Cà khịa người ta
Lâm Phàm nói: “Ông ấy gọi là ông Trương, là bạn thân nhất của tôi.”
Polk nghe thấy lời này, trong lòng cảm thấy rất ngưỡng mộ.
Bạn thân nhất.
Ba chữ này là thứ ông ta mong muốn nhất đời này.
Vô cùng hy vọng Lâm Phàm có thể giới thiệu ông ta với người khác giống vậy.
“Đây là Gà Mái, là bạn thân kiêm thú cưng của tôi.”
“Nó là Nhân Sâm, cũng giống như Gà Mái.”
“Đây là Long Thần, lão tổ của Long tộc, cùng tôi đến đây để tìm con gái tôi.”
Polk như hiểu như không gật đầu.
Ồ.
Thì ra là vậy.
“Lâm Phàm, bây giờ Khả Lam ở đâu tôi cũng không biết. Lúc nãy tôi có hỏi qua Giáo hoàng đương nhiệm, nói là Khả Lam đã rời khỏi đây từ rất sớm rồi. Còn bây giờ ở đâu thì không ai biết cả. Có lẽ là có liên quan đến việc ác ma ngoại vực xâm lấn.” Polk nói.
Lâm Phàm nói: “Bây giờ đến Abyss xem thử.”
“Ừm, cũng được. Từ sau khi cậu rời đi, tôi và Archimonde vẫn luôn khắc phục quan hệ giữa Abyss và các tộc. Qua mấy trăm năm, cuối cùng cũng giải quyết được thù hận giữa các tộc. Nhưng có phải trong khoảng thời gian cậu ở đây đã làm một chuyện có lỗi với người ta, lưu lại một mối tình không?” Polk dò hỏi.
Lâm Phàm rất nghi hoặc, không hiểu lời Polk nói rốt cuộc là có ý gì: “Không có.”
Ông Trương nói nhỏ: “Cậu lén ngoại tình sau lưng Mộ Thanh sao?”
“Tôi không có.”
“Ừm, tôi tin cậu.” Ông Trương rất nghiêm túc gật đầu, trên mặt lộ rõ sự tin tưởng, tuyệt đối không có nửa điểm nghi ngờ.
Đôi mắt Tà Vật Công Kê phát sáng.
Dường như đã nghe được một bí mật động trời nào đó.
Quả nhiên, nằm vùng cũng có chỗ tốt.
Có thể biết được rất nhiều bí mật.
Long Thần không hề quan tâm đến chuyện này. Làm gì thì làm, chả liên quan gì đến tôi.
Polk nói: “Ồ, vậy có thể là tôi hiểu lầm rồi.”
Ông ta không tiếp tục nói chuyện này.
Muốn trở thành bạn thân của Lâm Phàm, thì phải học cách dừng lại đúng lúc, hỏi quá nhiều không phải là hành vi tốt, ngược lại còn có thể khiến cho Lâm Phàm cảm thấy đau đầu.
Phá hoại quan hệ giữa bọn họ.
Sau đó.
Bọn họ đi đến Abyss. Abyss hiện giờ không còn kinh khủng như lúc ban đầu nữa, cũng có thể chung sống hòa bình với Nhân tộc. Trí tuệ của chủng tộc Abyss đã tốt hơn lúc trước rất nhiều.
Thậm chí.
Nơi này đã trở thành một địa điểm du lịch, Nhân tộc có thể đến Abyss tham quan, chủng tộc Abyss cũng có thể sinh sống lâu dài ở thế giới của Nhân tộc.
Ngoại giới.
Sự sống lại của Giáo hoàng đời mười ba và sự xuất hiện của Đức Chúa Cha Quang Minh Thần đã gây ra phản ứng rất lớn.
Vô số người chạy đến thần điện Quang Minh.
Chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt của Đức Chúa Cha.
Nhưng đều đã uổng công vô ích rồi.
Đức Chúa Cha mà các người muốn nhìn thấy đã đi đến Abyss rồi.
“Không ngờ Abyss đã phát triển đến thế này rồi. Xem ra Archi đã hạ dã tâm rất lớn.” Polk cảm thán. Cho dù lúc ông ta chết, cũng không phát hiện Abyss có dáng vẻ như hiện tại, hoàn toàn không khác gì thế giới loài người. Nghĩ lại Abyss trước kia, thật sự là một tồn tại giống y như địa ngục.
Khí tức Abyss bao phủ xung quanh, nếu người bình thường tiến vào, đều sẽ bị khí tức Abyss ăn mòn.
Từ đó trở nên điên cuồng, khát máu, tàn bạo.
Hiện tại Abyss trở thành dáng vẻ như thế này, chắc Khả Lam cũng đã bỏ ra không ít sức lực, bằng không muốn tinh lọc được mùi Abyss u ám này thật sự rất khó.
Bọn họ đến chỗ của Archimonde.
Không cảm nhận được hơi thở của Archi, hiển nhiên là đã rời đi rất lâu rồi. Nhưng lại có một luồng hơi thở rất giống Archimonde, giống như là truyền thừa của gã ta vậy.
“Ai?”
Ngay lúc bọn họ xuất hiện, có một người xuất hiện, dáng vẻ có hơi giống Archimonde, nhưng lại có một loại khí chất ôn hòa hơn Archimonde.
“Ta là Giáo hoàng đời mười ba Polk. Ngươi là hậu duệ của Archimonde sao?” Polk dò hỏi.
Lúc sắp chết, ông ta hay tin Archimonde và một vị nữ lãnh chúa ở bên nhau. Theo lẽ thường, thân là lãnh chúa Abyss, gã ta không thể chơi mấy trò tình ái đó. Quan trọng là ở thế giới loài người đã lâu, nội tâm Archi có chút thay đổi.
Có lẽ yêu đương một lần là một ý tưởng không tồi.
“Giáo hoàng đời mười ba…” Lãnh chúa Abyss đương nhiệm im lặng suy nghĩ, sau đó kêu lên: “Ông là giáo hoàng loài người Polk mà cha ta từng nhắc đến. Không phải ông đã chết rồi sao? Sao có thể vẫn còn sống sót.”
Polk nói: “Đứa trẻ này nên nói sao đây. Ta và cha ngươi là bạn, ngươi nhìn thấy ta thì phải gọi ta một tiếng chú.”
Lãnh chúa Abyss đương nhiệm không nói.
Hắn ta biết Polk đã chết từ rất lâu rồi. Tính theo số tuổi còn sống, đối phương còn không lớn bằng hắn ta, ngay cả con số không cũng không theo kịp nữa là.
“Ta đã sống trong Abyss mấy trăm ngàn năm rồi.”
Ý là số tuổi của ta còn lớn hơn ông.
Gọi ông là chú Polk, hình như có chút không hay lắm.
“Đây là con của Archi sao?” Lâm Phàm hỏi.
Polk nói: “Đúng vậy, chính là con của Archi. Cậu đi quá sớm, cho nên không nhìn thấy.”
Lâm Phàm hài lòng gật đầu: “Ừm, quả thật không tồi. Nhưng đứa trẻ này hình như không lễ phép cho lắm.”
“Hửm?” Lãnh chúa Abyss đương nhiệm nhìn Lâm Phàm, đôi mắt khẽ híp lại, giống như là đang nghĩ, tên này là ai nữa đây? Lại còn dám nói ta không lễ phép.