favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1390: Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (2)

Chương 1390: Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (2)

Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (2)

Đám người Lâm Phàm xuất hiện, dẫn tới sự chú ý của người trong bộ lạc. Những sinh linh dẫn Lâm Phàm về kể lại chuyện đó với người trong bộ lạc, họ đều gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn sang Lâm Phàm. Có lẽ là nói đến chuyện Lâm Phàm đánh lui hung thú khiến cho mọi người trong bộ lạc đều thán phục.

Long Thần và một ông lão trong bộ lạc trò chuyện với nhau, vị này chính là trưởng lão của bộ lạc, địa vị cực cao, sống rất lâu rồi nên biết rất nhiều chuyện. Ông ta và Lâm Phàm bước vào cấm địa Tinh Không là vì muốn nhìn xem có thể tìm được cơ duyên đột phá từ của tôi hay không, đương nhiên, còn có nghe ngóng chuyện nơi đây cho Lâm Phàm. Với sự hiểu biết của ông ta về cấm địa Tinh Không thì cấm địa này rất nguy hiểm, không hợp để bộ lạc hoặc là chủng tộc sinh sống. Nhưng những bộ lạc này có thể sinh sống trong cấm địa khiến cho ông ta vô cùng hứng thú.

Đào sâu ngọn nguồn, ngay cả trưởng lão bộ lạc cũng không biết bộ lạc cắm rễ ở đây từ khi nào, giống như vốn dĩ đã sinh sống ở nơi này, hỏi thăm cả buổi mà vẫn không hỏi được một chút thông tin có giá trị hữu dụng. Thông tin hữu dụng duy nhất chính là trong cấm địa không chỉ có một bộ lạc của họ mà còn rất nhiều sinh linh.

Long Thần trầm tư, sau đó đi đến bên cạnh Lâm Phàm nói: “Đã hỏi thăm rõ ràng rồi, bọn họ đã sinh sống trong cấm địa từ rất lâu, không biết đến từ đâu. Ông ấy nói nơi ngăn trở cảm ứng của cậu có lẽ là chỗ sâu nhất trong cấm địa, chỗ nguy hiểm nhất, bọn họ chưa từng đi đến, dường như có sinh vật kinh khủng tồn tại ở đó."

“Thật à?”

Lâm Phàm cảm thấy rất đáng tiếc, nhưng xưa nay anh chưa từng buông bỏ. Nếu như đã đi ra ngoài tìm kiếm thì nhất định phải tìm được Khả Lam.

"Chúng ta đi thôi, tôi biết nên đi đâu rồi."

Suy nghĩ trong lòng Lâm Phàm chính là chỉ có cường giả mới có thể biết nhiều chuyện hơn, vì vậy anh muốn đi thăm viếng những cường giả của cấm địa.

Long Thần nói: “Chờ tôi với.”

Nếu như đã ra ngoài thì chắc chắn không thể quay về tay không. Long Thần và trưởng lão bộ lạc trò chuyện với nhau, hình như là ông ta khá có hứng thú với những đồ đá kia, muốn dùng đồ của mình trao đổi với đối phương. Tuy nhiên, bộ lạc sinh tồn ở cấm địa chắc chắn không đơn giản, hiển nhiên bọn họ sẽ có phương pháp tu luyện đặc biệt của mình. Những đồ vật nhìn như vô dụng kia có lẽ có công dụng siêu lớn.

Tà Vật Công Kê tùy ý nhìn. Trong lúc đó, nó phát hiện sinh linh nơi đây có nuôi nhốt gia súc, loại gia súc này trông rất kỳ quái, nhưng gây áp lực rất lớn cho Tà Vật Công Kê. Tà Vật Công Kê có chút không chịu nổi. Một tà vật Anh Hùng Vương như ta đây mà ngay cả một con gia súc cũng không bằng, đây quả là nhục nhã.

“Ăn gì đó, sao thơm vậy.”

Tà Vật Công Kê rất tò mò. Ngẩng đầu lên, phát hiện gia súc vùi cả cái đầu vào trong chậu, hưởng dụng kêu hự hự.

Ngửi!

Mùi thơm quá!

Không ngờ trong phần thức ăn này ẩn chứa một nguồn năng lượng kinh khiếp dao động. Tà Vật Công Kê liền hiểu ra, mấy con gia súc này khỏe mạnh như thế có lẽ là có liên quan đến ăn thứ này. Nó giả vờ đi đến trước mặt gia súc, gia súc duỗi đầu ra khỏi chuồng, phát hiện có một thằng ranh yếu ớt đang nhìn. Chúng nghểnh đầu, nhìn thoáng qua, sau đó lại vùi đầu vào chậu ăn. Đối với chúng, trừ ăn ra thì những cái khác không quan trọng.

“Cục cục!”

Tà Vật Công Kê trò chuyện với đối phương.

Gia súc của bộ lạc nhìn Tà Vật Công Kê, chúng không ngờ đối phương thế mà trò chuyện với chúng. Chỉ là ba cái thứ trò chuyện này đối với chúng không quan trọng.

Tà Vật Công Kê: “Chào anh!”

Gia súc của bộ lạc: “Ừ, vụ gì! ?”

Tà Vật Công Kê: “Anh đừng ăn nữa, chúng ta trò chuyện tí đi.”

Gia súc của bộ lạc: “Trò chuyện gì? ’

Tà Vật Công Kê: Anh ơi, phía sau anh có cái gì kìa.

Gia súc của bộ lạc quay đầu ra sau, lúc chúng nhìn ra sau, Tà Vật Công Kê nắm lấy cơ hội, kẹp chậu ăn đến trước mặt mình. Nó ngửi mùi thơm, ôi chao, mùi thơm này thật là tuyệt.

Cái đầu lên xuống mổ thức ăn như một cái máy đóng cọc. Mội nguồn năng lượng sục sôi trong cơ thể Tà Vật Công Kê. Giống như suy nghĩ của nó, mấy cái thức ăn này chính là Thần vật. Gia súc bị Tà Vật Công Kê lừa gạt phẫn nộ gào to với nó. Súc sinh, mày đúng là đủ súc sinh mà, ngay cả thức ăn của tao cũng muốn lừa, mày có còn là súc sinh không?

Gia súc của bộ lạc đâm vào lồng nhốt, dường như muốn ra ngoài liều mạng với Tà Vật Công Kê. Nhưng Tà Vật Công Kê không đáp cũng không muốn để ý tới. Vùi đầu cố gắng ăn. Tiếng gia súc của bộ lạc đâm đầu vào lồng dẫn đến sự chú ý của người trong bộ lạc. Họ quát tháo bảo người tới là khách, khách ăn chút đỉnh, mày nổi điên làm gì, nổi điên nữa tao làm thịt mày.

Sau khi tiếng la hét tức giận vang lên, gia súc bị Tà Vật Công Kê cướp thức ăn rụt đầu, không dám lên tiếng, oán trách liếc xéo Tà Vật Công Kê. Cái thứ đến từ bên ngoài ghê tởm! Cướp thức ăn của mình còn khiến mình bị người nuôi dưỡng tức giận quát tháo, cái cục tức này khó mà nuốt xuống.

Tà Vật Công Kê ngẩng đầu, dùng ánh mắt miệt thị nhìn nó một cái. Giống như là đang nói... đồ ngu.

Chương trướcChương tiếp