Thực lực của ngươi quá yếu
Polk mỉm cười nói: “Đây là bạn tốt của cha ngươi. Chắc ngươi đã từng nghe cha ngươi nói đến. Cậu ấy là Lâm Phàm, cha của Khả Lam. Đứa trẻ này thật là, sao có thể ở trước mặt chú Lâm Phàm của ngươi thiếu lễ phép thế chứ. Nếu như để cha ngươi biết, còn không đánh chết ngươi.”
Polk hiện giờ rõ ràng là đang cà khịa người ta.
Nói hết câu này tới câu khác.
Quả nhiên.
Nghe những lời Giáo hoàng Polk nói, lãnh chúa Abyss đương nhiệm ngây ra, vẻ mặt cứ như bị táo bón, ngây người nhìn Lâm Phàm.
Trong đầu nhớ đến những lời cha đã nói với hắn ta.
Tuyệt đối không phải lời hay ho gì.
Mà là ác ngôn ác ngữ.
Ví dụ như…
“Tên phế vật ngươi nghe rõ cho ta. Cha ngươi có một người bạn tri kỷ. Giáo hoàng Polk kia ngươi có thể không nể mặt, nhưng nếu như đắc tội người này, ta sẽ trực tiếp cắt ngươi thành thịt vụn.”
Cho đến ngày hôm nay.
Hắn ta vẫn có thể nhớ được khuôn mặt khó ưa kia của cha trong đầu.
Thật sự quá kinh khủng.
Trầm ngâm trong giây lát.
Vẻ mặt Lãnh chúa Abyss đương nhiệm có sự thay đổi, biến chuyển rất nhanh. Hắn ta mỉm cười nói: “Chào chú Polk, chào chú Lâm Phàm, ta là con của Archimonde, Akzhal. Vừa nãy ta nhìn thấy các chú đến thì vui quá, nên mới như vậy, mong các chú có thể tha thứ.”
Hắn ta dám không nể mặt sao?
Nếu như thật sự to gan lớn mật làm càn.
Bị cha biết được, sợ là tuyệt đối sẽ bị cắt thành thịt vụn.
Polk vô cùng hài lòng gật đầu. Tên nhóc này cũng có mắt, không làm càn, bằng không chắc chắn phải dạy dỗ cậu ta cách trở thành một thế hệ sau đạt chuẩn.
Lâm Phàm nói: “Ngươi biết cha ngươi đi đâu rồi không?”
Akzhal kính cẩn nói: “Thưa chú, cha và Quang Minh Thần đã rời khỏi thế giới này rất lâu rồi. Nghe chị Quang Minh Thần nói, bên ngoài thế giới chúng tôi đã xảy ra chuyện lớn, có rất nhiều ác ma ngoại vực đáng sợ đến. Bọn họ đã liên minh với những cường giả khác đi đến đó ngăn chặn. Đến nay vẫn chưa về.”
Đối diện với câu hỏi của Lâm Phàm.
Hắn ta biết cái gì thì nói cái đấy, không chút che giấu.
Hắn ta cẩn thận quan sát Lâm Phàm. Người có thể khiến cho cha xem trọng như vậy, rốt cuộc là người như thế nào? Lúc hắn ta còn nhỏ, đã không ít lần nghe thấy cha nhắc đến cái tên ‘Lâm Phàm’.
Lưu lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng hắn ta.
Thậm chí đã hình thành một ký ức sâu sắc.
Ai cũng có thể đắc tội, nhưng chỉ duy nhất người này là không thể đắc tội. Lỡ như đắc tội, cha thật sự có thể sẽ đập chết mình.
Polk nhíu mày. Ông ta chết quá sớm, căn bản là không biết đã xảy ra chuyện gì.
Bây giờ xem ra.
Bọn họ đã mở ra một chặng đường mới.
“Ngươi có tọa độ không?” Polk hỏi.
Akzhal nói: “Có. Lúc cha rời đi có để lại tọa độ. Cha ta đã từng nói, chú Lâm Phàm khẳng định sẽ trở lại. Nếu như trở lại, thì hãy đưa tọa độ cho chú ấy.”
Archimonde vẫn rất thông minh.
Gã ta biết Lâm Phàm khẳng định sẽ trở lại.
Để lại tọa độ để ngừa chuyện ngoài ý muốn.
Lâm Phàm nói: “Tôi có thể cảm nhận được hơi thở của bọn họ, nhưng mà rất yếu ớt, không dễ tìm cho lắm. Tôi nghĩ nơi mà bọn họ đang ở, chắc không phải là cùng một thời không, có lẽ là một không gian sâu xa nào đó.”
Long Thần nói: “Chuẩn bị đi. Vừa rồi tôi đã quan sát một phen. Con gái cậu tu luyện thần đạo tín ngưỡng không tệ, thực lực của tôi còn không bằng con gái cậu. Ngay cả con gái cậu có thực lực mạnh đến vậy mà cũng qua rất lâu vẫn chưa trở lại, nơi đó sợ là không đơn giản đâu.”
Ông ta có chút không thể chấp nhận được loại chuyện phiền lòng này.
Mình không phải là đối thủ của Lâm Phàm, ông ta có thể hiểu được.
Hiện tại ngay cả con gái của Lâm Phàm cũng đánh không lại. Cuộc sống sau này còn có thể sống thế nào đây? Quả thật là một chuyện đau lòng, nghĩ thôi đã có chút chịu không nổi.
Polk thúc giục Akzhal: “Còn ngây ngốc ra đó làm gì? Nếu đã có tọa độ thì mau đi lấy đi.”
Đối với lời thúc giục không chút nể mặt này.
Hắn ta chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ.
Mọi thứ đã được chuẩn bị ổn thỏa.
“Chúng ta đi thôi.” Lâm Phàm nói.
Akzhal nói: “Chú Lâm, có thể dẫn ta theo không?”
Lâm Phàm nói: “Không, ngươi không thể đi. Thực lực của ngươi vẫn còn quá yếu.”
Ngay lúc Akzhal còn đang muốn nói thêm gì đó, Lâm Phàm đã dẫn bọn họ rời đi, chỉ để lại một mình Akzhal đứng ngây ngốc ngay tại chỗ, ánh mắt dại ra nhìn bóng lưng đã biến mất đó.
Thực lực của ta còn yếu?
Để tay lên ngực tự hỏi.
Giáo hoàng Polk không phải là đối thủ của hắn ta, ông già kỳ quái kia cũng không, càng không cần nói đến con gà và Nhân Sâm kia.
“Haizz!”
Akzhal thở dài, trong lòng nghĩ rất đơn giản.
Quả nhiên, người có thể làm bạn với Giáo hoàng Polk đều là người tâm cơ. Nói chuyện chưa từng để ý lời nói thật hay giả. Hay là nói Akzhal tôi thật sự rất dễ bị lừa?
Long Thần phát hiện Lâm Phàm nói chuyện quái quái, nhìn qua hướng Giáo hoàng Polk.
Polk mỉm cười.
Dường như là đang nói… xin chào.
Ngược lại là đám ông Trương không hề có cảm giác gì. Đối với ông Trương, Lâm Phàm nói gì đều đúng cả. Nói ngươi yếu, thì ngươi khẳng định yếu, tuyệt đối không có nguyên nhân.
Đi theo tọa độ.