Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không.
Nếu như tôi là cậu thì chắc chắn an ổn rồi mới đi tìm. ở đâu có nguy hiểm thì tránh đi, nhất định sẽ không hành động tùy tiện.” Chỉ là ông ta biết rõ những ý nghĩ này đều là ông ta hão huyền mà thôi.
Ông Trương nói: “Đúng, Lâm Phàm nói không sai."
Tà Vật Công Kê run lẩy bẩy. Cả hành trình toàn bị áp chế. Khi nó tới đây, nó cứ luôn cảm thấy như là bản thân đang chìm trong vũng bùn, không có cách nào để nhúc nhích.
Đối với Tà Vật Công Kê, nếm trải khổ đau như này mới là gà trên gà. Dù cảm thấy rất không vui nhưng nó cũng không cảm thấy uổng phí chút nào, nếu như nó muốn nâng vinh dự của toàn tộc tà vật thì phải chuẩn bị sẵn kinh nghiệm trải qua trăm cay nghìn đắng.
Nó nhìn về phía nhân sâm, Tà Vật Công Kê có chút mất bình tĩnh, cảm giác của tôi tệ như vậy, mà sao tôi cảm thấy dáng vẻ của nó hình như rất vui. Nhân Sâm cảm nhận được ánh mắt của nó, nó nhìn về phía Tà Vật Công Kê.
Nó nói: “Làm sao? Tao thấy sự hâm mộ sâu sắc từ trong mắt của mày.”
Từ xưa đến nay Nhân Sâm chưa từng cho Tà Vật Công Kê chút mặt mũi nào, tất nhiên là có gì thì nói đó. Tà Vật Công Kê không nói gì, nó là một kẻ nằm vùng, không muốn nói một câu nào, nhún nhường mới là thật.
Lúc này, ở phương xa. Vài sinh linh mặc da thú như là một bộ lạc đang chạy thục mạng, thứ đuổi theo bọn họ là một con hung thú. Con hung thú đó to lớn, khổng lồ, uy thế hung ác không ai bì nổi, khó mà ngăn cản. Những sinh linh này trêu vào loại thú dữ này cũng là khởi đầu cho sự bi thảm của bọn họ.
Long Thần nhìn thấy hung thú, trong lòng thầm thì quả nhiên giống trong suy nghĩ của ông ta, chỉ là ông ta có chút hiếu kỳ, nhóm sinh linh mặc da thú này rốt cuộc là ai, chẳng lẽ trong cấm địa cũng có người sống sao? Nhưng mà rất không có khả năng, song, sự thật đang ở trước mắt, không tin cũng không được.
“Này! Xin chào mọi người!”
Lâm Phàm chào hỏi với những người đang chạy thục mạng, hy vọng có thể nhận được sự chú ý của bọn họ. Tiếng hô vô cùng lớn. Và những người đang chạy thục mạng thấy có người ngu ngơ đứng đó, đều hiện vẻ kinh ngạc. Bộ không thấy bọn tôi đang bị hung thú Tinh Không rượt theo sao? Gặp phải tình huống này chỉ có chạy trốn mới là lựa chọn cuối cùng.
Người mặc da thú hô hoán: “Chạy mau!”
Nhưng Long Thần thì chẳng chút hoảng hốt, ông ta tin tưởng vào thực lực của Lâm Phàm, hung thú Tinh Không nhìn như rất mạnh, dù là ông ta cũng cần cẩn trọng chỉ là khi trước mặt là Lâm Phàm thì ông ta vẫn rất an tâm.
Hung thú Tinh Không mạnh mẽ đâm tới từ xa, mang theo uy thế hung ác rất kinh khiếp, có thể cảm thấy không gian đang bị đè ép, tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng, sinh linh mặc da thú xuyên qua bọn họ. Nhìn thấy bọn họ không có chút phản ứng nào, trong lòng cũng rất sốt ruột. Sao mà còn chưa chạy!
Chỉ là rất nhanh, chuyện khiến bọn họ khiếp sợ đã xảy ra, chỉ thấy Lâm Phàm giơ tay, nhẹ nhàng đẩy, lập tức ngăn lại hung thú Tinh Không khổng lồ, đòn đánh mãnh liệt đó không có tác dụng gì với anh.
“Đi đi!”
Anh nhẹ nhàng dùng sức, hung thú nhìn như hung mãnh bị đánh bay, hóa thành một vệt sao băng biến mất ở chân trời.
"Thật đáng sợ."
Các sinh linh sinh tồn tại cấm địa Tinh Không rất khiếp sợ, không nghĩ tới vậy mà gặp được cường giả đáng sợ như thế, thật sự là rất không ngờ.
Lâm Phàm đi đến trước mặt một sinh linh ngẩn người, khua tay, nói: “Xin chào!”
Nhóm sinh linh mặc da thú nghe thấy đối phương chào bèn vội vàng đáp lại, cường giả chào hỏi bọn họ là một việc rất quan trọng, rất sợ trả lời chậm sẽ khiến đối phương bất mãn. Cho dù ở nơi nào thì cường giả đều nhận được tôn trọng tương ứng.
Long Thần đánh giá nhóm sinh linh này, phát hiện có chút khác thường, thân thể những sinh linh này hiện màu đồng cổ, giống như thân thể Chủ Tu, chẳng lẽ sinh linh cấm địa Tinh Không khác với bọn họ sao?
Long Thần hỏi: “Các người sinh sống tại cấm địa Tinh Không sao?”
Nhóm sinh linh liếc nhau, đều lắc đầu nói: "Không phải, chúng tôi sinh sống ở vòng ngoài cấm địa. Nơi này đã rất rất nguy hiểm, nếu như không có các vị ra tay cứu giúp thì sợ là chúng ta sẽ gặp phải một phiền toái lớn.”
Long Thần suy xét cẩn thận, hóa ra là sinh sống tại vòng ngoài cấm địa. Nhưng mà, ông ta vẫn không biết vòng ngoài đại diện cho cái gì, nhưng mà những sinh linh này chắc chắn còn hiểu tình hình trong cấm địa Tinh Không hơn ông ta.
Những sinh linh này rất nhiệt tình, họ cho là nán lại ở đây không được an toàn nên mời nhóm Lâm Phàm đi đến tộc bọn họ và làm khách.
Dưới sự dẫn dắt của bọn họ, Long Thần phát hiện những sinh linh này giống như sinh sống ở thời kì đồ đá, cách sống cổ xưa, có thể thấy được đồ đá ở khắp nơi, còn có rất nhiều ký hiệu lạ lẫm, ẩn chứa một sức mạnh đất trời. Hình như là theo thời gian dài được sử dụng không ngừng nên tích lũy một nguồn sức mạnh, cái này đặt trong tộc lớn Tinh Không cũng là một bảo bối hiếm có.