favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1411: Đến lúc mọi thứ nên kết thúc rồi. (2)

Chương 1411: Đến lúc mọi thứ nên kết thúc rồi. (2)

Đến lúc mọi thứ nên kết thúc rồi. (2)

Cũng không biết bọn họ nghĩ gì.

Khi thực lực hai bên đã chênh lệch như vậy.

Sau còn phải phản kháng làm gì cho phí công.

Nếu những kẻ đang trốn ở dưới căn cứ dưới đất nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ bị khiếp sợ đến mức không nói lên lời.

Tổng bộ phản Quang giả có rất nhiều người mạnh.

Bốn thần giả.

Những kẻ này thực lực đều có thể coi là cường giả.

Dù cho ai bước ra đều có thể làm những kẻ đang trốn dưới lòng đất kia cảm thấy tuyệt vọng.

Nhưng hiện tại…

Khi bọn họ ra mặt ngăn cản Lâm Phàm, thì chả khác gì đám vô danh tiểu tốt, chỉ cần bọn họ nhìn thấy Lâm Phàm thì coi như đã xong.

Cô gái tóc ngắn dưới lầu nghe được tiếng cảnh báo.

Còn có tiếng kêu thảm thiết.

Lập tức đi vào chỗ tối liên lạc với căn cứ dưới lòng đất.

Báo cáo tình hình ở đây cho họ.

Trong đầu đều nghĩ, rốt cuộc tên đó là ai…

Càng nghĩ lại càng muốn biết.

Cuối cùng, cô cố lấy can đảm dừng liên lạc bay thẳng vào trong căn cứ, chỉ vì muốn biết, bọn họ rốt cuộc là ai, vì cái gì lại có can đảm đi vào nơi này.

Cô vẫn rất lo lắng tình huống cuối cùng.

Bởi vì nơi này có một vị Quang giả khống chế.

Người đó chính là thần của thế giới này.

Sở hữu khống chế.

Không ai có thể phản kháng lại hắn.

Nhiều năm như vậy, cũng không biết có bao nhiêu người muốn cứu Quang, nhưng cuối cùng đều chỉ có kết quả thất bại. Bởi vậy, trong lòng cô đó là vị thần không thể đánh bại.

Long Thần nói: “Tòa nhà có chút cao, chúng ta trực tiếp bay lên đi.”

“Không… Tôi muốn đi từng bước từng bước một lên.” Lâm Phàm nói.

Long Thần nói: “Có thang máy mà.”

“Ừ. Tôi biết.” Lâm Phàm nói.

Vì vậy.

Lúc này bọn họ đang ở thang bộ.

“Tôi mệt.” Ông Trương nói.

Lâm Phàm nói: “Tôi cõng ông.”

Nhân sâm thì chả sao cả, nó trực tiếp cưới lên người Gà Mái. Dù sao nó cũng không phải đi nên cũng chả bị làm sao.

Thang máy tiện lợi thì không ngồi lại một hai đòi phải đi thang bộ, cái suy nghĩ này thật sự khiến người khác khó mà hiểu được.

Đầu chỉ cần hơi bình thường.

Cũng ều sẽ không làm như này.

Từ chuyện này có thể thấy được, có lẽ đầu của Lâm Phàm chỉ cách đầu của người bình thường một đường phân cách.

Đỉnh thật sự.

Một đám nhân viên nghiên cứu chạy đến vây quanh thiết bị trước mặt, những thiết bị đó đều rất tiên tiến.

Nếu nói bề ngoài của thành phố làm cho người ta có một loại cảm giác rất khoa học kỹ thuật thì những thiết bị đó lập tức sẽ khiến người khác một loại cảm giác khoa học kỹ thuật đã đạt đến bậc 3.

Giữa hai người có một sự khác biết rất lớn.

“Tình hình của Quang thật sự rất dữ dội. So với trước kia thì giờ đã dữ dội hơn mấy chục lần.”

“Vì sao đột nhiên phát sinh tình huống này.”

“Không biết.”

Loại tình huống này trước đây chưa bao giờ xảy ra.

Nó là một tình huống bất ngờ.

Xoẹt!

Nhưng vào lúc này.

Cảm xúc của Quang quá dữ dội đã ảnh hưởng đến thiết bị, tuy rằng không có cách nào bị phá vỡ nhưng trên màn hình lại xuất hiện nội dung.

“Hắn đã trở lại…”

Lúc bốn chữ này xuất hiện.

Tất cả những nhân viên ở đây đều vô cùng khiếp sợ.

Bốn mắt nhìn nhau.

Ai trở lại cơ?

Từ lúc giam giữ Quang đến mấy vạn năm sau, chưa bao giờ xuất hiện loại tình huống này.

Cô gái tóc ngắn một mực đuổi theo, càng đuổi càng thấy nhìn kẻ phản Quang nằm hôn mê, cảm xúc của cô lúc này thực sự rất hỗn loạn, tuy rằng rất nặng nề nhưng vẫn có chút mừng thầm.

Lúc nhìn thấy một hình bóng bước qua Cự Hán đang nằm trên vách tường.

Cô đã hoàn toàn sợ ngây người.

Cự lực thần đầu tiên trong tứ thần giả.

Một cường giả rất rất mạnh.

Chiến tích huy hoàng nhất chính là một mình trực tiếp dùng sức mạnh khủng bố đánh sập một tòa nhà, những vũ khí như pháo laser đối với ngài ta đều vô dụng.

Thật sự rất mạnh, mạnh đến mức chỉ tưởng tưởng cũng không dám.

Nhưng hiện tại, một cường giả như vậy lại bị đánh nằm gục trên vách tường, người đó phải mạnh đến mức nào.

Nếu Cự lực thần tình lại chắc chắn sẽ nói cho biết.

Con người không có đánh ta.

Là lúc ta tiến lên bị một sức mạnh bí ẩn bắn dính lên vách tường, cô tin không?

…

Quá đỉnh.

“Chúng ta tới rồi.” Lâm Phàm cảm nhận được cảm xúc của Quang, đó là sức mạnh của ông ta. Ông ta đã từng không có ý thức, nhưng sau khi hòa vào đất trời đã dần có được ý thức.

Một sinh mệnh lực đơn độc.

Long Thần nói: “Có một sức mạnh thuần túy đang dao động.”

Lâm Phàm nói: “Đó là sức mạnh của tôi.”

“Hể?” Long Thần nhìn Lâm Phàm một cách kỳ quái, nói cái gì thì cái đấy đều là của ngươi, ngay cả sức mạnh khác thuần túy này cũng là của ngươi. Nhưng ta tin ngươi, mỗi câu của ngươi ta đều tin, ta đúng là loại người ngây thơ mà.

Lâm Phàm nói: “Đã rất lâu rồi, tôi cảm nhận được ông ấy, ông ấy đang hưng phấn, ông ấy biết tôi tới rồi. Ông ấy cảm thấy tội lỗi, cảm thấy đau lòng.”

Ông Trương nói: “Tôi cũng đau lòng.”

Lâm Phàm nói: “Ông Trương, ông có phải cũng cảm nhận được nỗi đau của tôi.”

“Có thể.” Ông Trương nói một cách quyết đoán.

Long Thần giơ ngón tay cái bề phía ông Trương, lợi hại nha.

Loại ý nghĩ này người bình thường không xứng có được.

Chương trướcChương tiếp