favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1391: Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (3)

Chương 1391: Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (3)

Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (3)

Nhân sâm đã chứng kiến hết từ đầu đến cuối, trong lòng cảm thán, cái thứ gà mái này, tiền đồ tương lai không thể dự đoán được. Bất cứ mỗi một vị cường giả nào thì không phải một sớm một chiều là đạt được. Đều phải trải qua trăm cay nghìn đắng mới có thể trở thành cường giả. Gà mái vì trở nên mạnh mẽ, ngay cả chậu ăn của gia súc cũng muốn cướp. Năng lực và tâm tính này đáng để tất cả người trẻ tuổi muốn trở thành cường giả học tập. Nếu như có cuộc thi kiểm tra có đủ năng lực trở thành cường giả, hành động này của gà mái nhất định có thể trở thành một đề tài chính trong các đề tài được tuyển chọn. Gia súc: Tà Vật Công Kê mày chính là súc sinh, mày có còn là súc sinh không. (3)

Đề bài: Tại sao Tà Vật Công Kê phải cướp chậu ăn của gia súc.

A: Bản năng thúc đẩy.

B: Thích bắt nạt gia súc.

C: Thích vui đùa với gia súc, là một biểu hiện thân thiện.

D: Ăn thức ăn trong chậu có thể trở nên mạnh mẽ.

Ông Trương lôi kéo Lâm Phàm, nói: "Lâm Phàm, hình như gà mái rất đói bụng. Cậu xem nó ăn vui thích biết bao kìa.”

Anh đáp: "Ừ, đúng vậy, nó vui vẻ là được rồi.”

Lâm Phàm thật rất biết ơn gà mái, bởi vì mỗi ngày gà mái đều đẻ trứng gà đúng cử cho bọn họ, chăm sóc cho ẩm thực của anh.

Long Thần đi tới bên cạnh Lâm Phàm nói: "Được rồi, bây giờ cậu chuẩn bị đi đâu?"

"Nơi đây rất lớn, tìm kiếm chẳng có mục đích khẳng định không được. Ý tưởng của tôi là đi viếng thăm các cường giả trong cấm địa Tinh Không. Tôi nghĩ chắc chắn bọn họ biết rõ đấy." Ý tưởng của Lâm Phàm rất đơn giản, gặp chuyện thfi đi tìm cường giả, bởi vì bọn họ biết rất nhiều bí mật không ai biết.

Long Thần trầm tư nói: "Có chút mạo hiểm nhỉ.”

Ông ta cảm thấy hành động thế này có hơi không ổn. Tiện tiện đi tìm cường giả có thể nói là chủ động dâng mình tới cửa, lỡ như gặp phải cường giả không chống lại được thì cơ bản phải giải thích rõ ngay tại đó.

Năng lực cảm ứng cường giả của Lâm Phàm rất manh, tuy rằng cấm địa Tinh Không rất lớn rất mênh mông nhưng chỉ cần có cường giả thì anh vẫn có thể cảm ứng được.

“Qua loa vậy.”

Long Thần vẫn luôn cảm thấy chuyện này có chút không hợp lý. Ở đâu ra có chuyện như vậy chứ. Chưa biết rõ tình hình cụ thể nhưng lại hoành hành trong cấm địa Tinh Không không kiêng nể ai như vậy, có chút không xem cường giả nơi đây ra gì rồi.

Nhân sâm thấy Tà Vật Công Kê cứ xoa bụng, bèn mỉm cười hỏi: “Ăn sướng quá nhỉ?”

Tà Vật Công Kê không muốn để ý tới Nhân Sâm, nhưng trên con đường trưởng thành, Nhân Sâm là trợ lực chắc chắn không thể thiếu, dù sao cũng cần la liếm, hơn nữa còn phải la liếm vô cùng điên cuồng.

“Cục cục!”

Nhìn như đáp lại Nhân Sâm, nhưng thật ra điều Tà Vật Công Kê muốn nói chính là “liên quan gì đến mày”

Dần dần, Long Thần phát hiện tình hình chung quanh có chút không ổn, một luồng uy thế rất mạnh bao phủ chung quanh, tình cảnh hiện tại có chút lạ thường.

Biển Hỗn Độn.

Sấm sét thô bạo đang di chuyển, mỗi một tia sét đều ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa. Và ở nơi sâu trong biển Hỗn Độn, một người đàn ông cao ngạo, cao to đang lẳng lặng lơ lửng, giống như thần linh tại vùng đất trời này. Cùng lúc đó, anh ta mở to mắt, hai tia sáng vàng xuyên thẳng đến nơi xa xao, nhìn thấu toàn bộ đất trời.

"Có sinh linh đi tới địa bàn của tôi?"

Anh ta sinh ra trong vùng biển Hỗn Độn này, nắm sức mạnh Hỗn Độn trong tay, tự xưng Hỗn Độn lão tổ. Biển Hỗn Độn đối với những sinh linh khác là nơi cấm kỵ, không ai dám can đảm đến đây càn rỡ, nhưng hôm nay đột nhiên có sinh linh xuất hiện, khiến anh ta có chút kinh ngạc. Song, anh ta không quan tâm mấy. Trong biển Hỗn Độn có không ít dị thú Hỗn Độn sinh sống, bọn họ tới đây thì chắc chắn sẽ phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm, có thể sống sót hay không là một dấu chấm hỏi.

....

Long Thần hỏi: "Lâm Phàm, có vẻ nơi đây rất nguy hiểm."

Ông ta hy vọng Lâm Phàm có thể chú ý tình huống nơi này một chút, đừng tùy tiện mạo hiểm, chỉ là ông ta biết nói những mấy câu này đều là nói nhảm. Nếu như nói mấy cái này hữu dụng thì bọn họ sẽ không xuất hiện ở đây.

Lâm Phàm nhìn tình cảnh trước mắt, nói: “Ừ, tôi biết rồi. Về nguy hiểm đúng là có chút nguy hiểm nhưng không sao đâu. Tôi nắm chắc, sẽ không đưa các ông vào nơi mạo hiểm đâu.”

Có ông Trương ở bên cạnh, anh sẽ không để cho ông Trương gặp phải bất cứ phiền phức gì, cho dù gặp phải nguy hiểm thì cũng sẽ để ông Trương đi trước.

Long Thần khẽ thở dài, không còn cách nào, đã đến mức này rồi thì ông ta còn có thể nói cái gì, nhất định là không muốn nói một câu nào, nếu như đã đi theo anh ta lại còn tới đây, vậy chỉ có thể lựa chọn tin tưởng, còn có thể có cách nào khác sao?

Lâm Phàm nói: “Tôi đã biết vị trí của vị cường giả kia, tôi dẫn các ông qua.”

Hỗn Độn lão tổ đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tìm hiểu quy tắc Đại Đạo. Đối với anh ta, có sinh linh xâm nhập nơi này đều là tình huống bình thường. Qua vô số năm, không biết có bao nhiêu sinh linh xâm nhập vào biển Hỗn Độn, cuối cùng giao tính mạng cho nơi đây.

“Này! Xin chào!”

Chương trướcChương tiếp