favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần
  3. Chương 1418: Đây là thôn Bong Bóng

Chương 1418: Đây là thôn Bong Bóng

Đây là thôn Bong Bóng

"Thôn trang?" Long Thần nhìn thành phố còn khổng lồ hơn thành phố nhìn thấy lúc trước, trong đầu ngập tràn câu hỏi, cậu đây rốt cuộc đã bao lâu rồi chưa trở về vậy.

Thôn trang trở thành loại này?

Đã phát triển tới loại trình độ này.

Hơn nữa thôn trang không nhất thiết phải phát triển, đây giống như là rác thì vĩnh viễn là rác, sẽ không trở thành thứ quan trọng.

Nhìn ngó xung quanh.

Cho dù là ở bên ngoài thành phố đều tấp nập người đến người đi.

Xe qua lại không ngừng.

Còn có hơi ách tắc giao thông.

Còn có một đám người mặc trang phục trắng, chỉnh tề không loạn mà đi tới, đi được vài bước thì quỳ xuống cầu nguyện, giống như đang bái kiến vị thần linh nào đó vậy.

Thái độ rất thành kính.

Mà đến cả những người đi đường xung quanh đó nhìn thấy đám người trang phục trắng có vẻ rất cung kính.

Giống như địa vị của mấy người này rất cao vậy.

"Sức mạnh tín ngưỡng!" Nhân Sâm có thể cảm nhận được mấy người mặc trang phục trắng này trên người có không ít sức mạnh tín ngưỡng bay từ trên người lên thẳng trên không trung, sau đó dung nhập vào trong thành phố.

Đều là tu luyện tín ngưỡng thần đạo, Nhân Sâm cảm giác đối phương là một tay lão luyện, hơn nữa còn rất thông thạo, còn lợi hại hơn tay gà mờ như nó không biết bao nhiêu lần.

Đi đến cổng thành phố.

"Đứng lại!" Hai binh sĩ gọi đám người Lâm Phàm lại.

Lâm Phàm nói: "Xin hỏi có chuyện gì không?"

"Hoan nghênh các vị đã đến thôn Bong Bóng, nhưng thôn Bong Bóng là thánh địa, bất cứ ai đeo binh khí cũng không được phép tiến vào, đồng thời cũng cần phải đăng ký,"

Lâm Phàm cười nói: "Quả nhiên là thôn Bong Bóng, nhưng thay đổi lớn thật đấy, trước kia chỉ là thôn trang mà thôi, không nghĩ tới hiện giờ đã trở thành một tòa thành thị lớn đến như vậy."

Binh sĩ chớp mắt, luôn cảm thấy đầu óc tên này dường như có bệnh, sống ở thời đại nào rồi còn vẫn nói đây là thôn Bong Bóng, còn nói không ngờ đã trở thành thành thị lớn đến như vậy.

Vô cùng quái dị.

Quả thật vượt quá sự tưởng tượng.

Nhưng vào đúng lúc này, Long Thần nói: "Bên trong thành phố của các người tỏa ra lực lượng thánh khiết, tên này phát ra lực lượng có chút âm u, như vậy cũng có thể vào?"

Người kia có chút cảnh giác.

Cảm giác có chút quỷ dị.

Chẳng lẽ nơi này cất giấu chuyện kỳ quái nào đó hay sao.

Binh sĩ nói: "Chuyện bé xé ra to cái gì, đây là tộc Abyss, là một phần tử của tộc nhân chúng tôi, cho dù tỏa ra khí tức âm u thì có thể thế nào, hi vọng ông có thể đừng dùng ánh mắt kỳ thị nhìn người khác, xem thường người khác như vậy, cũng sẽ bị người khác xem thường đấy."

"Còn nữa, các người không phải cũng dắt theo ma thú sao?"

"Còn không giống nhau sao!"

Khó xử!

Bị binh sĩ giáo huấn, Long Thần đã muốn đánh tên binh sĩ này thành bánh thịt rồi.

To gan lớn mật.

Vậy mà dám can đảm nói với ông ta như vậy.

Nhưng thôi!

Nơi này Lâm Phàm quen thuộc nhất, không cần phải làm chuyện quá lên.

Sau toàn bộ hành trình binh sĩ đen mặt kiểm tra, bọn họ tiến vào trong thành phố.

Long Thần muốn cùng Lâm Phàm nói một chút tình huống nơi này, lại phát hiện Lâm Phàm vẫn luôn tò mò nhìn tình huống xung quanh, còn vẫn luôn đi theo sau lưng của tên tộc Abyss đi vào trước đó.

Ngay khi ông ta muốn mở miệng.

Lâm Phàm đi như chạy, chặn lại trước đường của tên tộc Abyss kia, "Xin chào, có thể hỏi thăm anh một chuyện không?"

"Các người là ai, có chuyện gì thì hỏi đi." Tên tộc Abyss kia mở miệng nói, vừa mở miệng liền thấy có chút không giống người thường, trong trí nhớ của Lâm Phàm, giọng điệu nói chuyện của tộc Abyss vẫn luôn khiến người ta cảm thấy quái dị, khủng bố, âm trầm.

Nhưng giọng điệu của tên Abyss trước mắt này nói chuyện rất nhân loại.

Lâm Phàm nói: "Xin hỏi anh là tộc Abyss nhỉ?"

"Vâng, tôi phải!" Đối phương ngẩng đầu lên, tự hào nói.

Lâm Phàm nói: "Xin hỏi anh biết lãnh chúa Abyss Archimonde ở đâu không?"

"Archimonde" Tên nhân dân Abyss này thầm nói, ngay lập tức, sắc mặt kinh hãi, tức giận nói: "To gan, vậy mà dám gọi thẳng tục danh của Thần Chí Cao vĩ đại, cậu thật sự quá to gan, quá vô lễ, trong nhân tộc sao lại có tên như cậu thế này."

Lâm Phàm bị đối phương làm cho có chút há hốc mồm.

Cái này có vẻ không có vấn đề gì cả đi.

"Hừ!"

Đối phương hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người rời đi, một câu cũng không muốn nói nhảm với đối phương, mới khi nãy trực tiếp bị đối phương phá hỏng, đã muốn ở tại nơi này giết chết đối phương rồi.

Lâm Phàm cười ngượng ngùng, "Xem ra là tôi nói sai rồi."

Long Thần nói: "Các người rốt cuộc đang nói cái gì vậy, tôi nghe không hiểu một chút nào cả."

Lâm Phàm bèn giải thích: "Archimonde mà tôi nói là bạn tốt của tôi, còn một người là Giáo Hoàng Polk, cũng là bạn tốt của tôi, khi ấy đều nhờ sự hỗ trợ của bọn họ, Khả Lam mới có thể trở thành một chiến sĩ hợp cách. Xem ra đã rời đi quá lâu rồi, bọn họ đã trở thành anh hùng, thần linh trong lòng mọi người, tôi nói tên của bọn họ cũng sẽ khiến cho người hâm mộ bọn họ tức giận."

Long Thần có chút mù mờ.

Cậu nói là rất lâu.

Rốt cuộc là bao lâu.

Chương trướcChương tiếp