favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1409: Lão Trương chính là đồ đeo bám.

Chương 1409: Lão Trương chính là đồ đeo bám.

Lão Trương chính là đồ đeo bám.

Đúng thật là hắn đã từng tới thế giới này, cũng lưu lại ánh sáng ở nơi đây, hy vọng trong lòng người người đều có ánh sáng. Nhưng rồi lại có vài chuyện không ngờ đến. Sau khi hắn rời khỏi thế giới này thật lâu, ánh sáng lưu lại đã sớm lưu lại trong trời đất. Cũng như suy nghĩ của Lâm Phàm, trong lòng người bên trong thế giới này đều có ánh sáng, tất cả đều hướng về hướng tốt đẹp màphát triển. Nhưng mà khi ánh sáng trở thành chuyện tất cả mọi người phải làm, bọn họ sẽ thăm dò ánh sáng, muốn lấy bằng được ánh sáng. Cuối cùng, ánh sáng chuyển sinh ý thức trưởng thành, nó muốn cảm ngộ nhân sinh ở thế giới tràn ngập ánh sáng này nhưng lại bị người nó thủ hộ phản bội.

Ngay thời khắc đó, dòng nước mắt như luồng ánh sáng, nước mắt hóa thành nước óng ánh được người ủng hộ ánh sáng có được. Bọn họ gọi người mưu đoạt sức mạnh ánh sáng là Phản Quang Giả. Chiến tranh tiếp tục kéo dài rất lâu.

Phản Quang Giả có được sức mạnh ánh sáng, còn những người ủng hộ ánh sáng chỉ có nước mắt ánh sáng. Trên mặt sức mạnh hình thành đối lập cường giả với những Phản Quang Giả, căn bản không phải đối thủ, cuối cùng chỉ có thể lánh dưới thế giới dưới đất.

“Hầy!”

Lâm Phàm thở dài.

Hắn đã biết rõ chân tướng, tâm trạng thật sự không tốt. Đây không phải điều hắn muốn thấy, cũng không phải điều hắn mong muốn thấy. Sức mạnh thật sự rất dễ khiến người ta mất phương hướng.

Long Thần nghi hoặc nhìn Lâm Phàm, không biết chuyện gì xảy ra. Ông ta nhìn ra chỉ mới trong chốc lát mà tâm trạng Lâm Phàm đã trở nên đặc biệt không tốt, giống như rất phiền muộn.

Lâm Phàm nói: “Đi thôi, tôi biết rồi.”

Long Thần trừng mắt, vô cùng không hiểu nổi, cũng không biết là ý gì. Cậu đã biết rõ, nhưng chúng tôi thì thật sự không biết cậu đang nói cái gì.

Long Thần nói: “Được.”

Không hiểu không quan trọng, chỉ cần làm bộ mình hiểu là tốt rồi. Những người muốn dốc sức liều mạng với Lâm Phàm kia kinh ngạc vô cùng. Bọn họ không biết là sự việc như thế nào. Khi đối phương đụng vào kết tinh ánh sáng liền hiện lên hào quang kết tinh nở rộ. Trong đầu họ rất khó hiểu, bởi vì bọn họ chưa bao giờ thấy qua tình huống này.

Lâm Phàm nhìn người chung quanh, biểu cảm lạnh nhạt nói: "Rất nhanh sẽ chấm dứt, mang đến phiền toái cho mọi người, áy náy sâu sắc."

Sau đó, Chỉ thấy Lâm Phàm mang theo bọn họ rời đi. Chỉ để lại bọn họ hai mặt nhìn nhau, mắt to trừng đôi mắt nhỏ, hoàn toàn không biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

“Vì sao bọn họ đột nhiên đi mất thế?”

“Không biết, mọi người đáon xem bọn họ có phải Phản Quang Giả không?”

“Có lẽ có sai lầm nào không! ?”

“Hắn nói chấm dứt là có ý gì?”

"Không biết nữa.”

Bên ngoài, Long Thần nói: "Lâm Phàm, tôi thấy hình như tâm trạng của cậu không được tốt lắm, là bởi vì nơi này xảy ra chuyện gì sao?"

Lâm Phàm nói: “Ừ, có chút việc, tôi đã từng để ánh sáng ở nơi này, điều mong muốn chính là bọn hắn có thể lòng có ánh sáng, luôn luôn hòa bình. Nhưng mà tôi thật sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện thế này.”

Long Thần cảm thấy nói chuyện cùng Lâm Phàm thật sự là một chuyện đại sự. Nói nghe hiểu ấy hả, từng chữ đều hiểu hết. Nhưng nếu nói nghe không hiểu ấy à, thì cũng có thểhiểu được ý, không biết là lời của Lâm Phàm nói là có ý gì. Thật sự rất phiền.

Lão Trương an ủi: "Đừng buồn, vui vẻ lên chút được không?"

Nhìn thấy Lâm Phàm buồn, lão Trương cũng rất đau lòng. Lão Trương thậm chí còn muốn đánh kẻ khiến Lâm Phàm tức giận te tua. Sao bọn bây có thể quá đáng như thế chứ! Thế mà dám làm tổn thương trái tim Lâm Phàm, thật đáng ghét.

Lâm Phàm mỉm cười: "Ừ, không có chuyện gì đâu, tôi sẽ rất vui vẻ."

Lão Trương nói: "Vậy bây giờ chúng ta đi nơi nào?"

Hắn đáp: “Đi theo tôi.”

Lâm Phàm muốn đi tìm ý thức ánh sáng, rõ ràng rất mạnh nhưng tại sao bị bắt được chứ. Nếu như là nó thì chắc chắn sẽ không sơ ý như vậy. Dù rằng đã qua rất lâu, tên thành phố vẫn chưa thay đổi. Thành phố Hắc Thạch Hi Vọng.

"Lão Trương, tòa thành thị này tôi biết nó. Hồi tôi còn ở nó rất xinh đẹp." Lâm Phàm nói, hắn muốn tới tòa thành thị này tiếp, đều là từ từ nhớ lại, tuy rằng bây giờ đã hoàn toàn thay đổi, nhưng tên vẫn ghi ở trong lòng đấy.

Lão Trương nói: "Vậy bây giờ thì sao?”

Lâm Phàm lắc đầu nói: "Không đẹp nữa, thay đổi thật lớn, càng ngày càng xấu rồi."

Lão Trương rất đồng nhận thức với những lời Lâm Phàm: “Ừ, tôi cũng có cảm giác thế.”

Long Thần nhìn lão Trương, cái tên này là kẻ không cóchủ kiến nhất đấy, hoàn toàn đều là Lâm Phàm nói cái gì thì hắn liền đồng ý cái đó. Nói huỵt toẹt ra chút thì ông Trương chính là cái đồ theo đuôi. Hơn nữa theo đuổi kiểu còn khiến người ta cảm thấy bọn họ có tình nghĩa nồng hậu.

Lâm Phàm phát hiện người của thành phố này tinh thần đều rất sa sút.

Giống như trong lòng họ có một ngọn núi lớn đang đè nặng, ép tới mức khiến họ khó thở.

“Đứng lại! Các ngươi là ai?”

Lúc này một nhóm người tuần tra xuất hiện, bọn họ liếc mắt một cái đã nhìn rõ được đám người Lâm Phàm. Một con gà, một cây nhân sâm, một đám quái dị, hơn nữa trên người Long Thần bên cạnh bọn họ tản ra một khí chất rất đặc biệt.

Loại khí chất này khiến người khác không thể coi thường.

Chương trướcChương tiếp