favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1402: Đây là sức mạnh của ánh sáng sao?

Chương 1402: Đây là sức mạnh của ánh sáng sao?

Đây là sức mạnh của ánh sáng sao?

Long Thần nói: "Kỳ quái, nơi này có vấn đề. Nếu như nơi chúng ta vừa mới xuyên thẳng qua chính là thế giới Đại Thiên, vậy bây giờ nơi đây rất có vấn đề...”

Lúc ông ta theo Lâm Phàm bay lên trên không ngừng thì xoắn ốc xoắn lên giống như một tòa bảo tháp, xoắn lên trên hết tầng này đến tầng khác. Nhưng bây giờ... Trước mắt chính là một vùng sương mù mông lung, giống nhưkhi đến cấm địa Tinh Không trước đó, nhìn không thấy khung cảnh đằng sau.

Lâm Phàm nói: "Tôi muốn vào xem một chút.”

“Chắc chứ?” Long Thần rất muốn nói với Lâm Phàm rằng hay là chúng ta vẫn nên bớtthể hiện chút thì tốt hơn. Dù sao chúng ta đã đi đến nơi đây mà vẫn chưa gặp phải nguy hiểm, căn cứ vào tình huống đặc biệt thì nếu như cứ không gặp được nguy hiểm thì nguy hiểm đó sẽ quy tụ lại và phát nổ một lần duy nhất.

Lâm Phàm nói: “Chắc chắn.”

Sau đó, ngay khi Lâm Phàm chuẩn bị dẫn theo bọn họ đi vào, một sức mạnh kinh thế hãi tục chợt bộc phát ra. Vốn là sương mù gợn sóng không đáng sợ đột nhiên phát sinh dao động mãnh liệt.

"Cái này...”

Trong lòng Long Thần kinh hãi. Không ngờ chuyện vừa mới nghĩ thế mà đã thật sự xảy ra.

Mẹ! Mồm miệng tôi chẳng lẽ là mồm quạ đen sao?

Long Thần cảm nhận được một luồng ác ý rất thật đậm.

Đột nhiên, một bóng dáng hư ảo xuất hiện ở trên không. Bóng dáng đó cao lớn, to cao, dường như là một sự tồn tạivĩ đại không thể dùng mắt thường để nhìn thẳng. Cảm thấy nhưbởi vì phát hiện có người muốn tiến vào cấm kỵ nên bèn ra mặt ngăn trở, chém giết hết tất cả những người vọng tưởng.

“Giết!”

Một tiếng hét vang vọng đất trời.

Bóng dáng kia ngưng tụ cây trường thương, ném tới, không có một lời nói nhảm nào. Chỉ có bắt đầu hành động, ngay tại thời khắc này, toàn bộ đất trời cứ như bị xuyên thủng. Sức mạnh này đã không phải là sức mạnh mà người khác có thể đỡ nổi.

Mạnh mẽ! Thật sự là quá mạnh mẽ.

“Mạnh thật!”

Lâm Phàm kinh ngạc nhìn đối phương, không nghĩ tới thực lực đối phương thật sự rất mạnh. Đây là sự tồn tại mạnh nhất trong mọi người mà hắn nhìn thấy, coi như là Long Thần đang đứng bên cạnh hắn, nếu đánh nhau với đối phương thì cũng sẽ bị đánh bại trong nháy mắt.

Đương nhiên, Lâm Phàm tán dương đối phương chỉ là một hành vi khá khách khí mà thôi.

Sau đó đấm một quyền, một tiếng “ầm” vang, âm thanh khiếp người nổ ầm.

Sức mạnh đủ để đánh thủng trời đất bị nghiền nát trong nháy mắt. Đồng thời, bóng dáng kia loạng choạng, dần dần bại lui.

Long Thần rất kinh ngạc, khiếp sợtừ trước kia nhưng tới bây giờ ông ta đã tập mãi thành thói quen, còn có gì mà nói, chỉ có thể nói thật sự rất mạnh, thực lực Lâm Phàm vĩnh viễn đều là câu đố, nhìn không xuyên, xem không thấu. Thật sự giống như có bất cứ một cường giả nào xuất hiện thì cũng có thể bị hắn đánh thủng dễ dàng. Đây mới là đáng sợ nhất.

Lâm Phàm dẫn theo bọn họ đi xuyên qua lớp sương mù này, đồng thời cảm giác quen thuộc càng thêm đậm, dường như thật sự đã từng tới nơi đây. Có lẽ đối với hắn cảm giác này là chân thật, tuyệt đối không có bất kỳ hư giả nào để nói.

Long Thần phát hiện thế giới bên trong không giống suy nghĩ của ông ta. Vốn dĩ còn tưởng rằng là thế giới xoắn ốc, nhưng hiện tại có vẻ như rất tương đồng với Vũ Trụ mà bọn họ ở, hoặc có thể nói không có gì khác biệt.

"Không ngờ nơi đây lại là một thế giới lớn tại một phương."

Cuối cùng Long Thần đã hiểu, Vũ Trụ mà bọn họ đang ở giống nhưnơi đây, xem ra nơi đây cũng thuộc về thế giới lớn. Trong lòng cũng cảm thấy có chút may mắn. Nếu như không phải là Lâm Phàm dẫn theo ông ta tới đây thì dựa vào chính ông ta sợ là cả đời cũng không tới được, nhìn như dọc con đường này không có nguy hiểm gì nhưng thật ra nguy cơ đang rình rập khắp nơi. Gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào cũng rất đáng sợ. Với năng lực của ông ta e là khó mà đỡ nổi.

Hôm nay, Long Thần phát hiện đi theo Lâm Phàm đúng là có thể được mở rộng tầm mắt, nhưng vấn đề chính là... Tạm thời không chiếm được kỳ ngộ tốt nào, đều là đi qua, tốc độ nhanh vô cùng, tới nán lại cũng không có. Chỉ nói tới khi ở cấm địa Tinh Không trước đó, chỉ cần cố gắng tìm kiếm thì nhất định có thể tìm được cơ duyên, thế nhưng mà... Lâm Phàm hoàn toàn không cho cơ hội, đều là đi lướt qua, một chỗ rồi lại một chỗ khác, thật là khiến người khác rất nhức đầu. Nếu như có thể, ông ta thật sự rất hy vọng Lâm Phàm có thể dừng lại, sau đó dẫn theo ông ta tìm kiếm cơ duyên ở nơi đó, dù là chỉ tìm được một chút cũng thấy rất đủ, đáng tiếc, nào có cơ hội đó.

Lâm Phàm nhìn đất trời của phương này ngay trước mắt, trong mắt hắn có ánh sáng đang lóe lên. Sau đó, hắn nhắm mắt cảm nhận khí tức quen thuộc.

"Ừ..."

Sau một hồi, hắn từ từ mở mắt ra, mặt lộ vẻ khó hiểu, không phải là không tìm được, mà là... Tình hình có phần không giống suy nghĩ của hắn.

Ông Trương phát hiện biểu cảm Lâm Phàm không đúng lắm, bèn quan tâm hỏi; “Lâm Phàm, sao vậy?"

Lâm Phàm nói: "Không có gì, chỉ là cảm thấy có chút vấn đề, khí tức tôi quen thuộc rất mờ mịt, như ẩn như hiện, rất kỳ lạ. Cơ mà không sao, tôi chỉ cần theo sau khí tức này là có thể biết chân tướng."

Chương trướcChương tiếp