Một hành tinh suy bại.
Long Thần thấy rất rõ, thầm thì trong lòng: “Hóa ra bất kể là ở nơi nào thì đều có tình huống tương đồng. Khi đối mặt với cường giả, không quan tâm là cấm địa khủng bố hay là cường giả chân chính trấn áp một vùng đất trời đều sẽ cúi đầu, hơn nữa cách thể hiện sợ hãi còn rất khoa trương.
Mọi người lướt ngang qua người người khổng lồ. Lúc Long Thần đi ngang qua, chậm rãi dừng lại bước chân đang bước, ngẩng đầu nhìn thoáng qua người khổng lồ. Trong lòng vô cùng kinh hãi. Chỉ có lúc tới gần mới có thể cảm nhận được cảm giác áp bách mà người khổng lồ này mang đến cho ông ta rốt cuộc đáng sợ cỡ nào. Ánh mắt người khổng lồ đặt lên người Long Thần. Ông ta liền giống như bị sấm giáng xuống, người Long Thần run lên, không dám nhìn trực diện với người khổng lồ.
Trái lại, Tà Vật Công Kê sau khi nhìn thấy người khổng lồ bị Lâm Phàm ném bay, chủ động cúi đầu. Lúc đi ngang qua còn kêu vài tiếng cục cục, tuy rằng uy áp của ông rất lợi hại nhưng trong lòng tôi vẫn không sợ chút nào.
Trong lòng Nhân Sâm sợ hãi thán phục vô cùng, thật là mạnh, thật là đáng sợ. Dù là chủ nhân trước của nó thì chắc chắn cũng không phải là đối thủ của người khổng lồ này. Người khổng lồ này ra đời ở đây, có sức mạnh Bản Nguyên tuyệt đối.
Bấy giờ, ánh mắt người khổng lồ nhìn đăm đăm theo bóng lưng Lâm Phàm, trong lòng cực kỳ sầu não. Rốt cuộc đối phương là ai mà lợi hại thế, thật sự là mạnh mẽ một cách không ngờ nổi.
Lâm Phàm nhìn hoàn cảnh chung quanh. Trong lúc ngẫu nhiên sẽ có hài cốt đã sắp vôi hóa lay động nhẹ nhàng. Lúc Long Thần nhìn thấy những hài cốt này, vẻ mặt lạnh nhạt, thản nhiên đem cất những hài cốt này. Ông ta cảm nhận được một luồng khí tức cổ xưa trên những hài cốt này. Dù là thời đại đã lâu, nhưng luồng khí tức này vẫn tồn tại như xưa.
Không biết bao lâu, họ xuyên qua cấm địa Tinh Không, khung cảnh trước mắt khiến họ lộ vẻ rất kinh ngạc.
“Đây là một vùng Tinh Không khác sao?”
Long Thần vô cùng kinh ngạc, nơi đây không có cho ông tacảm giác áp lực như ở cấm địa Tinh Không, tất cả đều có vẻ rất bình thường. Lâm Phàm nhìn tình huống trước mắt, không nói gì, Tinh Không vô tận làm cho người ta có một cảm giác xa xôi, dường như tìm mãi không thấy chốn về.
“Có cảm giác quen thuộc."
Hắn lầm bầm lầu bầu: “Mùi vị của mấy thứ đó tuy rất yếu ớt, nhưng hình như thật sự tồn tại, mộng cảnh mà tôi từng trải qua là thật, không phải hư ảo."
Long Thần nghe thấy lời Lâm Phàm nói, cảm thấy rất nghi hoặc, không hiểu hắn nói thế là có ý gì mấy. “Mộng cảnh” ? “Hư ảo” ? Không hiểu lắm nhưng mấy cái này đều không quan trọng. Quan trọng là cái này đã mở ra con đường mới cho Long Thần, điều tiếc hận duy nhất chính là bọn họ không cố gắng tìm kiếm đồ vật trong cấm địa Tinh Không, cơ bản đều là tìm cường giả, sau đó nói nhảm mấy câu rồi trực tiếp lui lại (cường giả). Đã có rất nhiều lần ông ta cảm thấy có cơ duyên nào đó đang chờ ông ta. Lúc thấy tình huống này, ánh mắt ông ta nhìn về phía Lâm Phàm, trong đó chất chứa khao khát, hy vọng Lâm Phàm có thể chú ý tới ánh mắt của ông ta, sau đó cả hai cùng đi lấy cơ duyên. Đáng tiếc, hiện thực thì luôn tàn khốc. Lâm Phàm bỏ qua ánh mắt của ông ta, cứ như không thấy. Tìm người thật sự trọng yếu vậy sao?
“Tôi đã tìm được một mùi quen thuộc.”
Đúng lúc này, Lâm Phàm phấn khởi la lên. Long Thần đang ngẫm nghĩ một chuyện liền bị tiếng la của Lâm Phàm làm run rẩy.
Long Thần có chút tuyệt vọng: "Lại quen thuộc?"
Câu này trước đó đã nói rồi, nhưng đó vốn là chuyện không có khả năng.
“Đi theo tôi.”
Lâm Phàm túm bọn họ đi xuyên thẳng qua Tinh Khôngrất nhanh, tốc độ cực nhanh, cảm giác bức thiết này không giống giỡn chơi, dường như thực sự có món đồ gì đó đang đợi hắn. Long Thần phát hiện vùng Vũ Trụ này không giống Vũ Trụ ở chỗ bọn họ. Vũ trụ này có hình xoắn ốc xoắn dần lên. Ông ta trầm tư, ông ta nghĩ đến một khả năng, chẳng lẽ là thế giới Đại Thiên đã từng được nghe sao? Rất có khả năng!
Và bây giờ, Lâm Phàm dẫn theo bọn họ bay lên thế giới bên trên không ngừng. Đương nhiên, ông ta cũng nhìn thấy thế giới Đại Thiên có trở ngại, khi xuyên qua mỗi một cấp độ đều gặp phải sức mạnh hủy diệt đáng sợ. Chỉ là không thể không nói, sức mạnh này trước mặt Lâm Phàm cứ như một trò đùa. Kể từ khi Lâm Việt xuyên thế giới Đại Thiên không ngừng, một vài cường giả đều có cảm ứng được, họ đều hiện vẻ kinh hãi. Là ai? Sao mà khủng bố tới thế!
Có vài thế giới hệ thống tu luyện đã đứt đoạn nhưng bất kể là cường giả kinh thế hãi tục tuyệt thế cỡ nào thì cũng không thể đánh vỡ tầng che chắn này, nhưng bây giờ, bọn họ đều cảm nhận được có người trực tiếp đánh vỡ. Đáng tiếc, ngay khi bọn họ muốn tìm thì một cọng tóc cũng không thấy đâu.
Rất nhanh, Lâm Phàm đã dẫn bọn họ vào nơi mà hắn có cảm giác quen thuộc.
Lâm Phàm nói: “Chính là nơi này.”
Khi Long Thần nhìn thấy hành tinh này liền cau mày, ông ta phát hiện hành tinh này có chút kỳ lạ. Nhìn từ mặt ngoài, đây là một hành tinh có ý thức tự chủ. Nó quá vụn vỡ, chỉ có một vài đường rãnh nứt có quy luật đang hấp thụ ở mặt ngoài.