. (2)

Vô tình gặp được người ngoài hành tinh. (2)

Dù cậu ta đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp nhưng giờ này phút này cũng bị dọa són ra quần. Các đội viên nghe được tiếng Chu Hiểu, đều rất khẩn trương.

"Chu Hiểu, Chu Hiểu, rốt cuộc cậu sao rồi.”

Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì. Chỉ biết Chu Hiểu đã khó cứu về. Bây giờ cậu ta đang bị thứ gì đó đáng sợ tra tấn sao?

Lâm Phàm phát hiện đối phương có chút bối rối, cẩn thận ngẫm nghĩ nhưng vẫn không rõ. Sau đó nhìn thấy ở phương xa có phi thuyền, xem ra là bịrơi xuống đây. Vì vậy, anh kéo Chu Hiểu đi về phía phi thuyền kia. Cũng không mất bao lâu, tất cả mọi người trên hành tinh này đều trợn tròn mắt.

Họ nhìn thấy gì? Rõ ràng là thành viên hàng không vũ trụ gặp nạn, thật không ngờ đã trở về, hơn nữa điều khiến cho bọn họ khiếp sợ nhất chính là có người xuất hiện trong không trung, không mặc bất cứ trang phục bảo hộ nào, cứ thế đi lại, sinh tồn.

Giờ khắc này, toàn bộ thế giới đều sôi trào.

Đây là lần đầu tiên bọn họ bay vào Vũ Trụ, thế mà lại phát hiện được một bí mật thế này. Chứng kiến cảnh đó, cảnh đó đã giáng một đòn quá mạnh vào bọn họ. Ngay cả người thuộc phòng chỉ huy cũng bỏ dở chuyện trong tay, ngây ngốc nhìn màn ảnh.

Vũ Trụ mênh mông, vô biên vô hạn.

Rất nhiều người đều nói có người ngoài hành tinh, dù sao nhiều hành tinh như vậy, dựa vào đâu mà không có sinh mạng chứ, và bây giờ sự thật đã hiện ra trước mắt bọn họ, mang đến một cú sốc thật lớn cho bọn họ.

Lâm Phàm đưa phi hành gia gặp nạn đến bên đồng đội của cậu ta.

Lâm Phàm nói: “Tạm biệt, chú ý an toàn.”

Không một ai quan tâm bọn họ làm khỉ gió gì, có nghe hiểu hay không. Dù sao những điều này đều không quan trọng, sau đó anh dẫn ông Trương đi. Nhưng anh lại không biết, bởi vì sự xuất hiện của anh nên đã mang đến cho nhóm người vừa mới đi về phía thế giới vũ trụ một màn khó có thể quên.

….

Ông Trương hỏi: “Lâm Phàm, bọn họ là ai thế?”

Lâm Phàm lắc đầu nói: "Không biết, có lẽ là người sống trong Vũ Trụ này. Ngoại hình của bọn họ rất giống chúng ta, nhưng mà thật sự rất yếu."

Sau một hồi.

Tại lãnh địa Long Thần.

Long Thần đang ngồi im trong tộc, mở to mắt, gương mặt lộ vẻ nghi hoặc, sau đó biến mất trong phòng cấm.

Bầu trời sao.

Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Phàm, Long Thần có chút tò mò hỏi: "Không ngờ cậu sẽ tới nơi này."

Lâm Phàm cười, nói: "Tìm ông vì có một việc, tôi muốn để ông dẫn tôi đến một nơi.”

Ông ta nói: "Mời nói."

Long Thần rất muốn biết chuyện có thể khiến Lâm Phàm tìm đến nhờ ông ta giúp là chuyện gì. Không thể không nói, ông ta rất bội phục thực lực Lâm Phàm, thật sự rất mạnh. Chẳng qua Lâm Phàm cho ông ta một cảm giác, hình như anh không được thông minh cho lắm. Đương nhiên, ông ta không thể nói như vậy với Lâm Phàm được, nếu không một người là cường giả như anh chắc chắn phải bảo vệ tôn nghiêm của một cường giả của mình.

Lâm Phàm nói: “Tôi muốn nhờ ông dẫn tôi đến cấm địa Tinh Không này, có lẽ nơi đó sẽ có người mà tôi muốn tìm.”

Nghe đến cấm địa Tinh Không, Long Thần tỏ vẻ rất ngạc nhiên.

Ông buộc miệng: “Tiểu Như Lai đến tìm cậu à?”

Lời này không hề nghĩ ngợi đã nói ra. Ngoại trừ khả năng này thì còn khả năng nào chứ. Trong cả đại tộc, ai muốn Lâm Phàm đến cấm địa Tinh Không nhất, Tiểu Như Lai thứ hai không ai dám nhận thứ nhất. Chỉ là... Ông ta không thấy bóng dáng của Tiểu Như Lai đâu. Kỳ lạ!

Anh đáp: “Không phải, là chính tôi muốn đi. Tôi thật sự muốn tới đó tìm người, hy vọng ông có thể dẫn tôi qua.” Biểu cảm của Lâm Phàm rất nghiêm túc, thoạt nhìn không giống như đang nói giỡn.

Long Thần trầm tư.

Cấm địa Tinh Không là một khu vực thần bí, không lường được kết nối với vùng đất hiểm ác nào. Các vị lão tổ đều muốn đi vào, hòng tìm kiếm cho mình một cơ duyên, và dù là Long Thần như ông ta thì cũng không ngoại lệ. Ông ta khá lý trí, biết đi vào đó khả năng gặp nạn rất cao. Nếu như ông ta xảy ra chuyện thì đối với Long Tộc chính là một tai họa.

Ông ta nói: “Được, tôi đi chung với cậu. Cấm địa Tinh Không tôi đã muốn vào từ lâu, chỉ là mãi chưa tìm được cường giả đáng tin cậy.”

Long Thần quyết định rồi, bất chấp bao nhiêu rủi ro, đây là cơ hội khó có được, thực lực Lâm Phàm mạnh hơn ông ta rất nhiều. Tuy rằng tiếp xúc không lâu, nhưng anh cho người ta rất nhiều cảm giác khá đáng tin cậy.

Lâm Phàm nói: "Được, cám ơn đã tin tưởng tôi. Từ xưa đến giờ tôi chưa từng vứt bỏ người tin tưởng tôi.”

Long Thần không biết anh muốn đến cấm địa Tinh Không làm cái gì, sau khi hỏi thăm mới biết anh muốn đi tìm con gái. Lúc biết được tin tức này, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm của Long Thần và Độc Nhãn Nam giống như đúc.

Cậu không có nói đùa với tôi chứ? Cậu có con gái ư?

"Đã đến."

Có Long Thần dẫn đường nên giảm bớt rất nhiều phiền toái, bọn họ dừng bước tại một vùng Hỗn Độn Tinh Hà. Trước mắt là một vùng Hỗn Độn, trái phải nối liền cao thấp, không nhìn thấy bất cứ khung cảnh gì ở bên trong.

Tất cả đều rất Hỗn Độn, và tràn đầy hung hiểm.

Long Thần nói: “Đây là nơi Tiểu Như Lai có nằm mơ cũng muốn đi vào.”

Chương trướcChương tiếp